Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lần đầu tiên viết :3

      Đọc tiêu đề chắc các bạn rất ngạc nhiên đúng không? Bởi vì có người yêu là đầu bếp thì còn gì tuyệt vời bằng.... Nhưng vấn đề ở đây, tôi - lại là một con nhóc, còn ngườ yêu tôi, lại là một chàng trai ( điều đó là dĩ nhiên rồi ). Rõ ràng, một đứa con gái thì làm sao có thể để cho người yêu lăn xả vào bếp được. Anh ấy siêu tuyệt vời, nấu ăn đối với anh ấy là một thứ rất đơn giản, chỉ cần xoay xoay vài phát thì đã có la liệt thức ăn ngon trước mắt. Còn tôi thì... từ nhỏ đã không đụng vào bếp, mãi đến năm lớp 8 mới biết bật bếp ga, cơm nấu toàn... ngon hơn cháo trắng....Ước mơ nhỏ nhoi của tôi chính là có thể tự tay phục vụ cho anh ấy một bữa sáng, trưa, chiều gì đó hoàn hảo, mà nó còn khó hơn cả bắc thang lên trời. Haizz
      Quay lại 2 năm về trước đã nhé, lúc đó tôi là 1 con bé học lớp 12. Bề ngoài chẳng xinh, lại còn được ' ưu ái ' nhận cái biệt danh bà chằn, thế là bọn con trai nó cứ thấy tôi là lại lẩn đi đâu hết.Thế là 17 năm tôi chưa có một mảnh tình vắt vai. Số khổ thế. Cho đến ngày tôi gặp anh, lúc đó nhà tôi đang đi dự đám cưới trong khách sạn. Tính tôi hậu đậu mà, tôi  nhận, lúc đó đang chúi đầu chúi mũi vào cái điện thoại bỗng nhiên: ' Rầm '... ' Choang'... ' Leng keng'.... 1 đống cái tiếng động nó xoay quanh tai tôi. Nhìn xuống thấy quần áo ướt rũ, đầy dầu mỡ, ngẩng lên thấy một người đội mũ của đầu bếp lúi húi dọn dẹp đồ đạc. Tôi la ầm lên, dùng dằng vung vẩy đổ tội cho ' chàng ' ý, làm chàng ta phải cuống quýt xin lỗi, hehe, bà chằn mà. Đấy là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau. Và cứ thế, chúng tôi đã yêu nhau được 2 năm trời.
      Sẽ chẳng có cái blog nào được up lên đây cả, cho đến khi vào thứ 2 tuần trước, kỉ niêm 2 năm yêu nhau của chúng tôi. Hôm đó anh ấy phải đi làm, tôi hí hửng lập kế hoạch trong đầu để làm anh ấy bất ngờ. Đợi chàng ta đi xong ( ấy ấy mọi người đừng hiểu nhầm, chúng tôi không có sống chung, là tôi tự mò đến nhà anh ấy ), tôi phi lên mạng tìm kiếm tài liệu để... làm bánh. Nào là ' bánh gì thích hợp vào lễ tình yêu', ' làm bánh đơn giản', ' bánh ngon đơn giản'.... lần lượt các trang được tôi khám phá ra một cách tài tình
Done! Làm bánh thôi. 
         Chạy ra chợ mua đủ nguyên liệu, ' đầu bếp 5 sao ' bắt đầu tiến hành công việc.
Nào nào, dâu tây này, đường này, pho mát này... lần lượt tôi làm theo trình tự mà người ta hướng dẫn. Mọi việc sẽ rất suôn sẻ cho đến khi tôi đặt miếng bánh vào khay rồi bỏ vào tủ lạnh. Ai bảo người ta không nói rõ ràng là phải buộc lại cẩn thận chứ, thế là vào bỏ vào khay xong, bỗng nhiên nó mọc chân mọc cánh ào ra ngoài hết. Xong.... công sức gần 1h làm bánh của tôi thành công cốc.
      Không nản chí, tôi lại đi làm bánh mousse xoài, tuy nhỏ nhưng cũng đầy tình cảm mà :3
        Lại ra chợ lần 2, lại chuân bị đồ lần 2, miệng lầm bầm: ' lần này phải được'...
Doneeeeeeeeee.... tôi reo lên sung sướng khi thấy cái bánh hoàn thành. Cắm 1 miếng thì.... eoooo ôi.... sao chua lét le le vậy chài aiiii.... Bột thì đang còn sống, bánh thì chua, mùi sữa nồng nặc. Hỏng, hỏng rồi.
        Lần 3, tôi quyết định làm bánh đơn giản nhất quả đất - bánh kếp. Ai dè mới bước đầu đã hỏng hóc nặng nề. Trên mạng nó nói để chảo nóng 5', tôi mắt hoa mắt hoét kiểu gì để tận... 15', thế là cái chảo chống dính mới mua của anh người yêu b vãi.... thôiốc khói, khét lẹt trước mắt tôi. Hoảng quá, tôi cho 1 gáo nước vào, thế là: ' Xì...ì...ì...' cả cái gian bếp nó đen thui, nồng nặc mùi khét. Cái đáy chảo nó rỗ rỗ lên, bột mì vương xong rồi, em xin dừng cuộc chơi anh à. T^T

       Vừa lúc đó, anh người yêu của tôi về nhà. Thật là xấu hổ quá đi...i...i
Anh ta mặt chữ A mồm chữ O, ngạc nhiên định thần ra mọi chuyện. Thế là: ha... ha...ha, Anh ấy cười ngặt nghẽo khi thấy bộ dạng của tôi: tóc tai bù xù, tạp dề mặc ngược, mặt, cổ đầy những bột, bơ, chảo cháy đen thui.... Giá như có cái lỗ để tôi chui xuống thì tốt biết baooooooooooo.
Thế rồi anh ấy lại chỗ tôi, ôm tôi, cười và nói: Nếu em thương anh thì hãy thương cái bếp của anh với, sao em hành hạ nó ghê vậy?.... Tôi ngượng chín mặt. Bỗng nhiên anh lôi ra trong cái hộp một cái bánh kem màu tím đẹp tuyệt vời, hoa và kim tuyến rải xung quanh, và nói: chúc mừng ngày kỉ niệm của chúng ta. Tôi cười trong nước mắt, hạnh phúc ngồi thưởng thức cái bánh kem ngon tuyệt ấy trong gian bếp đầy khói và mùi khét đang bao quanh. Và bây giờ đang là 10h23', tôi đang viết blog, anh ấy đang nấu cơm, và đương nhiên là tôi chẳng giúp được gì.... nhưng thật tuyệt khi có người yêu là đầu bếp phải không^^~ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: