Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4 :

Lúc Kỷ Ngôn Dật về phòng ,con người mà anh cho rằng ngu ngốc kia đang ngủ say ,còn ôm chặt cứng lấy gối của anh .

Anh lạnh nhạt ném bộ y phục lên người cô ,khiến người con gái lờ mờ tỉnh dậy .

"Thay ra đi ."Nói rồi anh liền ra ngoài .

Viên An Kỳ dụi dụi mắt ,hết đưa mắt nhìn bộ đồng phục học sinh còn ẩm ướt trên người ,lại quay sang nhìn bộ y phục trên giường .

Gì thế này ,bộ đồ này cũng xứng cỡ tuổi mẹ cô ,anh ta lấy từ đâu ra vậy chứ .

Kỷ Ngôn Dật trong lúc thất thần suy nghĩ ,cửa phòng lại mở ra ,nhìn người con gái trong bộ y phục của mẹ anh ,không khỏi nhíu mày .

"Tôi đưa cô về ."

"Anh dùng siêu năng lực sao ?"Cô tò mò hỏi ,thực sự muốn thử cảm giác xuyên qua không gian trong nháy mắt .

"Cô không sợ tôi ?"Anh lạnh lùng nhìn cô ,cảm giác cô ta không hề sợ một con ma cà rồng như anh ,lại có thể tự nhiên như vậy .
Rõ ràng cô ta đối với Nicks lại sợ đến khóc thét đến như vậy ,còn đối với anh hình như không .

"Anh không giống như hắn ta ,anh không hại tôi ."Nhắc đến người đàn ông đó cô lại rùng mình .

"Cô chắc chứ ?"

"Tôi đã nói rồi mà ,anh là ma cà rồng tốt bụng ."Cô hí hửng cười cười ,lại ung dung đấm nhẹ lên bả vai anh ,như những người bạn thân thể hiện sự tin tưởng .

"Cô làm gì vậy ,muốn chết ?"Anh khá khó chịu ,nhưng lại nhìn cái vẻ mặt kia tâm trạng cũng dịu đi bớt .

"Xin lỗi ,thật xin lỗi anh ..."Cô đã làm gì vậy chứ ,quên mất ,anh ta đâu phải người .

"Mau theo tôi ,ngu ngốc ."Anh lạnh nhạt mở miệng ,liền theo phía cổng đi ra .

"Leo lên ."

Viên An Kỳ há hốc nhìn cái yên xe đạp cứng ngắc ,lại nhìn sang người thanh niên đang tư thế sẵn sàng đạp .

"Hả ,về bằng cái này ,không phải là dùng siêu năng lực sao ."

"Tôi không nói lần hai ."Anh quả thực cũng không muốn lôi thôi với cô ta ,chỉ là nếu không phải anh hoặc Nicks ,người tự tiện đi vào hoặc đi ra nhà anh sẽ bị lạc sâu vào rừng .

Anh trước đây đều hạn chế sử dụng siêu năng lực ,chỉ sợ bại lộ thân phận ,Nicks cũng vì thế mà đưa anh cái phương tiện của loài người này ,cũng khá thuận tiện .

"Ma cà rồng gì kém cỏi vậy chứ ?"Đương nhiên cô chỉ ríu líu trong miệng ,thực tế thì ngoan ngoãn leo lên xe .

"Kém cỏi ?"Kỷ Ngôn Dật nhíu mày ,quay sang nhìn cô ,nhưng cũng thấy được chóp đầu nhỏ nhắn sau lưng .

"Anh nghe được sao ,đúng là siêu thật đó ."Cô không nghĩ anh ta lại siêu như vậy ,giọng cô còn nhỏ hơn muỗi kêu cơ mà .

"Ngu ngốc ."
Anh bỏ cho cô hai chữ, liền nhanh chóng đạp xe cho Viên An Kỳ ra khỏi.
"Tôi sẽ không nói cho ai biết đâu, tôi giữ bí mật khá tốt. Cơ mà.... "
Đi được một đoạn, Viên An Kỳ ngồi sau bỗng lên tiếng, theo như cô biết bọn họ thực không muốn bại lộ thân phận.
"Sao??"Kỷ Ngôn Dật vẫn đạp xe nghiêm chỉnh, nghe cô nói chỉ thuận miệng đáp lại một chữ.
"Anh tên là Luss sao? "Cô nghĩ thầm trong bụng tên gì cả kỳ vậy chứ.
"Kỷ Ngôn Dật. "Anh phun ra ba chữ, lạnh lùng mà mạnh mẽ  .
"Kỷ Ngôn Dật, tên anh hay lắm. "Viên An Ky hứng thú lập lại cái tên ,khóe miệng cong lên vui vẻ, tên anh ta lại rất hay.
Kỷ Ngôn Dật im lặng không nói gì nữa, chỉ biết có dòng ấm nóng chạy ngang qua trái tim khát máu lạnh lẽo khi nghe ba chữ Kỷ Ngôn Dật từ cái miệng nhỏ nhắn đó.
.......
Đời không giống như ngôn tình, An Viên Kỳ hận không thể đạp nát chân anh ta.

Gì chứ, ra đến đường chính anh ta liền lạnh lùng ra lệnh cô xuống xe rồi mất hút, không hề quan tâm cô sẽ đi về đâu.
"Đồ ma cà rồng độc ác, xấu tính, không biết thương xót phận nữ nhi. "An Kỳ vừa lếch bộ trên đường về nhà vừa thầm rủa con người lạnh lùng kia.
.......
Đêm hôm đó cô ngủ một mạch đến sáng mai, cũng chỉ vì bồi bổ tinh thần .

Ngày hôm đó cũng đã quá sợ hãi, mệt mỏi.
Sáng thức dậy trễ, Viên An kỳ lật đật chạy bộ cấp tốc đến trường.
"Để xem nha, cái gì 12B3 nhỉ. "Viên An Kỳ vừa đi dọc hành lang, vừa tìm kiếm lớp được xếp vào, cô là lần đầu tiên đi học khi chuyển về thành phố này a.
"A, đây rồi. "
Lúc cô bước vào, mọi ánh mắt đều dồn về phía cô, một cô gái tóc dài buộc cao lúc lắc phía sau ,đôi mắt to tròn trong veo, lại lúc nào cũng cong khóe môi mỉm cười, cô được xem là rất đáng yêu.
"Em chào cô. "Viên An Kỳ mỉm cười cúi đầu lễ phép chào giáo viên, chưa hết lại còn tinh nghịch quay xuống lớp nở nụ cười rạng rỡ, nháy mắt với đồng học.
"Chào các bạn ,mình là Viên An Kỳ, sau này các bạn có thể gọi mình là Tiểu Viên ,chung sống vui vẻ nhé. "Câu nói cuối của cô đã làm cả lớp bật cười, ngay cả cô giáo có vẻ khó tính cũng cong môi.
"Vậy cô, em có thể chọn chỗ ngồi chứ ạ?"Viên An Kỳ là có âm mưu.
"Hảo, xem chỗ nào trống. "
Viên An Kỳ mỉm cười, chọn bàn cuối bên cạnh của sổ đi đến.
Lúc cô vừa đặt cặp xuống, bạn nữ phía trên lại quay xuống "Chỗ ấy không được đâu. "
Cô thắc mắc "Đã có người rồi sao? "
"Không phải, nhưng cậu ta sẽ không có bất cứ ai ngồi cả. "Cô bạn nọ vừa nói lại lắc đầu ngán ngẩm.

Cậu ta là ai? Liên quan gì đến cô? Viên An Kỳ cứ thế mỉm cười xuề xòa mặc kệ, vừa kéo ghế ngồi xuống lại có người nắm cổ áo từ phía sau kéo ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro