Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4

Cô luống cuống không biết nên làm gì , nói lắp bắp :

-" Tiêu...tiêu... tổng , anh bình tĩnh lại . Có gì từ từ nói"

-" Em nghĩ thế nào gọi là từ từ nói . Hửm ?"

-" Ừm thì ... thì ... anh ngồi lên trước được không . Tư thế này tôi ... tôi không nói chuyện được"

-" Nhưng tôi thích"

Hắn đúng là quá đản mà . Ngồi nói chuyện tử tế không thích . Ngồi thế ngại chết cô rồi . Ở đây đâu phải mình hắn đâu . Lỡ có ai nhìn thấy thì cô biết chui mặt đi đâu bây giờ . Mặt mày cô méo xẹo . Muốn không cũng không khóc nổi:

-" Tiêu Tổng à . Tôi thật sự không biết tôi đắc tội ngài ở đâu . Xin tha cho tôi đi. Chuyện hôk qua tôi nhất định không để ai biết đâu . Huhuuu tha tôi đi"

-" Chuyện hôm qua tôi không muốn em quên đi . Tốt nhất là phải ghi nhớ cả đời này."

Nói cong hắn cắn lên vành tai cô 1 vệt nhỏ .

-"Aaa...anh làm gì vậy"

Xong hắn quay trở người lại ngồi ngay ngắn chỉnh chu lại quần áo . Nhìn trông thật bảnh quá đi mất !!! Rồi làm như không cô chuyện gì xảy ra . Người khác nhìn vào đều bị cuốn hút bởi vẻ đẹp lạnh lùng của hắn . Còn cô thầm oán than . Cái tên máu lạnh vô tình , tên cầm thú , nguỵ quân tử mà . Sao cuộc đời cô lại đụng chạm đến hắn chứ . Trong đầu óc cô đang thầm chửi hắn thì :

-" Em định xuống sao . Tới bệnh viện rồi đấy"

Bệnh viện . Sao hắn lại biết cô muốn đến bệnh viện cơ chứ . Không lẽ , hắn điều tra cô sao . Rốt cuộc hắn muốn làm gì cơ chứ . Lý Tiểu Uyên mày nhớ lại xem rốt cuộc mày gây ra lỗi gì rồi

-" Sao ...sao ..sao anh biết tôi muốn tới đây"

Chưa kịp đợi hắn trả lời thì cô cắt ngang: " Thôi khỏi" Rồi cô chạy như bay ra khỏi xe mà không quay đầu nhìn lại người trong xe đang cười vì hành động này của cô.

-" Đến công ty"

-" Vâg Tiêu Tổng"

Chiếc xe màu đen cũng dần lăn bánh đi ....

———————————————

-" Bác sĩ , mẹ tôi sao rồi"

Vị bác sĩ dày dặn kinh nghiệm lắc đầu nhìn cô gái trẻ tuổi đang lo lắng cho bệnh tình của mẹ mình:

-" Cô Lý , mẹ cô hiện tại bệnh tình rất nghiêm trọng . Nếu không làm phẫu thuật kịp thời thì e rằng..."

Cô thở phào nặng nề :

-" Bác sĩ Trần tôi hiểu rồi . Số tiền phẫu thuật tôi nhất định sẽ kiếm . Cô làm ơn có thể giúp mẹ tôi ổn định trong 1 thời gian được không ? Chỉ vài ngày thôi . Tôi sẽ cố gắng"

Lời cầu xin của cô khiến cho bác sĩ cũng đau thương . Cô quả thật là một người con có hiếu . Mẹ thì bệnh nặng nếu không có tiền phẫu thuật thì khó mà qua khỏi. Cha thì qua đời sớm từ khi cô còn nhỏ . Em trai cô mới 13 tuổi đang đi học . Hơn ai hết , người quan trọng nhất đối với cô chính là mẹ và em trai mình . Cô không thể sốn nếu thiếu họ . Vì thế cô đã thử làm nhiều việc . Nhưng vẫn luôn chừa cho mình một danh dự .

Chẳng còn thứ gì để có thể mất nữa rồi . Kể cả thứ quý giá nhất đời con gái 24 năm cũng đã bị tên ác ma kia lấy mất . Hơn bao giờ hết, cô bất chấp mọi thử chỉ cần em trai và mẹ cô có cuộc sống hạnh phúc .

-" Mẹ ơi . Con phải làm sao đây . Con mệt lắm mẹ à . Nhưng con ,con không muốn mất mẹ"

Trước giường bệnh mẹ cô , ai nhìn vào cũng thương thay tấm thân bé nhỏ muốn cứu mẹ mình . Ai cũng đau xót vào ngưỡng mộ người phụ nữ đang nằm trên giường bệnh vì có một đứa con thật hiếu thảo

——————————————

Trong đêm tối , người con gái nhỏ đang đi trên một con đường , có không còn tâm trí để suy nghĩ gì hết . Cô rất muốn , rất muốn kiếm ra thật nhiều tiền chữa bệnh cho mẹ , cho em trai có thể được đi học, không bị ai xem thường. Nhưng rốt cuộc cô phải làm sao phải làm thế nào mới đúng cách . Cô rất mệt mỏi , cô chỉ muốn nghỉ ngơi thôi . Khoé mắt nhắm lại , cả người mềm nhũn không còn sức lực. Cô ngã quỵt xuống nhưng toàn thân chưa chạm đến đất đã có vòng tay ấm áp của ai đó đỡ lên . Cô chỉ nghe thấy được có ai đó đang gọi tên cô :

-" Lý Tiểu Uyên , em sao vậy . Tiểu Uyên mau dậy đi . Lý Tiểu...."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro