Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ta là sinh viên bình thường

Võ Nhất Trung cùng Hồ Quang Thanh đồng loại nhìn về phía hắn , ánh mắt suy xét ngờ vực

" Không ngươi thì ai ? ngươi thấy trong đây có ai vừa vô dụng vừa vô liêm sỉ giống ngươi không hử ?"

" Nhất Trung đệ câm miệng !"

Hồ Quang Thanh day day thái dương , sau đó quay sang Lê Nguyên Vũ , trầm ổn nói " đệ ấy não rỗng , Nguyên Vũ vẫn là đừng so đo với đệ ấy  "

" Không không không , ta nào dám so đo với anh ta , chỉ là mấy người nãy giờ đang nói chuyện gì vậy ? cái mà phế vật vô liêm sỉ ?"

" Ngươi giả ngu cái gì , sư huynh không cần nói với hắn , ta đánh vài cái xem hắn còn dám giả ngu "

Hồ Quang Thanh ra dấu tay bảo Võ Nhất Trung dừng lại , sau đó cẩn thận kiểm tra Nguyên Vũ một lượt . Đầu cũng không có chảy máu , cũng không có dấu hiệu bị đoạt xá , cách nói chuyện không biết vì sao có chút khác lạ , ánh mắt cũng không giống trước .Thấy hắn hoang mang không biết làm sao , Hồ Quang Thanh cất giọng trấn an

" Đệ không cần để ý tới đệ ấy , yên ổn tịnh dưỡng mấy ngày này , lát nữa ta giúp đệ  báo lên Dược Đỉnh Sơn tình hình hiện tại của đệ , còn có hôm qua Trưng Sơn chủ căn dặn 3 hôm nữa đệ tử thủ tịch xuống trấn làm nhiệm vụ mới ".

wtf !! Gì nghe như chuẩn đánh quái nâng cấp lever vậy ! còn có Trưng gì gì đấy là ai nữa hả ???

Lê Nguyên Vũ tựa hồ đầu óc quay cuồng , lượng nhân vật và tình tiết này bắt đầu khiến hắn sợ hãi nhẹ , đợi đã !! trước tiên cần biết đây là chỗ quái nào trước đã !

" Anh trai này cho tôi hỏi , chỗ này là đâu vậy nhỉ ? không phải lúc nãy các người cứu tôi lúc tôi té xe ngất xỉu à ?"

Võ Nhất Trung cau mày , trên mặt hận không thể in 4 chữ " giả vờ giả vịt " lên đó . Hồ Quang Thanh vẻ mặt bất ngờ , nghĩ rằng không ngờ hắn yếu đuối đến nỗi bị đánh một chưởng liền quên mất bản thân đang ở đâu , nói không chừng còn quên mất bản thân mình là ai. Nhưng nhìn có vẻ không giống giả vờ .

" Nguyên Vũ sư đệ thật sự không biết đây là nơi nào ?"

" Thật sự không biết "

" Được rồi , đây là Trưng Quan Sơn , một trong các sơn của Lục Sơn .Đệ là đệ tử trân truyền của Sơn chủ nơi này "

Trưng Quan Sơn ? tỉnh mới hả ? Hay là Cần Thơ có huyện nào đó tên Trưng Quan Sơn , mà hình như nó là đệ của Lục Sơn..Ý là có thêm 6 cái núi* cùng một tỉnh á hả

(✿^⁠‿⁠^⁠) tg : Lê Nguyên Vũ học ở Cần Thơ , khi nghe Hồ Quang Thanh nói là Trưng Quan Sơn thuộc Lục Sơn,  tưởng rằng ở Cần Thơ có 6 cái núi , hiện hắn đang ở núi tên Trưng Quan

" Vậy .. cho hỏi hai người tên là gì , vả lại cái gì mà đệ tử trân truyền? ta chỉ là sinh viên bình thường thôi , không có bái ai là thầy a "

" ..."

"...."

Hồ Quang Thanh thở dài " Dường như là đầu bị va đập ở đâu rồi "

Ê không có nha , anh mày đây rất là tỉnh táo được không? tuyệt đối đầu không có vấn đề . Hiện giờ anh đây tự tin đọc làu làu cửu chương 5 không bị vấp. Uy tín!!

Hồ Quang Thanh thấy hắn không nói , nhẹ giọng giảng dạy " Ta là Hồ Quang Thanh đại đệ tử Khiên Hiên Sơn , còn người bên đó là Võ Nhất Trung đệ tử Hưng Long Sơn .Còn đệ là Lê Nguyên Vũ một trong 2 đệ tử trân truyền của Trưng Thiên Hà sơn chủ của Trưng Quan sơn . Hôm qua trong trận tỉ võ cùng đệ tử Thùy Xuân Bích Sơn , Nguyên Vũ sư đệ không cẩn thận bị đánh một chưởng , ngất xĩu đến hôm nay_"

Nghe đến đây Võ Nhất Trung xì một tiếng , cố ý nói lớn " Phế vật không có năng lực thì bị đánh , cái gì mà không cẩn thận ? phỳy !""

Hồ Quang Thanh không để ý tới , nói tiếp "Còn có nơi này là trúc xá của đệ tử Trưng Quan Sơn , ta định đến thăm đệ sẵn tiện báo lịch trình 3 hôm nữa nhận nhiệm vụ , nếu đệ không khoẻ thì ta giúp đệ xin nghỉ "

Trầm mặt một hồi hắn như ngộ ra chân lí cuộc đời , đổi giọng giả ngầu

" Không cần đâu Quang Thanh sư huynh , ta khoẻ hơn nhiều rồi ,chỉ là đầu có vẻ như không ổn cho lắm , quên mất một số chuyện . Cảm ơn đã quan tâm ".

" Thật sự không sao ?"

" Không sao !!"

Hồ Quang Thanh không nói gì thêm , dặn dò nghỉ ngơi đầy đủ sau đó cùng Võ Nhất Trung rời đi .Trước khi đi tên 1 mày đó không quên để lại cho hắn ánh mắt sắc lạnh , hận ý bay khắp phòng "-._-

" bộp "

Hắn ngã mạnh xuống giường , cái giường cũ kĩ  như cố gắng chống chọi không sập xuống mà lắc vài cái . Lê Nguyên Vũ đưa hai tay lên mặt , hồi tưởng lại những thứ vừa mới nhìn thấy , nghe thấy . Lưng hắn lạnh đi , lông tơ như dựng đứng lên , suy nghĩ này chồng lên suy nghĩ kia đưa ra kết luận hắn sợ hãi . Con mợ nó hắn XUYÊN KHÔNG rồi !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro