Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5:Gia sư

-Mai cậu phải đến nhà tôi.Thiên lạnh lùng nói với cậu.

-Sao tôi lại phải đến.Cậu khó nhọc gắt lên từng chữ.

-Vì giờ tôi là gia sư của cậu a.Đúng 7 giờ có mặt.giờ tôi đi trước.Nói rôi Thiên vụt chạy,không quên ngoái lại nhắc nhở.

-Đi đường nhớ cẩn thận,không lại đụng trúng............

''Rầm'' Thiên thở dài,bó tay với cậu luôn vừa nói xong liền đụng trúng cột điện té.

Cậu về nhà,mẹ cậu đang đợi cậu trên ghế.Vừa đặt chân vào nhà mẹ cậu liền nói.

-Mẹ đã suy nghĩ rất nhiều rồi,con nói đúng,không phải nam nhân ai cũng như ai.Đặc biệt là cậu Thiên Tỷ đó,có lẽ cậu ta rất tốt,nhưng mẹ mong con giữ khoảng cách đúng với cậu ta.

Cậu nở nụ cười tươi nhất có thể,chạy đến ôm chầm lấy mẹ,miệng không ngừng ríu rít nói ''cảm ơn mẹ,cảm ơn mẹ''.

------------Sáng ngày hôm sau--------------

Cậu chạy nhanh hết sức có thể đến nhà Thiên,cái tên này quá đáng thiệt,chỉ để cậu ngủ thôi đã đến 8 rưỡi rồi,bây giờ hắn lại bắt cậu đúng 7 giờ có mặt thì làm sao không trễ cho được.Cậu vắt chân lên cổ mà chạy với tốc độ kinh khủng khiếp,đằng sau có mấy cái lá khô cứ bay bay.

-Cháu chào bác. Cậu lễ phép thưa khi gặp mẹ Thiên.

-À,Thiên Tỷ đang ở trong phòng đó cháu.Mẹ Thiên cười,Thiên thật giống với mẹ Thiên a,khuôn mặt rất hiền từ,đằng sau vẻ lạnh lùng lại là một mặt khá ấm áp.Mải ngắm mẹ Thiên làm cậu quên mất việc học,thành ra đứng ở cửa 5 phút mới vội vã chạy vào.

-Dạ cháu cảm ơn bác.

Cậu chạy lên cầu thang,bước vào phòng gặp ngay ánh mắt chứa đầy sát khí của Thiên,Thiên gắt lên.

-Cậu tới trễ 11 phút 23 giây.

-Có cần tính kĩ đến vậy không?

-Có.Phũ chưa,quá phũ luôn ý.

-Hình phạt là gì.Khỏi cần nói như đọc được suy nghĩ của Thiên mà cậu dang tay đón nhận hình phạt.

-Là gì sau này tôi sẽ nói.

Mẹ Thiên mở cửa bước vô phòng,nói.

-Mẹ phải đi thăm bà nội bệnh,có lẽ 3 ngày sau mới về được,con ở nhà được không.

Thiên gật đầu.Mẹ Thiên tiếp tục nói.

-Đồ ăn mẹ để trong tủ,mẹ có làm bánh đó lát hai đứa lấy ra ăn nghen.

Nói đến ăn là mắt cậu sáng như đèn ô tô,liên tục lên cơn nịnh hót.

-Bác thật tốt quá,có người mẹ như bác quả là tuyệt vời.

Mẹ Thiên cười.

-Vậy mà Thiên Thiên nó liên tục kêu bác thích xen vô chuyện của người khác.

Nói rồi mẹ Thiên đi,lát sau cậu quay sang Thiên hỏi.

-Mẹ cậu gọi cậu là Thiên Thiên sao?

Thiên mắt vẫn chăm chú nhìn quyển sách,lạnh lùng đáp.

-Ukm.

Bỗng nhiên cậu phá ra cười,Thiên như con nai vàng ngơ ngác cứ đăm chiêu nhìn cậu cười.Nhịn cười cậu lấy giọng nói.

-Vậy chắc gọi là............Tỷ Tỷ không có vấn đề gì đâu ha.

Lửa giãn đến cực điểm,Thiên ném bay cây bút,đè cậu xuống giường ngồi lên bụng cậu mà không ngừng chọc lét.

-Còn gọi tôi là Tỷ Tỷ không?

-Tỷ..........tỷ.....t.............ha.........tha..........ch....o.......em..........đi.........m....à.........mà.

-Cậu còn dám gọi tôi là Tỷ tỷ sao,cho cậu chết.

'' Cạch '' Cánh cửa bật mở,hai nam nhân khác bước vào.Thiên giật mình vội leo xuống mặt đỏ như gà chọi,ấp úng nói.

-Khải.......Nguyên........s.....ao......ha.....i..hai..........ngư.......người.......tới.....đâ.......y?

Anh chàng tên Nguyên xoa đầu gượng cười.

-Hình như mình tới không đúng lúc thì phải.

Khải gõ đầu Nguyên cái '' bốp''

-Đương nhiên là không đúng lúc rồi,người ta đang '' vui vẻ '' với nhau mà lại.Khải đặc biệt nhấn mạnh chữ '' vui vẻ ''.

Còn cậu đầu óc rối như tơ vò,chả hiểu cái quái gì.Chỉ biết gãi đầu.

Thiên vội giải thích.

-Cậu ấy là bạn học của mình thôi.

Rồi lại quay sang cậu lấy lại giọng lạnh lùng nói.

-Hai người này là Khải và Nguyên,anh họ của mình.

Khải chọc.

-Chỉ là bạn bè thôi sao,bạn bè mà nằm lên người nhau vậy hả.Có cái gì không đúng thì phải.

Nguyên hùa theo.

-Không đúng.

''Cốc'' Lần nữa bị gõ đầu,Nguyên làm mặt nũng nịu than.

-Khải ca à,anh không thể không gõ đầu em hay sao,người ta đau muốn chết.

Khải quay sang Nguyên nạt.

-Nếu biết đau thì im miệng lại đi,chỉ giỏi tào lao không hà.

-Anh với Nguyên qua đây chơi,tiện thể ghé qua nhà em.Ai ngờ lại không đúng lúc.

Cậu leo xuống giường vội chạy lại nói.

-Không có đâu,em chỉ đang học nhóm và đặt tên cho Tỷ tỷ thôi à.

Thiên gằn mạnh từng chữ.

-Cậu còn dám gọi tôi là Tỷ tỷ sao,cho cậu biết tay.

Thiên rượt cậu quanh phòng.Khải với Nguyên chỉ biết lắc đầu và thở dài,nhìn cảnh tượng mèo đuổi chuột này mà thẩm phán một câu trong lòng.

( Thời thế gì thế này ) Khải s'pov

( Thế giới loạn cả rồi ) Nguyên s'pov

'' Reng,reng,reng '' Tiếng chuông điện thoại reo,cậu bất ngờ dừng lại còn Thiên cứ thế đâm sầm vào người cậu mà té chổng cẳng lên trời.

-( Alo,là mẹ sao? )

-( Con vẫn ở nhà Thiên Tỷ sao?)

-( Có chuyện gì sao mẹ ? )

-( Công ti vừa có việc điều mẹ đi làm gấp,có lẽ khoảng một tuần mẹ mới về được,con ở lại nhà Thiên Tỷ được không )

-( SAO???????? )

-( Mẹ sẽ cố gắng về sớm )

Tiếng hét kinh thiên động địa của cậu làm bể luôn cả cái cửa sổ,còn Thiên vừa té xong giờ lại té thêm lần nữa.Khải và Nguyên biến mất tăm từ lúc nào thì không biết,chỉ biết họ kịp thời chạy trốn trước khi động đất xảy ra.

Thiên vừa đứng dậy vừa xoa xoa cái mông của mình.

-Có chuyện gì sao?

Dây thần kinh của cậu đã đứt khi nghe tin phải ở với cái tên chết giẫm,mặt cứ đơ ra chả nghe thấy Thiên nói cái gì hết,Thiên phải nói đi nói lại mấy trăm lần cậu mới nghe được.

-Mẹ tôi ở lại nhà cậu.

-HẢ?????????

-Mẹ cậu sang nhà tôi ở sao?

Cậu lắc đầu,cố giữ bình tĩnh nói lại.

-Mẹ bảo tôi phải ở lại nhà cậu.

Thiên nhếch mép,đi xuống lầu.Một lúc sau đem lên chiếc bánh kem to bự chảng,còn cậu vẫn đứng đó cho tới khi Thiên bôi bánh lên mặt mình.Nhìn cậu lúc này chả khác con mèo tẹo nào,Thiên quá đỗi ngạc nhiên khi chạm vào mặt cậu,da mặt gì mà mịn hơn cả ra con gái,làm Thiên cảm thấy thích thú hơn rồi nha.Cậu cứ làm pho tượng cho Thiên tha hồ mà trang trí cái bức tượng này bằng kem.Nhận ra thì mình đã bị biến thành mèo rồi.Thiên cứ tưởng phản ứng của cậu sẽ dữ dội lắm,nào ngờ cậu chỉ thẫn thờ vô nhà vệ sinh mà rửa mặt thôi.

( Cái người này kì cục thiệt nha ) Thiên s'pov.

-------------Hoàn thành chương năm--------------




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: