Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4

Cô : Hôm nay học đến đây thôi nhé , cũng sắp hết giờ rồi . Bạn nào muốn hỏi gì không ?
Cả lớp : Cô ơi , ai tặng bữa sáng cho cô vậy , phải người yêu cô không ?
Cô : Haha , không phải đâu , bạn cô thôi .
     Nó cũng không bất ngờ lắm vì nó vốn không quan tâm đến vấn đề đó . Còn cô thì vừa nói vừa nhìn nó để xem nó có biểu hiện gì không . Tất nhiên là không rồi cô giáo ơii . Cô cảm thấy hơi buồn chút , nhưng cô cũng gạc sang 1 bên vì cô chưa nghĩ mình có tình cảm với e ấy .

     * 2 hôm sau
  * ting ting , là tin nhắn nó gửi cho cô , cô vội mở lên xem , vì 2 ngày nay nó không đi học cũng chặn liên lạc của cô .
Nó : Xin lỗi vì đã chặn cô suốt 2 ngày nhé .
Cô : Làm tôi cứ nghĩ em đi lấy chồng , ngay cả đi học cũng không đi .
Nó : Em có chút chuyện thôi . Tuần sau nếu cô chưa thi thì sang nhà , em sẽ hoàn thiện nốt phần bài hôm trước nha .
Cô : Tại sao không phải hôm nay ? Biết cô nhớ không ? Cô đã nói sẽ chịu trách nhiệm với em mà ( cô vừa hỏi nghiêm túc nhưng cũng không quên ghẹo nó ) 
Nó : Thôi đi , còn nói nữa em chặn cô tiếp nhé !
Cô : Rồi , giờ thì em trả lời câu hỏi của cô đi .
Nó : Em bận chút chuyện thôi không gì đâu .
Thôi em nghỉ ngơi chút , cô ngủ ngon nhé ! ❤
Cô : ... em ngủ ngon !
    Kết thúc cuộc trò chuyện, cô bắt đầu suy nghĩ, " ❤ " tại sao là trái tim ? Không lẽ , không không thể nào . Sao mình lại nghĩ về em ấy nhiều vậy nhỉ ? Kì lạ , lẽ nào mình yêu em ấy rồi sao ? * cô nghĩ xem , cô không yêu mới lạ đó cô giáo *.
     Cô lấy bình tĩnh tiếp tục làm việc . Nhưng cô nào biết rằng , nó vì bảo vệ cô mà bị kỉ luật . Chuyện cũng không quan trọng, chỉ do trong trường có người ghét cô nên cố ý hãm hại cô . Không may để nó biết được, nó vì phá kế hoạch mà thành người có tội . Chuyện này đc nó và gia đình bỏ một khoản tiền lớn để giữ kín không để lọt thông tin ra ngoài . Sau hơn 1 tuần nghỉ , nó đã quay lại trường . Nó dậy từ sớm , mặc một chiếc quần âu vừa vặn , một chiếc áo sơ mi trắng , mái tóc cắt ngắn mang một nét gì đó badboy . Khoác 1 cái vest vừa tuổi , một đôi giày phiên bản giới hạn . Làm nó trông chẳng khác gì một tổng tài. Vừa bước ra khỏi xe , rất nhiều tiếng xì xào to nhỏ . Nó cũng không quan tâm, chỉ có Thiên là nhận ra nó . Lập tức chạy lại khoác vai nó , hỏi thăm nó đủ kiểu . Nó trả lời qua loa cho rồi , nó cảm thấy hiện đang rất ồn làm nó bực bội . Bỗng từ xa có một bạn nữ tay cầm hoa lại trước mặt nó .
Bạn nữ : Chị .. chị có thể làm người yêu của em đc không nhóc ?
Nó : Xin lỗi chị  , tôi không muốn yêu .
Bạn nữ : Mong em suy nghĩ lại và bây giờ nhận lấy bó hoa nhé .
Nó : Cảm ơn ..
* 15p sau , tại phòng cô Trâm .
* Cốc cốc cốc
" Vào đi " tiếng nói từ trong phòng vọng ra
Nó : ( đặt bó hoa lên bàn )  Cho cô đấy
Cô : Từ đâu ra đây ? Mà em đã đi học rồi sao ? Em làm gì mà nghỉ lâu vậy ? Và rất nhiều câu hỏi khác đc đặt ra
Nó : Cô từ từ thôi , bó hoa này là lúc nãy có bạn nữ tặng em đó .
Cô : ( ném thẳng tay bó hoa vào thùng rác bên cạnh )  Bó hoa này tôi không cần
Nó : Tức giận sao ? Em đùa thôi , bó hoa lúc nãy em đưa Thiên đi tán gái rồi , bó hoa này em mua để chuộc lỗi với cô đấy , nhưng cô không cần rồi , biết làm sao đây
Cô : Em em .. Sao em không nói sớm chứ ( vừa nói cô vừa khom người định nhặt lại bó hoa )
Nó : Thôi , bẩn rồi . Em sẽ tặng cô cái khác ( Nó đỡ lấy tay cô , thật mềm aaa ~~ ) 
Cô : Em quá đáng ( cô ôm lấy nó )  Tại sao lại nghỉ lâu như vậy hả , muốn cho cô nhớ chết sao ? ( giọng điệu trách móc)
Nó : Em xin lỗi mà . Thôi nào .
Cô : Lần sau có gì phải nói cho cô biết đấy nhé .

       Thời gian trôi qua , nó đã dạy cô xong . Cô cũng thi đỗ với điểm số rất cao . Cô rất vui gọi điện cho nó ý muốn rủ nó đi ăn cùng và để cảm ơn nó .
* tiếng chuông đt vang đến
Cô : Hey nhóc , đi ăn với cô đi , cô đỗ điểm rất cao đó 
Nó : À .. hôm nay em bận mất rồi , để hôm khác nha cô
Cô : ( có vẻ hơi buồn )  À vậy thôi . Em bận thì để khi khác vậy .
Nó không nói gì nữa trực tiếp tắt máy . Vì hôm nay nó có hẹn với Uyên , người yêu của nó . Thấy lạ chưa ? Thân mật với cô ấy nhưng lại có người yêu chứ gì ! Đây là người tỏ tình nó sau chuỗi ngày nghỉ học của nó đấy . Nó đã đồng ý với chị gái này và hôm nay là buổi hẹn hò của họ . Thật trùng hợp khi nhà hàng bọn họ ăn lại chung với nơi cô chọn để dắt nó đi . Vậy mà giờ đây chỉ còn 1 mình cô đến . Khi vào nhà hàng , trong lúc chờ đồ ăn cô vô tình chú ý đến một bàn , là nó . Không phải em ấy bảo bận ? Vậy sao lại ngồi đây cùng cô gái khác ? Bọn họ ngồi ngay vị trí dành cho tình nhân ? Không lẽ ? Lúc này , đồ ăn cũng đã đến bàn . Cô chỉ gắp vài miếng sau đó tính tiền ra về , cô tính tiền luôn cả bàn của nó . Nó và Uyên ăn xong định trả tiền nhưng phục vụ nói : Lúc nãy có một cô gái đã thanh toán, cô ấy nói vì nhìn 2 người hạnh phúc nên cô ấy muốn đây như món quà !

Lúc này nó nghĩ , trên đời này có người tốt vậy sao ? Nhưng cũng không bận tâm lắm mà về nhà . Nó có nhắn cho cô nhưng không nhận được phản hồi . Nó cũng mặc kệ sau đó đi ngủ . Còn cô , giờ đây đang ở trong căn nhà đầy rẫy vỏ bia . Cô đã uống rất nhiều và khóc cũng rất nhiều . Chưa bao giờ cô cảm thấy đau đến vậy . Nếu nó nói sự thật cô cũng không đau đến mức này . Có lẽ , cô đã không chịu nỗi nữa rồi . Cô muốn đứng dậy nhưng không thể . Cô trượt tay làm cho đầu đập vào góc bàn chảy rất nhiều máu và cô cũng ngất sau đó .
    Sáng sớm , Lục Hàm đến nhà định đưa cô đi làm nhưng chẳng thấy cô đâu . Cửa nhà không khóa nên anh đẩy cửa vào . Vừa vào tới nhà thì hình ảnh đập vào mắt anh là 1 cô gái đang nằm dưới sàn , xung quanh toàn là máu và vỏ bia . Anh vội bế cô lên đưa cô vào bệnh viện. Bác sĩ ngay lập tức cấp cứu cho cô và báo rằng cô mất rất nhiều máu . Nhóm máu của cô cực hiếm , hiện tại bệnh viện không có . Cần tìm nhanh người hiến máu .
      Anh vội tìm đt của cô , mở lên thấy sđt của 1 người được bấm sẵn nhưng không gọi . Anh đã gọi cho số đó và hỏi về nhóm máu người đó . Anh đã kêu người đó mau đến bệnh viện để truyền máu cho cô . Đúng , người đó là nó . Nó đã tức tốc chạy lên bv để truyền máu cho cô . Nó cảm thấy lạ , tối qua còn hẹn mình đi ăn. Hôm nay sao lại như thế này nhỉ . Nó tò mò mở đt cô lên thì thấy hình nó ngồi ăn cùng Uyên . Toàn là ảnh thân mật . Nó bất ngờ suy nghĩ " chẳng lẽ người đó là cô sao ? Nếu vậy , cô biết mình nói dối ư ? Vậy cô ra như này , không phải là do mình chứ ? " . Bỗng tiếng đt làm cắt ngang suy nghĩ của nó .
______________________________________
Chap này đến đây thôi . Mình muốn nói là tên truyện này nhằm mục đích nhắm đến nó , chứ không phải cô giáo lạnh lùng nhé ! Mong các bạn đừng lầm . Mình cũng định người lạnh lùng là cô giáo , nhưng truyện mình viết cũng gần 80 đến 90% là thật nên mình cũng dùng tính cách thật .
Tính cách nó lạnh lùng, nhưng nhây với bạn bè  . Còn cô thì ai cô cũng giỡn được 🙂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro