🤭Chương 2. Gấp gáp gả đi
Chương 2. Gấp gáp gả đi.
Con gà của mẹ không biết học cái thói tinh nghịch ở đâu mà bay lên tận nóc nhà hàng xóm. Fourth vất vả trèo lên mái, rình mãi mới có cơ hội tóm, kết quả con gà lại đột ngột bay đi làm cậu giật mình ngã theo xuống.
Fourth hoảng sợ nhắm tịt mắt, đinh ninh pha này là gãy tay gãy chân rồi. Không ngờ ngay giây phút nguy hiểm đó, cậu được một người đỡ lấy.
Nhận thấy bản thân không hề bị đập người xuống đất, Fourth an toàn nằm gọn trên tay người đó.
Cậu sợ hãi mở mắt ra, đập vào mắt là gương mặt có phần quen thuộc và mái tóc tím đầy nổi bật.
Người giúp Fourth có vẻ cũng rất hoảng hốt, còn hoang mang hỏi: "Thật sự có người từ trên trời rơi xuống hả?"
Fourth cũng hoang mang: "Hả?"
Vừa hết hoảng sợ lại nghe thấy câu hỏi đầy ly kì của chàng trai tóc tím, Fourth cứ ôm cổ người ta rồi ngơ ngác cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu tận một lúc.
"P'Fourth, anh bắt được gà chưa? Ố!" - Front vừa gọi bố về thì mẹ lại sai đi gọi anh trai về.
Cô bé lóc cóc sang nhà hàng xóm tìm anh trai, bất ngờ nhìn thấy anh trai đang được một người con trai khác bế công chúa: "Chuyện gì thế này? Nhà hàng xóm có người từ bao giờ vậy?"
Front tò mò nhìn anh trai tóc tím, chẳng quan tâm anh trai nữa.
Nghe thấy tiếng em gái gọi, Fourth bừng tỉnh. Cậu vội tụt xuống, đầy cảm kích nói một tiếng cảm ơn.
Gemini vẫn chưa định hình được tình huống nên đực mặt ra nhìn Fourth, xem xem đây có phải thần tiên hay không?
Còn Fourth thì đột nhiên lại luống cuống, cậu không dám nhìn Gemini thêm cái nào, nhanh tay bắt lấy con gà trên sân rồi đi về nhà.
"Khoan!" - Gemini chạy tới níu tay Fourth, hắn nghi hoặc chỉ chỉ lên trời, hỏi một cách vô tri: "Cậu... từ trên đó rơi xuống thật hả?"
Fourth bối rối nhìn lên trời, cuối cùng thì cậu cũng hiểu người tóc tím này đang nói cái gì. Cậu hơi buồn cười giải thích: "Tôi lăn từ trên mái nhà cậu xuống. Không phải người giời."
Hàng xóm rời đi, Gemini đứng trên sân nhà mình nhìn hai người kia đi vào căn nhà bên cạnh. Giữa hai căn nhà chỉ cách một hàng rào cao khoảng một mét, nhìn theo thân ảnh người con trai ấy mãi, lòng Gemini đột nhiên nóng lên.
Gemini nhặt điện thoại trên đất, cú văng có hơi mạnh nên góc trái màn hình đã bị vỡ một chút.
Lúc này mẹ lại gọi đến, Gemini nhấn nghe.
Mẹ: "Bên con có chuyện gì vậy?! Mẹ nghe thấy tiếng động mạnh. Con có làm sao không?"
"Dạ, không có gì đâu mẹ." - Gemini gãi gãi đầu, cười ngố đáp: "Hình như con vừa cầu được ước thấy."
---
Mười lăm năm là một quãng thời gian dài, đủ để người ta quên được mặt nhau. Cho nên khi nhìn thấy cậu bạn nhà bên, Fourth phải mất một lúc mới nhận ra, Gemini thay đổi quá nhiều so với hồi thiếu niên.
Fourth bối rối báo cho mẹ: "Hình như nhà bác Ning về nước rồi."
"Nhà bác Ning về rồi sao?!" - Mẹ giật mình lật đật chạy sang nhà bên cạnh: "Về lúc nào? Sao không báo cho nhà chúng ta biết một tiếng nhỉ?"
Đột nhiên gặp lại cậu bạn thân từ bé sau 15 năm, Fourth lúng túng không biết có nên đi theo mẹ sang nhà bên cạnh không.
Front không cho anh trai cơ hội suy nghĩ, kéo đi luôn: "Ra đó là anh Gemini hả?"
Trùng hợp làm sao, lúc này Gemini cũng đang thập thò ngoài cổng. Hắn muốn đi vào chào hỏi một tiếng nhưng lại không dám.
Thấy người trong nhà đi ra, Gemini nhận ra đó là mẹ của Fourth, bác gái ngày xưa hay cho hắn kẹo. Còn có em gái của Fourth nữa, hồi hắn sang Canada thì em gái vẫn còn bé, chắc không nhớ hắn đâu.
Đặc biệt là người con trai đi sau cùng kia, chính là cậu bạn nhà bên chơi rất thân với hắn, cũng chính là một trong những lý do khiến Gemini muốn trở về đây.
Ngược lại, mẹ Fourth hoàn toàn không biết người thanh niên tóc tím này là ai. Bà quay lại hỏi con trai: "Ai đây? Bạn con hả?"
"Con chào bác. Lâu rồi không gặp. Con là đứa nhóc nhà bên, Gemini đây ạ!" - Gemini chủ động tiến lên chào hỏi, hắn cười tươi rất đẹp trai: "Bác còn nhớ con không ạ?"
Nghe vậy, bà nhìn kĩ lại cậu thanh niên tóc tím, phải đứng hình mất một lúc mới nhận ra.
Khi nhận ra rồi liền niềm nở ôm lấy đứa nhóc nhà bên, nay đã cao hơn cả con trai bà: "Ôi Gemini! Trai tây khác quá, bác không kịp nhận ra! Ôi chao, 15 năm rồi, thằng bé đã lớn thế này rồi. Mà bố mẹ con đâu?"
Gemini lén nhìn Fourth một cái, hắn đáp: "Lần này chỉ có mình con về thôi ạ."
"Vậy sao? Tiếc quá! Thôi thôi vào nhà đã con. Hôm nay ăn cơm với nhà bác nhé. Con thích ăn gì để bác nấu?" - Dương như mẹ rất vui vẻ, muốn nhanh nhanh chóng chóng kéo Gemini vào nhà làm khách.
Vừa tầm lúc này, bố đã đi xem đá gà về. Ông thấy có người con trai lạ mặt trước cổng nhà liền hỏi: "Ai đây? Có chuyện gì mà nhộn nhịp thế?"
Nãy giờ Front chỉ yên lặng quan sát tình hình, trông mặt anh trai căng thẳng quá liền pha trò: "Anh rể đấy bố!"
Fourth không kịp bịt miệng em gái.
"Ô thế à!" - Bố nghe vậy thì tay bắt mặt mừng ngay: "Ra là con rể à! Bác là bố của Fourth nhé. Màu tóc của con độc đáo ghê! Đi. Đi vào nhà uống với bác chén rượu nào!"
"Dạ?" - Gemini không kịp định hình đã trở thành con rể của bố, hắn bối rối nhìn Fourth.
"Bố!" - Fourth vội đi đến kéo bố ra: "Cậu ấy là Gemini, con trai nhà bác Ning đấy."
"Hả? Con trai nhà bác Ning nào?"
"A, bác Ning hàng xóm." - Bố nhìn Gemini một lát thì vỗ tay cái đét, ông sao mà quên được: "Là thằng nhóc ngày xưa hay ăn chực nhà mình đấy hả?"
Gemini cười gượng: "Dạ vâng, con chào bác."
"Ai ui, lớn lên đẹp trai thế này bác làm sao mà nhận ra được!"
Bố nhìn Gemini một lượt rồi nói với cả hai: "Hai đứa cũng tài thật. Mỗi đứa một nước mà vẫn yêu nhau được. Còn giấu bố mẹ nữa chứ!"
Fourth: "Khoan bố..."
Gemini nhỏ nhẹ nhắc: "Hình như bác hiểu lầm rồi ạ."
Bố vẫn không hiểu vấn đề: "Kể ra hai đứa cũng có duyên, nhà ở gần như vậy cũng rất tốt." – Ông dừng lại vỗ vai Gemini, cười khà khà: "Hôn sự này bác đồng ý! Qua năm cưới luôn nhớ!"
"Khụ khụ khụ!" - Gemini bị sặc nước bọt, hắn mới về nước thôi mà, mọi người đừng làm hắn sợ chứ.
Fourth bị bố gấp gáp gả đi, cậu xấu hổ muốn chết: "Bố ơi là bố!"
---
Én: Không còn cọng giá nào (●'◡'●).
Dưới đây là hình ông chú 30 tuổi tóc tím mộng mơ, trình Pts của tác giả gà mờ nên mọi người xem tạm nha :)))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro