Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cảm động hay rung động?

Nó tỉnh dậy lúc trời tờ mờ sáng, hóa ra nó đã hôn mê hết một ngày trời rồi, thân mình nó mỏi mệt, bàn tay bị ai đó nắm chặt nhưng không còn sức lực, nó đành phó mặc. Cố gắng hé nhẹ đôi mắt thì xung quanh tối và ấm nóng tựa như đang được che chắn bởi một bờ tường vững chắc, nhưng không, bờ tường thì sao có thể động đậy và phập phồng như thế. Nó khẽ ngẩng đầu lên, đập vào đôi mắt nó là một khuôn mặt hoàn mỹ, nó chưa từng chăm chút nhìn kĩ gương mặt anh như thế, đôi mắt, chiếc mũi và cả đôi môi kia nữa, quả thực là rất tuyệt đẹp. Bất giác, một tay như tiếp thêm được sức lực, nó đưa nhẹ cánh tay lên, nhẹ nhàng vuốt lông mày, đôi mắt và cả đôi môi ấy.

Tựa như có hơi ấm mơn chớn trên khuôn mặt, anh khẽ nhíu mày. Nó giật mình đưa tay về chỗ cũ, bất giác cúi đầu, khẽ khép đôi mắt lại như sợ ai đó bắt gặp cảnh gian tình. Nhưng yên lặng một lúc không thấy anh có phản ứng, nó mở mắt và ngẩng lên nhìn. Đôi mắt anh mở nãy giờ như chờ đợi, cuối cùng cũng bắt gặp đôi mắt tựa hờ của nó. Khẽ nhếch môi nở nụ cười, đưa tay lên trán nó, anh thì thầm:

- Tỉnh rồi à? Cũng đỡ sốt rồi. Trong người giờ cảm thấy thế nào? Có khó chịu không?

Nó lắc đầu, bụng cũng theo đó mà kêu réo lên vì đói. Nó không biết làm gì hơn đành cúi xuống, giả bộ không biết gì cả. Tính ra cũng 1 ngày nó chưa ăn gì cả rồi, anh nghĩ thầm rồi ngồi dậy, cánh tay to khỏe đỡ nó ngồi dậy rồi nói:

- Mau đi rửa mặt đi, tôi xuống nấu cơm cho em.

Nói rồi, anh ra bước xuống giường, đi ra khỏi phòng và không quên khóa ngoài. Giờ đây, trong căn phòng bị khóa này,vẫn còn hơi ấm của anh nhưng sao nó thấy lòng trống trải, lạnh lẽo quá. Bụng vì đói lại réo rắt kêu, nó cố gắng dùng chút sức lực kém cỏi của mình mà đi vào nhà tắm.

Trở lại từ nhà tắm, khói nghi ngút cùng hương thơm nồng nàn đã tỏa ra đầy căn phòng, anh ngồi đó với khuôn mặt đầy thiện cảm, miệng khẽ nhếch lên thốt ra câu nói đầy cảm động:

- Mau lại đây, tôi làm đồ ăn xong cho em rồi này. Hy vọng sẽ hợp khẩu vị của em.

Nó dè chừng từng bước lại gần, đôi mắt hoài nghi không ngừng nhìn bàn đồ ăn rồi lại ngước lên nhìn anh như muốn thăm dò điều gì đó, không khỏi bận lòng, anh hỏi:

- Em còn khó chịu trong người à? Hay em không thích những món này?

Nó vừa dặt dè, vừa run sợ, đôi mắt vì không dám đối mặt với anh mà khẽ nhắm lại, đôi môi mấp máy trả lời:

- Trong đó...trong đó...liệu anh có bỏ thuốc vào không?

Vừa nói, nó vừa chỉ vào bàn thức ăn, xong như nhận ra sự chột dạ của bản thân mình, đôi chân theo bản năng mà đi lùi lại, tay cũng thuận theo thế mà đưa tay lên che miệng.

Ngược lại với suy nghĩ của nó, anh nở nụ cười rồi đứng dậy, kéo nó ngồi xuống bàn ăn, một tay nhẹ nhàng từ tốn lấy đôi đũa gắp thức ăn vào bát cho nó, tay kia thì vòng qua lưng nó, giữ chặt lấy nó, đôi môi nóng bỏng đó ôn tồn giải thích:

- Tôi đâu có bỉ ổi như thế. Em nghĩ tôi tệ thế nào cũng được nhưng không nên đối xử tệ bạc với dạ dày của mình được. Đây! Ăn đi. Tôi không có bỏ thuốc đâu. Yên tâm.

Cái đói và mùi thơm của thức ăn như thôi thúc, như mê hoặc sự kiên nhẫn ẩn sâu trong con người nó, mấp máng miệng nó khẽ nói:

- Tôi tự làm được.

Nói rồi, nó dùng tay cầm lấy đôi đũa, tay kia kéo bát thức ăn lại gần chỗ mình, toan gắp thức ăn đưa vào miệng.

Một lúc sau, bụng dạ được ăn no cũng trở lên dễ chịu hơn, nó thở phào nhẹ nhõm. Anh thấy thế, khóe miệng cũng nở một nụ cười gian manh:

- Hợp khẩu vị của em không?

Nó vô thức gật đầu,anh lại tiếp tục:

- Đã ăn no rồi chứ?

Lần này, theo nghĩa lễ thường tình, nó khẽ đáp:

- Dù sao cũng cảm ơn anh vì đã cho tôi ăn.

Câu nói vừa dứt thì nó cảm thấy khác lạ, toàn thân tự khi nào đã bị anh bế bổng lên, nỗi sợ hãi tràn về, nó dãy dụa:

- Anh... anh làm gì thế?

- Em ăn no rồi thì giờ đến lượt tôi. Vì em bướng bỉnh mà 2 ngày nay, tôi phải cấm dục rồi. Cho nên bây giờ...

Câu nói nửa chừng nhưng cũng đoán được nội dung, nó ra sức dãy dụa, anh càng được đà mà cúi xuống, phả hơi nóng từ miệng vào tai nó, thì thào:

- Hãy để tôi ăn em.

Anh đặt nó xuống giường, bàn tay ấm nóng khẽ vuốt mái tóc nó ra sau tai, đôi chân kìm chặt lấy đôi chân đang dãy dụa của nó. Hơi nóng từ bản thân cứ thế tăng lên, anh cúi xuống đôi môi của nó, nhưng nó lại ra sức lắc đầu, miệng không ngừng cầu xin:

- Xin anh....xin anh...hãy để tôi yên...

Anh lưu luyến bỏ lại đôi môi ấy, một bàn tay nhanh chóng xé bỏ chiếc áo thun bên ngoài của nó, để lộ ra bầu ngực quyến rũ nhấp nhô sau chiếc áo ngực giản dị ấy. Thân dưới như có phần gấp gáp, anh nhanh chóng cởi bỏ những chướng ngại vật không cần thiết để lộ ra hai thân thể trần truồng hòa quyện. Đôi môi rực lửa mơn chớn nhũ hoa của nó, liếm quanh, ngậm mút rồi đùa giỡn khiến thân thể nó nóng hơn bao giờ hết, không tự chủ được mà bắt đầu uốn éo, thân dưới như có phản ứng mà có biểu hiện co rút, dịch thể từ từ đi ra.

Anh cảm nhận được thân thể đang mời gọi của nó, gấp gáp định đưa dương vật của mình vào để lấp đầy nó, nhưng mới chỉ để vào cổng mật tư thôi đã thấy nó gương mình lên đón nhận, khiến anh không khỏi hài lòng mà bật cười thành tiếng:

- Khụ...khụ... Rốt cuộc là... tôi ăn em hay em ăn tôi đây?

Nhận ra sự xấu hổ của bản thân, nó đỏ mặt quay đầu đi, không nói lời nào, anh toan định đùa giỡn với nó, nhưng thực nghĩ để thân xác nó có phản ứng là tốn rất nhiều thời gian, để nó bình tâm, anh càng khó tiếp nhận nên một ngón tay nhanh chóng đưa vào nụ hoa của nó, dịch thể trong suốt cứ thế trào ra, nhụy hoa khép chặt bao khít lấy ngón tay ấy.

Cùng lúc đó, miệng nó bất giác phát ra những tiếng kêu rên hoan hỉ. Anh nhanh chóng rút tay ra, đưa cự vật nóng hổi, cương cứng đang khó chịu,gấp gáp đâm thẳng vào cơ thể nó. Bàn tay không ngừng mân mê bầu ngực khiến cơ thể nó như được lấp đầy, cặp mông cong lên đón nhận, cả thân mình như được mãn nguyện mà uốn éo không ngừng.

Hai thân thể cứ thế hòa quyện vào nhau, một người uốn éo, một người ra sức đẩy ra đưa vào, liên hồi và mãnh liệt cho đến khi thứ dịch lỏng trong suốt trào ra không ngừng, họ mới cảm nhận được sự lấp đầy của bản thân.

Nó nằm bệp xuống giường, lồng ngực phập phồng thở, anh cũng lưu luyến dời bỏ thân thể nó, ngã nhẹ xuống bên cạnh, vòng tay qua kéo nó lại sát thân thể mình, bàn tay khẽ vuốt ve mái tóc nó rồi đặt nhẹ lên đó một nụ hôn ấm áp. Thân xác mỏi mệt nên nó mặc kệ cho anh làm gì, hai thân thể ấm nóng vừa ôm chặt lấy nhau thì tiếng chuông điện thoại vang lên, anh khẽ quay mình, giơ tay với lấy chiếc điện thoại trên bàn, nhìn màn hình một lúc rồi mới nghe:

- Alo.

Đầu dây bên kia bắt đầu xì xào gì đó, rất lâu sau đó chỉ thấy anh trả lời "Được" một cái rồi tắt máy.

Anh xoay người vòng qua ôm lấy cơ thể nó,hôn nhẹ lên trán nó rồi nói:

- Ngủ đi. Tôi có chuyện cần giải quyết.

Nói rồi, anh đứng dậy, tay với lấy chiếc khăn tắm rồi đi thẳng vào nhà tắm. Nó cảm thấy một phần khó hiểu, một phần mất mát, lại có một phần nào đó trống rỗng nhưng đôi mắt mỏi mệt lại nhanh chóng đi vào giấc ngủ. Anh nhẹ nhàng rời đi khi thấy nó đã an yên cuộn tròn trong chiếc chăn mỏng ấy.

#Lời tác giả: Truyện vẫn xuất bản, và có khi 1 tháng ra 1 chương nên vẫn mong m.n ủng hộ Sói 😂😂 Với lại, Sói có thấy một số câu hỏi nên trả lời đây luôn:
1. Sao không đặt tên nhân vật?
Trả lời: nhân vật có tên nhé. Mấy chương này, 2 nhân vật chính mới chỉ "quen biết" nhau trên con đường tình dục nên không tên cũng là điều bình thường.
2. Ngược?
Trả lời: Sói thích đem lại hạnh phúc cho người khác nên 60% HE, 40% SE. Đấy là quan điểm cá nhân, tùy thuộc vào sự ủng hộ của các bạn mà SE lên ngôi cũng không biết chừng.
3. Truyện đang hay mà, tác giả viết tiếp đi?
Trả lời: Mình sẽ cố gắng viết tiếp, mặc dù chậm chạp nhưng vẫn mong nhận được sự ủng hộ của các bạn.

Lời cuối: Chúc các bạn năm mới vui vẻ, hạnh phúc, thành công mọi mặt và ngập tràn may mắn.

-----
Ờ thì ai còn ủng hộ thì để lại kí hiệu nhé 😂😂 không người đọc, lười viết lắm 😆😆
#Sói Xám

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro