Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 26: Ba đã biết mọi chuyện

Chương 26: Ba Nhã biết mọi chuyện

Tiếng mở cửa phòng bất ngờ làm Văn Tường chưa kịp phản ứng , ba Nhã không để ý tới anh nhìn con gái ngủ vẫn nắm tay người đàn ông khác , khiến ông phiền lòng .

Nhìn con gái ngủ một lúc , ông quay sang nhìn Văn Tường nói nhỏ:
- Cậu ra ngoài này nói chuyện với tôi một nát .
Nói xong ông quay gót đi ra khỏi cửa , Văn Tường cài chăn giúp Nhã Lâm rồi đi sau ông.

Ba Nhã đi ra ban công , khi Văn Tường tới ông vẫn im lặng
không nói gì, ông suy nghĩ tới lần đầu nhìn thấy anh ông có hơi giật mình ,đứng một lúc ông quay sang nói:
- Tôi đã nhìn thấy cậu lúc còn ở sân bay .
Van Tường hơi bất ngờ , giường như tất cả mọi người đều không thể nhìn thấy anh lúc anh ẩn thân , sao ông lại nhìn thấy .
Trong lúc anh đang suy nghĩ , nghe thấy ba Nhã nói:
- cậu không cần ngạc nhiên , bản thân tôi cũng không biết vì sao , nhưng cậu không phải con người sao lại đi theo con gái của tôi, nó là con người bình thường , con cậu theo tôi nghĩ cậu không thuộc  về thế giới này, nói đi nói cho tôi biết vì sao cậu lại ở bên nó?

Anh vẫn chua hết bàng hoàng , nhưng vẫn nghe ba Nhã nói, anh kể từ chuyện 30 năm về trước, và tìm thấy cô vì cô có cái hớt đỏ hình chữ V .
Nói tới cái bớt mà đỏ chữ V, ngày bé cô hay khóc vì chê nó xấu , ông thường dỗ ngọt ai có cái bớt là người tài giỏi , không ngờ vì cái bớt đó mà con ông lại yêu một người không phải là người .

Ông quay lại nhìn anh , cậu ta là một người đẹp trai , lại rất biết quan tâm con gái ông nếu cậu ta thật sự là con người thì có lẽ giao con gái cho cậu ấy tốt hơn cho anh chàng Đào Minh kia , nghĩ tới đó ông thở dài.
- Dù sao cậu cũng lên biết chúng tôi và cậu không thể chung sống , con gái tôi cần một cuộc sống bình thường , nếu mẹ nó biết được nó yêu một hồn ma có lẽ bà ấy không sống nổi , nếu bà ấy có chuyện gì ,cậu nghĩ xem con bé có chịu đựng nổi không?

Văn Tường nghe ông nói xong , anh im lặng suy tư , anh tìm cô 30 năm nhưng dù có hơn thì anh vẫn là hồn ma, dù có bên cạnh cô đi chăng nữa thì cũng không thể giúp gì được cô.

Thấy anh im lặng ông nói thêm:
- Tôi rất thích cậu , cậu là một con ma , nhưng cậu có tình cam của con người  , tôi biết Nhã Lâm rất yêu cậu , nó là đứa cố chấp không thể nói yêu là yêu , bỏ là bỏ. Nếu cậu thương nó, thì anh rời xa nó .

Văn Tường im lặng , nghe những lời ba Nhã nói làm anh đau đớn , linh hồn anh mỗi lúc lại muốn tan ra từng mảnh , nhưng anh không trách ba cô anh biết những lời nói đó không sai .
Nói xong những lời cần nói , nghe hay quyết định thuộc về anh , ba Nhã vỗ vai Văn Tường rồi đi về phòng .

Văn Tường đi về phòng vẫn suy nghĩ về lời ông nói , nhìn cô gái nhỏ ngủ giấc ngủ yên bình anh cúi xuống hôn vào trán cô , sau đó cầm bút viết vài chữ .

Lên giường nằm ôm cô , ánh trắng sáng chiếu vào căn phòng nhỏ gương mặt xinh đẹp , tinh tú làm sanh xao động . Anh ước mình có trái tim , có dòng máu , có hơi thở nếu có những thứ đó anh và cô sẽ cùng chung một thế giới . Cùng nhau trải qua khó khăn , anh không muốn cô chịu nhiều áp lực .

****
Khi tỉnh dậy , thiết kế tinh tế của căn phòng dù mùa đông nhưng vẫn chiếu sáng lạ thường cho người ta cảm giác ấm áp , ngó
nghiêng tìm tờ giấy Văn Tường để lại , anh muốn cùng cô trốn ra biển .
Mùa đông ra biển có vẻ hơi lạ , cô mặc kệ đi cùng anh tới đâu cô cũng thấy hạnh phúc .
Ra khỏi phòng mẹ Nhã đã chuẩn bị một ban đầy đủ , nhìn ngó không có Đào Minh cô thở phào nhẹ nhõm . Trên ban toan đồ bổ , tính mẹ Nhã hay nói nhưng mẹ thương cô không kém ba . Ngồi ăn cơm mẹ Nhã lại nói chuyện trên trời , hai ba con cười phì phì .

***
Văn Tường nhìn thấy gia đình họ vui vẻ, nhìn thấy cô cười hạnh phúc ánh mắt yêu thường nhìn cô , người duy nhất nhìn thấy anh là ông , ông nhìn anh gật nhẹ đầu ý bảo anh ngồi xuống .

Sau bữa ăn mẹ Nhã muốn đưa cô đi dạo phố , cô lấy lý do hôm nay có hẹn với bàn học bị mẹ mắng :
- Con gái của tôi coi bạn hơn mẹ nó
Cô len lén nhìn ba cầu cứu :
- Bà hay nhie chúng ta còn ở đây dài dài cơ mà , bà đi với con chi bằng tôi đưa bà đi
Ông quay sang Nhã Lâm gật đầu ý bảo cô đi đi.

Sau khi thấy cái bóng mờ ảo của Văn Tường cầm tay con gái khiến ông đau lòng nhìn theo ...

P.s: chỉ nhận lời động viên ko nhận đá Kkk , ủng hộ nhiều truyện mới hay dc ợv

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: