3
『Dị động trong nước dừng, lưới cũng lặng yên. Chiêu kiếm vừa rồi của Ngụy Vô Tiện xuất ra cực nhanh. Nhưng Lam Vong Cơ đã nhìn ra sau lưng hắn chắc chắn chính là linh kiếm thượng phẩm, nghiêm nghị hỏi: "Kiếm này tên gì?"
Ngụy Vô Tiện nói: "Tùy Tiện."
Lam Vong Cơ nhìn hắn. Ngụy Vô Tiện tưởng y không nghe rõ, nói lại lần nữa: "Tuỳ Tiện."
Lam Vong Cơ cứng mày, không ưng: "Kiếm này có linh, gọi tên tuỳ tiện, chính là bất kính."
Ngụy Vô Tiện "ài" một tiếng, nói: "Nghĩ đâu đâu vậy. Không phải ta bảo ngươi gọi đại tên nó, mà là thanh kiếm này có tên "Tuỳ Tiện". Ầy, ngươi xem." Nói xong đưa kiếm qua, để Lam Vong Cơ thấy rõ chữ viết trên thanh kiếm này. Ở giữa đống hoa văn của vỏ kiếm có khắc hai chữ cổ, quả thật là hai chữ "Tùy tiện".
........
Một con thuyền hàng ăn nước cực nặng ở đằng trước tiến tới, trên thuyền đặt từng giỏ từng giỏ quả sơn trà nặng trịch vàng óng. Lam Vong Cơ liếc nhìn, rồi tiếp tục đưa mắt về phía trước.
Lam Hi Thần lại nói: "Ngươi muốn ăn sơn trà, cần mua một sọt về không?"
"..."
Lam Vong Cơ phất tay áo bỏ đi: "Không muốn!"
Y lại đi sang một chiếc thuyền khác.』
Ngụy Vô Tiện vừa uống vừa đưa vò rượu cho Giang Trừng: " Ngươi nói thủy kính này bao lâu nữa mới sáng lên ? "
Thủy kính từ khi sáng lên đến giờ cũng gần được nửa tháng rồi mà vẫn chưa có động tĩnh, tất cả mọi việc đều bình thường, chẳng có thay đổi gì hệt như việc thủy kính sáng lên chỉ là một giấc mộng. Ngụy Vô Tiện hiện tại chỉ mong thủy kính mau sáng lên để dời sự chú ý của tiên môn bách gia, từ sau việc ngày hôm đó, đám người kia luôn tìm cách đến làm thân với Giang gia, cũng may hiện giờ bọn hắn đang cầu học ở Vân Thâm, không thì....nghĩ lại mà sợ.
Giang Trừng đưa tay nhận lấy vò rượu: " Ngươi đừng quan tâm thứ đó! " Thân là người thừa kế, hắn cũng chịu thụ hại không ít, nếu không phải không được xé rách mặt với đám tiên môn thì Giang Trừng hắn đã cho mỗi người một kiếm rồi, vô cùng phiền.
~ Đinh! Đang tiến vào phòng livestream ~
Hai người sửng sốt, bọn hắn vừa nhắc đến thì thủy kính đã có động tĩnh rồi. Theo tiếng đinh vừa vang lên, tiên môn bách gia bị cỗ lực vô hình đưa đến Vân Thâm Bất Tri Xứ. Lập tức nơi tiên cảnh nhân gian trở thành một mảnh hỗn độn: có người đang ăn cơm thì bị truyền tống, tay cầm đôi đũa mờ mịt nhìn xung quanh, có người đang thay y phục thì bị truyền tống, trên thân chỉ có bộ trung y lỏng lẻo, thảm hại hơn là Kim Quang Thiện đang ở Thanh Lâu tạo em bé thì bị truyền tống, tuy còn chưa cởi y phục nhưng mà trên mặt thì đầy dấu son,....
Sau một hồi hỗn loạn, tiên môn bách gia rốt cuộc đã chỉnh sửa lại y trang, ngồi xuống bàn. Trừ Lam lão tiên sinh và Kim phu nhân đen mặt ra, những người ở đây đều giả vờ chưa có chuyện gì xảy ra, dù sao ai chẳng có ít lịch sử đen tối.
...5...4...3...2..1....
【 " Hello. Chủ bá đáng yêu của các ngươi trở lại rồi nè. "
「 Ngươi còn biết trở về. Lật bàn.jpg 」
「 Ô ô ô, ta ngồi xổm dưới phòng livestream chờ chủ bá gần một tháng rồi 」
「+ 1 」
「 lầu trên + 2」
「 + 3」
「 Đại đao 50 mét của ta đang khác máu, chấp chủ bá chạy trước 49 mét đó 」
" Xin lỗi, để mọi người chờ lâu rồi. Để đền bù thiệt hại, hôm nay ta sẽ giảng thêm một vị danh sĩ cho mọi người nhé! 😘 "
「 Ta miễn cưỡng tha thứ cho ngươi đó. Ngạo kiều.jpg 」
「 +1 」
「 +2 」
「 Khai mau, chủ bá tính giảng thêm vị nào.」
「 Đúng vậy, tiểu Anh nhi tính giảng vị nào? 」
" Chuyện đó là....bí mật". Tiểu nữ tử nghịch ngợm chớp mắt, nàng giơ tay lên thủy kính lập tức hiện lên bức hoạ chân dung nữ tử. Dung mạo có vài phần giống Ngu phu nhân, ánh mắt sắc bén không giống nữ lưu khuê phòng, một thân tử sắc váy, dưới thân váy thêu hoạ tiết hoa sen đang nở rộ, tay cầm một thanh bảo kiếm, quanh thân đầy tử sắc chi khí vờn quanh, nếu nhìn kĩ có thể thấy tử sắc khí xuất phát từ chiếc nhẫn trên tay nàng. Nếu nhìn kĩ sẽ thấy được Thanh Tâm Linh ẩn giấu phía bên hông váy. Dưới góc phải đề tự: Giang Ngọc Ninh.
" Tử Liên Khanh - Giang Ngọc Ninh là tông chủ đời thứ 53 của Vân Mộng Giang thị."
「 Aaaaaaaa nữ thần 」
「 Ta tuyên bố ta muốn ở rể Giang gia. Si mê.jpg 」
「 Thù Quy Quân is watching you 」
「 Lầu trên lá gan thật lớn, là Tử Điện không đủ doạ người sao? 」
..... 】
Giang gia chủ hiện giờ là đời thứ 51 = Giang Phong Miên = gia gia của Tử Liên Khanh.
Tiên môn bách gia:!!!!!!!
Giang Phong Miên: Đó là tôn nữ của ta!!!
Giang Trừng: !!!!!!!
Ngụy Vô Tiện: Oa nga, sư muội vậy mà có người gả (☉。☉)!
Giang Trừng: Ngụy! Vô! Tiện!
" Chúc mừng Giang gia chủ, tôn nữ của ngài thật không chịu thua kém, cân quắc không nhường tu mi a!" Đám tiên môn bách gia lần nữa hướng Giang gia chúc mừng.
Giang Phong Miên từng cái mỉm cười đáp lại, Ngu phu nhân thần sắc nhu hoà nhìn tôn nữ của mình, thật không kém.
【 " Giang Ngọc Ninh - Giang gia đích trưởng nữ. Thân phụ Tam Độc Thánh Thủ Giang Vãn Ngâm, thân mẫu Lam Vãn Chi. Trời sinh tiếu phụ, từ nhỏ được Tam Độc xem là người kế vị mà bồi dưỡng. Năm hai mươi vây giết Sát lục Bạch Hổ, nhất chiến thành danh được tôn phong Tử Liên Khanh. " 】
Giang gia đám đệ tử sôi nổi hoan hô, Tiểu sư điệt thật là lợi hại a, lại còn được tôn 'Khanh' .
Ngụy Vô Tiện cũng hưng phấn quàng vai Giang Trừng: " Sư muội, ngươi vậy mà lại bắt được Lam gia cô nương a, còn sinh được tiểu điệt nữ lợi hại như vậy a "
Giang Trừng đỏ mặt gít gào: " Ngụy Vô Tiện ngươi cho ta câm miệng! "
Lam Khải Nhân ánh mắt sắc bén hướng về Giang Trừng, cải trắng lão khổ cực nuôi lớn có 2 búp bị Giang gia cũng đi mất rồi.
(╯°□°)╯︵ ┻━┻
Giang Trừng rùng mình, Vân Thâm sao lạnh thế nhỉ?
【 " Giang phu nhân lúc mang thai Tử Liên Khanh bị ám toán, sau khi hạ sinh nàng thì thân thể cũng bị thương, khó có thể sinh hạ được nữa. " Lam Anh nhìn quyển nhật ký,khẽ cười lạnh " Thân làm Giang gia dòng chính duy nhất hài tử, từ nhỏ Tử Liên Khanh phải mang gánh nặng nhiều hơn đồng lứa, còn luôn phải đề phòng ám toán. "
「 Ngu gia bàng chi đều không phải người tốt. Đặc biệt là tên Ngu Huân đó 」
「 Xem đến lịch sử, ta liền muốn đánh người !!! 」
「 Hừ, còn muốn nhét cháu gái của mình cho Tam Độc, không xem chính mình có mấy phân lượng. Khinh thường.jpg 」
「 Cũng không nhìn xem tại ai mà Giang phu nhân sinh non, còn dám xúi giục Tam Độc hoà ly. 」
「 Tam Độc vừa nghe liền dùng Tử Điện oanh bọn họ ra Liên Hoa Ổ. 」
「 Xứng đáng! 」
「 +1 」
「 +2 」
「 +3 」
...... 】
" Phanh" Ngu phu nhân vỗ bàn một cái, trừng mắt hướng về phía Ngu gia. Ngu Huân là nàng phụ thân thứ tử, tính tình bùn nhão không trét được tường, hắn dám làm vậy chắc chắn đằng sau có kẻ bày trò, dám đụng A Trừng xem nàng làm sao thu thập bọn họ.
Ngu Huân hoảng sợ lùi về sau: "..... Ta không biết! "
" Hừ! Ngươi tốt nhất ly A Trừng xa một chút! " Nữ nhi của ngươi có bao nhiêu phân lượng, còn dám nhúng tay vào hôn nhân của A Trừng, chán sống!
Lam gia bên đây sắc mặt cũng không có bao nhiêu hảo, hoà ly a. Lam Hi Thần mờ mịt liếc mắt qua phía Ngu gia, vị công tử này tại Mi Sơn cũng là " hảo danh" truyền xa.
【 " Tử Liên Khanh từ nhỏ đã là thiên kiêu chi tử, hậu trường cường đại khiến người ta ghen ghét. Số người nói xấu sau lưng, châm ngòi thổi gió cũng không ít. Đặc biệt là khi thân thế của Hoán Liên Phu Nhân bị phơi bài. " Nữ hài ý vị thâm trường cười. " Tử Liên Khanh vây giết thành công Sát lục Bạch Hổ như một bàn tay tát vào mặt bọn họ, trong ghi chép cũ lúc đó không ít người xấu hổ nhanh chóng mang lễ vật đến làm thân a ~ "
「 Một đám đầu tường thảo không biết xấu hổ.」
「 Sách sử ghi chép lúc đó không ít gia chủ phụ thuộc lấy thân phận trưởng bối giả vờ làm người tốt nữa kìa, cũng không nhìn mình có mấy cân lượng. 」
「 Khiến người buồn nôn 🤢🤢」
「 +1 」
「 +2. Lúc trước tung lời đồn chia rẽ Vân Mộng Song Kiệt, bây giờ lại dùng chiêu cũ với Vân Mộng Song Xu」
「 +3 」
「 +4 」
「 +5. Nếu ta ở thời kỳ Huyền Chính, ta sẽ cho mỗi người một cái tát. 」
「 + 6. Lầu trên đừng làm bẩn tay mình. 」】
Giang - Ngu hai người sắc mặt khó coi, xem bọn họ là người chết sao? ( Chết thiệt mà TvT ).
Ngu phu nhân tâm trạng rất tốt, bằng chứng là mặt đất đã in hằn vết roi của Tử Điện. Bà hừ lạnh: " Một đám đầu tường thảo!"
Giang Phong Miên bất đắc dĩ mỉm cười, trong lời nói có ý dung túng: " Tam Nương! "
Nhóm gia tộc phụ thuộc Giang gia giờ câm như hến, danh hiệu Tử Tri Chu không phải giỡn, chẳng ai dám đụng vào họng súng, bị đánh là chuyện nhỏ, mất mặt trước mọi người mới là chuyện lớn.
Giang Trừng đen mặt, một đám cậy già lên mặt còn dám đụng tới nữ nhi của hắn nữa.
Ôn Nhược Hàn hứng thú nhìn trò hề trước mặt, dù sao hiện tại hắn cũng không bế quan được, xem nhà người khác tao ương cũng vui chứ. ( No zuo no die, why you trie? )
【 Lam Anh nhìn làn đạn, khẽ bật cười: " Tức giận hại thân đó. Dù sao đám người đó cũng bị Thù Quy Quân thu thập rồi. "
「 Thù Quy Quân uy vũ. 」
「 + 1」
「 +2 」
「 Thù Quy Quân, ta muốn sinh con cho ngươi aaaa 」
「 Tử Liên Khanh is watching you 」
「 Lầu trên đừng tìm đường chết, ai chằng biết hai vị tiền bối vô cùng ân ái.」
" Sát lục Bạch Hổ là yêu thú cùng thời với Đồ lục Huyền Vũ. Lúc trước nó bị phong ấn ở gần vùng Vân Bình Thành, nhưng từ sau khi thiên địa linh khí mở ra thì phong ấn cũng bị buông lỏng. Con yêu thú này cũng vô cùng giảo hoạt, sau khi phá vỡ phong ấn thì thu hết khí tức của mình, lặng lẽ trà trộn vào khu rừng gần đó, chỉ bắt những con mồi xấu số đi lạc, nếu không phải lúc đó Tử Liên Khanh rời nhà bỏ...khụ...khụ đi xem xét dân tình khả năng còn bị chưa phát hiện.
「 Hahahaha, chủ bá vừa mới nói bó trốn kìa. Đầu chó.jpg 」
「 Đập bàn cười. Jpg 」
「 Nhân sinh gian nan, có một số việc đừng vạch trần. Cười khóc. Jpg」
" Tử Liên Khanh không có mặt mũi sau" Lam Anh run run nhịn cười nhìn bình luận " Lúc đó thực lực yêu thú đã khôi phục gần đến đỉnh phong, nếu gọi cứu viện sợ sẽ không kịp cứu người, dù sao Nguyên Anh yêu thú muốn diệt một thành nhỏ là dư sức nên Tử Liên Khanh quyết định bắn tín hiệu cầu cứu rồi đi vào khu rừng. Tử Liên Khanh cầm chân yêu thú thành công đợi được phụ thân cùng đại bá tới, dù hai bên chêch lệch thực lực nhưng trên người nàng cũng không bị thương quá nặng.
「 Không đúng nha. Ta nhớ sách sử ghi chép lúc đó cứu về thì Tử Liên Khanh mạng sống như chỉ mành treo chuông mà. 」
「 +1. Trong ba tháng đó, sách sử ghi toàn bộ Liên Hoa Ổ toàn là tử khí, không khí âm trầm cho tới khi Tử Liên Khanh tỉnh lại mà.」
「 +2 」
「 +3. Chủ bá có nhầm lẫn gì không? 」
「 +4」
........
" Sách sử ghi chép không lầm, đó mới chính là chỗ đại nghĩa của Tử Liên Khanh" Lam Anh nhấp một ngụm nước ngọt cho thấm giọng. " Trên đường trở lại Giang gia thì Tử Liên Khanh mới cảm giác không đúng, dù sau Sát lục Bạch Hổ cũng là Nguyên Anh yêu thú làm sao dễ dàng bị nàng cầm chân được. Trong lòng cảm thấy bất an, nàng quyết trở xem thì quả nhiên Vân Bình Thành bị đội quân yêu thú bao vây, lúc này nàng còn gì không hiểu nữa. Tình huống đã nguy cấp, Tử Liên Khanh đã làm ra hành động mà ai cũng nể phục. " Lam Anh gằn từng chữ: " Tử Liên Khanh lấy kim đan làm môi giới, dùng máu vẽ lên hộ trận bao phủ toàn Vân Bình Thành gần 2 ngày cho đến khi bên Kim gia đến giết sạch yêu thú. Nguyên Anh tu sĩ làm phòng hộ tráo cho một thành trì đã đủ lao lực rồi huống chi là một Kim Đan tu sĩ đang bị thương. Tình trạng của Tử Liên Khanh ra sau thì trong sách sử đã nói rõ rồi, ta cũng không cần nói lại"
「 Vân Bình Thành hậu nhân quỳ tạ Tử Liên Khanh chi ân. 」
「 Vân Bình Thành hậu nhân quỳ tạ Tử Liên Khanh chi ân. 」
「 Vân Bình Thành hậu nhân quỳ tạ Tử Liên Khanh chi ân.」
.......】
" Hảo! Hảo! Quả nhiên đại nghĩa. Cân quắc không nhường tu mi! " Nhiếp Minh Quyết hét lớn, hắn phi thường thưởng thức cách đối nhân xử thế của Giang Ngọc Ninh, quả nhiên là Giang gia phong phạm.
" Giang tông chủ có một cái không tầm thường tôn nữ a" . Ôn Nhược Hàn cũng phi thường tán thưởng Giang Ngọc Ninh, có quyết đoán, cũng đủ tàn nhẫn, không thua nam nhi. Hắn có chút tiếc hận nàng không phải nam nhi, nếu không có thể luận bàn được rồi. =)))
【 " Được rồi, được rồi. Mọi người còn nhớ tới ta hứa giảng thêm một người không?" Lam Anh nghịch ngợm chớp mắt.
「 Đương nhiên là nhớ rồi」
「 +1」
「 Nhớ chứ. Chủ bá muốn nói vị nào」
「 + 2」
「 + 3」
「 QTV: Bấm tay tính toán, Tiểu Anh vừa hố ai rồi?. Đập bàn cười.jpg 」
" Hừ hừ, bổn chủ bá lương thiện, xinh đẹp tốt bụng này đã hố ai bao giờ? " Nữ hài tử giả vờ tức, phồng má nói, đôi tay không rảnh rỗi lục lọt gì đó trong bàn " Hôm nay chúng ta thay đổi hoàn cảnh giảng bài một chút, chúng ta sẽ đến Thanh Hà để giảng bài".
「 Wowwwwwww」
「 !!!!!!!!!!!」
「 !!!!!!!!!」
「 Nhiếp Hoài Lễ V: !!!!!!!!!!」
「 Nhiếp Hoài Lễ V: Người đâu, mau nhanh chóng dọn dẹp hết cây quạt và tranh vẽ của ta mau!!!!!」
「 Nhiếp Hoài Vũ V: Đề phòng bật một, tiểu ma nữ sắp đến !!!」
「 Nhiếp tông chủ!!!!, Nhiếp nhị thiếu !!!!!」
「 Đại lão aaaa 」
「 Nhiếp tông chủ, ta muốn sinh khỉ con cho ngươi aaaa」
「 +1」
「 +2」
「 +3」
「 +4」
「 Trọng điểm không phải tại sao Nhiếp gia hai vị đại lão lại lặn xem livetream sao?!!!」
「 !!!!!!!!」
「 !!!!!!!」】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro