TL:BL, phụ tử, hiện đại, nhất công nhất thụ , HE
Chương 15 – Tranh giành lúc nửa đêm, Bích Phượng Uyên nhập viện
Nói xong, anh áp con trai mình xuống
Uhm...chụt....chụt...
Anh vừa hôn con mình vừa luồn tay vào trong áo của Bích Huyền Diệp bắt đầu xoa nắn đầu ngực
Uhmm...chụt.......chụt.....
Hộc...cả hai tách ra thở dốc. sau đó, anh cởi áo mình cùng con trai ra và hôn xuống 1 đường ở cổ con trai mình mút vào – chụt... tạo dấu hôn ở cổ
Dần dần anh hôn xuống xương quai xanh của con mình mỗi nơi anh đều ấn ký của riêng mình.
Uhm......a........ân......ba.......con muốn......ngô.......
Đợi 1 chút.- anh nói và trong giọng nói của anh mang theo dục vọng.
Ngô........ba đừng........
Anh cắn nhẹ đầu vú con mình, đầu lưỡi thô ráp liếm và mút đầu vú của cậu.
Chụt.....chụt....
Ư...uhm....a...... - cậu rên lên và vặn vẹo người
Con đừng cử động mạnh. – anh nói và ngẩng đầu lên nhìn con trai mình
Và cậu cũng nhìn thấy trong đôi mắt màu xanh của anh là màu của dục vọng, lần đầu tiên cậu thấy trong mắt anh mang theo vẻ đẹp mê hoặc.
Anh nhìn con trai mình cười khẽ và cúi xuống liếm lên rốn của cậu, đầu lưỡi anh vẽ vòng trong rốn cậu.
Uhm....a.......ba.......
Sau đó, anh lùi xuống dần nhìn ham muốn của cậu đã ngẩng đầu và ngậm lấy
Uhmm...ba......- Bích Huyền Diệp nâng thắt lưng lên đẩy phân thân vào sâu trong khoang miệng anh, tay nắm chặt ga giường
Đầu lưỡi anh đánh vòng trên linh khẩu và liếm dọc theo phân thân của con mình
Bích Phượng Uyên cảm nhận được những dây thần kinh xanh tím trên phân thân con mình đang co giật
Uhm...ba....ba...con yêu ba.....em yêu anh Uyên.....uhmm.......a.....ngô...đừng .......
Nghe con trai mình nói, anh liền ngẩng đầu lên trong miệng anh vẫn còn phân thân của cậu.
Bích Huyền Diệp đỏ mặt.
Thấy biểu tình con mình rất đáng yêu, anh liền ngắt nhẹ túi thịt kế bên
A .......ba thật xấu....đau con.......uhmm.....ba.......
Bàn tay anh luồn ra sau ngắt cánh mông con mình và ngón tay gãi nhẹ ngay cửa động còn khép kín
Uhmmm...a....nhột.....ba...đừng gãi......
Sau đó, anh đưa ngón tay vào thăm dò bên trong nội bích mềm mại của cậu, ngón tay dần dần đi vào, càng vào sâu anh gãi nhẹ vách nội bích bên trong thân thể con mình
A ......nhột......ba......ngô....ân....a......
Sau đó, anh lại đưa thêm ngón tay vào để dò tìm vị trí mẫn cảm của con mình. Một hồi ngón tay anh đi hết đoạn đường chạm vào gờ nhỏ nổi lên bên trong và ấn nhẹ
A .....cơ thể Huyền Diệp liền nảy lên
Ba... đừng ấn nơi đó mà....uhm.....a....ba...xin ba đừng ấn liên tục........
Sau đó, anh ấn thêm 1 lần nữa.
A .......a.......uhm.....ân.....ngô.....ba con ngứa.......
Anh liền nhả phân thân con mình ra.
Uhm.......ba......con muốn......
Ngoan chờ ba 1 chút, chúng ta cùng nhau. Nói xong anh rút hai ngón tay đã khuếch trương nơi cửa động thay vào bằng phân thân đã cương đến lợi hại của mình đi vào bên trong.
Anh liền thở ra 1 hơi sau đó bắt đầu luật động từ chậm đến nhanh dần
Uhm...a........ân...ngô........ba.....dễ chịu quá....nhanh nữa lên ba....sâu nữa a......
Cậu dùng chân mình kẹp chặt thắt lưng anh , hòa theo luật động của anh, mỗi lần như thế phân thân của cậu trượt trên bụng anh, đỉnh qui lướt nhẹ ngay phần rốn của anh.
Anh ôm con mình vào lòng luật động điên cuồng trong cơ thể con mình. Mỗi lần như thế cậu vòng tay qua người ba mình ôm lấy, sau đó nâng đầu lên và liếm mút trên đầu ngực anh
Uhm......a.......Diệp......đừng mút...- anh vừa luật động vừa rên lên
Uhm........chụt.......chụt......đầu lưỡi cậu liếm lên đầu vú anh mút lấy nguồn sữa trong ngực anh.
Uhm......- cả hai đồng thời rên lên
Uhm,.........aaa......ân.......ngô......ba chậm ...con chịu ko nổi.....
Vậy con đừng mút nữa......cơ thể ba đang bị con làm phát hỏa.......cộng thêm nơi đó của con đang giữ chặt phân thân của ba........uhm......
Uhm.....a........hộc.......
Bích Huyền Diệp buông tha đầu vú anh....và anh cũng sắp lên cao trào.
Bích Phượng Uyên xiết chặt con trai mình vào lòng ngẩng đầu lên gầm 1 tiếng và phóng thích
A........1 nhiệt dịch nóng ẩm chảy sâu trong người Bích Huyền Diệp và cậu cũng phóng thích giữa bụng hai người.
Hộc........hộc.......cả hai thở dốc, anh thì nằm trên người con mình đợi dục vọng trôi qua.......
Sau đó, anh ngồi dậy lấy khăn lau qua phần bụng của mình cùng con trai . vừa mới lau xong thì anh bị Huyền Diệp áp xuống
Anh nhìn và nói – ko được thượng ba nữa
Con ko thượng ba mà con muốn, cậu vừa nói vừa ấn lên đầu vú của anh
Con mới làm xong còn sức ko mà đòi? – anh hỏi
Chỉ là bú thôi mà – Huyền Diệp cười nói
Nhưng ba mệt, có lẽ lớn tuổi rồi ba muốn ngủ, hôm nay ba chỉ làm 1 lần thôi, mai ba nhất định làm cho con ko đi được và cũng sẽ ko cho con đòi vú ba đâu.
Cái đó tính sau bây giờ con muốn. nói xong cậu cúi đầu xuống liếm và mút.
Uhm.....- anh rên lên
Này, khoan đã ba muốn tắm, cả ba và con dính dịch thể mà con còn muốn.
Chút đi, chút ba và con tắm. lúc này cậu chỉ chuyên tâm vào đầu vú ba mình
Chụt.......chụt.........
Ngô......con đừng hút mạnh........ba đau đó........a......uhm........đừng liếm nếu ko ba chịu ko nổi.
Anh vừa nói xong thì cánh cửa đột nhiên mở ra và có bóng nho nhỏ đi tới leo lên giường
Baba......Diễm Diễm cũng muốn bú, baba để 1 bên cho con đi
Hả???? cả hai đều nhìn thấy liền giật mình
Bích Huyền Diệp nói – sao giờ này rồi con ko ngủ?
Con ngủ nữa chừng đột nhiên nhớ đến vú ông nội nên con qua đây, mà sao trong phòng có màu hồng nhiều thế baba, ông nội.
Nói xong tiểu Diễm Diễm cúi xuống nằm sấp lên người anh và bắt đầu bú
Chụt......chụt......
Nè, cháu mau dừng lại – anh nói
Con mau bế thằng bé về phòng đi, ba và con cả hai đang.... Anh thấy bên dưới chăn là hai thân hình xích lõa...
Anh nói xong mà thấy con mình im lặng và đang híp mắt nhìn đứa bé nằm trên ngực mình đang bú ngon lành. Sau đó, anh thấy con trai mình cũng cúi xuống
Chụt........chụt........
Thân hình anh cứng đơ
Cái gì thế? Cả hai cha con nó cùng trêu chọc nơi đó của mình thật là ...
Ngô..........đừng cắn.....uhm...Diệp ......con mau ngừng lại......
A........- anh chịu ko nổi vì hai bên đầu vú đều bị đầu lưỡi kích thích
Uhmm.........đừng..........đừng.......mau dừng lại đi........anh phát hiện nơi đó của mình bắt đầu cương.
A ........uhmm.........
Chụt........chụt.......chụt.......
Lần đầu tiên anh gặp tình trạng này, 1 lớn 1 nhỏ đều tấn công đầu vú anh, trêu chọc thân thể anh, nhưng đứa nhỏ chỉ mới 1t anh ko thể la mắng, còn con trai anh thì nếu anh la nó sẽ giận
Uhmm.........anh thấy lý trí mình sắp biến mất
Uhm....mau........a........nhột.....uhmm........khoái cảm trên ngực truyền xuống thân thể anh.
A .........đừng.........ngô.......đừng mút và liếm nữa......a.......khoái cảm đang xâm chiếm thân thể anh rất mau.
Bích Huyền Diệp dùng 1 tay luồn ra sau lưng anh nâng phần lưng anh lên và cắn mút đầu vú anh.
Uhm......a.....nữa.......ko.......mau dừng.....anh thấy đầu mình đang trống rỗng.
Anh thấy đầu vú mình vừa ngứa vừa nhột làm thân thể anh run rẩy
A .........nữa.....đi.........Diệp.....mau......uhmm......
Bích Huyền Diệp phát hiện nơi đó bên dưới chăn của anh đang phản ứng cậu liền thò tay xuống chăn xoa nắn
Uhmmmmm.......đừng Diệp.........Diễm Diễm......đang ở đây....
A .......dễ chịu lắm........uhm....ngô.......đừng gãi chỗ đó......
Chụt......chụt......
A .......nữa đi.......ngô.......
Anh phát hiện thân nhiệt mình đang tăng lên.
Diệp.......mau dừng lại ba khó chịu........con và con của con mau dừng lại......
Uhmm.......đừng nữa....hộc....
Anh thấy tim mình đột nhiên đập rất nhanh và khó thở vì nơi hạ thân bi trêu chọc, trước ngực hai bên cũng bị trêu chọc anh cảm thấy mình bị điên rồi mới thích đến thế. Một lớn 1 nhỏ cứ trêu chọc suốt làm anh vừa sảng đến mức ko chịu nổi pha lẫn sự khó chịu trong ngực.
A .....uhm...hộc....mau .......dừng.....sau đó anh thấy trước mắt toàn 1 màu đen và ngất đi cùng với thân nhiệt đang tăng
Bích Huyền Diệp cảm nhận được anh xảy ra chuyện và ngẩng đầu lên
Ba....ba......ba....ba làm sao thế , ba ......ba mau tỉnh lại đi.
Diễm Diễm con mau ngưng lại cho ba, ông nội con xảy ra chuyện rồi.
Diễm Diễm mở mắt nhìn Huyền Diệp.
Cậu phát hiện con mình đang ngủ, liền nghĩ đến – tiêu rồi, thằng nhóc này vô thức cứ bú, còn mình thì.......A.....
Con mau chạy về phòng kêu ông chú đi nói là ông nội xảy ra chuyện rồi, nhanh
Cậu bé chỉ mới 1t nên ko rõ nhưng nghe là ông nội xảy ra chuyện thì đột nhiên
Nửa đêm mọi người nghe tiếng khóc động trời làm ai cũng giật mình trừ Bích Phượng Uyên đã bất tỉnh
Oa..............oa.......
Con khóc cái gì? Chết tiệt.
Xảy ra chuyện gì thế?- nghe tiếng khóc động trời tất cả liền chạy qua
Chú Alan, chú dỗ con trai cháu dùm. Ba cháu xảy ra chuyện rồi.
Alan , em bế Diễm Diễm ra ngoài đi – Kiều Vĩ nói
Ok.
Tiểu Diệp, cháu và thằng bé kia làm gì thế cậu ấy bị sốt nặng 40o đó, muốn chết người à. Cháu mau đi mặc đồ vào nhanh lên, sau đó giúp Phượng Uyên lau mình sạch sẽ đi để đưa cậu ấy vào bệnh viện.
Hai cha con cháu hút trên ngực cậu ấy tới có máu luôn rồi. - Tiêu Vũ nói
Cháu....... – Huyền Diệp nói
Giờ này còn muốn nói gì nữa, mau làm theo những gì chú nói đi.
Vâng .
Lúc 1h khuya, Bích Phượng Uyên bị đưa vào bệnh viện và nhập viện vì con và cháu của mình tranh nhau dành ngực của anh, chuyện này mà để đồn ra anh chắc chắn sẽ mất hết mặt mũi.
........
Chú Vũ, ba cháu làm sao rồi ạ? – Huyền Diệp hỏi
Cháu còn nghĩ đến sức khỏe ba cháu à, cháu quên là ba cháu trước đó bị thương à? Bây giờ còn bị hai cha con cháu thay nhau cưỡng đầu vú cậu ấy tới sốt 40 độ luôn. Cháu nên nhớ ba cháu ko còn trẻ, cháu cũng 20 rồi còn chưa chịu trưởng thành.
Bây giờ chú tạm thời gắn oxy và truyền nước biển cho cậu ấy. hừ.......cháu nên dạy tiểu Diễm Diễm ngoan 1 chút đừng để nó lớn lên lưu manh và biến thái đó. mới 1t mà đòi ngực nam nhân rồi. – Tiêu Vũ nói
Tất cả những người kia đều nhịn cười, họ dở khóc dở cười vì chuyện của Bích Phượng Uyên đã bị con trai và cháu nội cưỡng đầu vú mà tới sốt 40 độ nửa đêm còn nhập viện, thật là...........
............
Hai ngày sau, tại bệnh viện
Uhm..........đau........ngực mình – người trên giường có động tĩnh
Đây là.....
Là bệnh viện – có tiếng nói
Người trên giường quay đầu lại và
Vũ, sao tớ ở bệnh viện? – Bích Phượng Uyên hỏi
Cậu nằm hai ngày rồi, cậu bị con trai và cháu nội cưỡng đầu vú đến ra máu và sốt 40 độ nên nhập viện – Tiêu Vũ nói
Ko phải tôi đã bảo cậu nên thoa dầu vào đầu vú để chúng đừng làm chuyện đó.
Nghe bạn mình nói xong, đại não anh nhớ lại
Aaaa.........thật mất mặt tớ nhập viện chỉ vì........ác.......
Hừ.....cho cậu cái tật cưng chiều con và cháu. – Tiêu Vũ nói
Tớ...........cũng ko muốn đâu...........mà con tớ và cháu nội tớ đâu?
Tớ phạt cả hai ở nhà , tạm thời bọn tớ lo cho cậu, ngoan ngoãn nằm đi.
Cạch...
A, cậu dậy rồi sao Phượng Uyên? – Hứa Minh đi vào nói
Đây là súp con cậu nấu nè, cậu rửa mặt và ăn đi.
Ok. Để tớ đi rửa mặt và tắm cái đã.
........
Uhm, Diệp nhi nấu ngon thật – anh vừa ăn vừa nói
Này, Phượng Uyên ngày mai cậu mới được xuất viện , tôi cần xét nghiệm máu cho cậu – Tiêu Vũ nói
Ok.
Nhờ ko có con trai cùng cháu nội đến nên anh được yên tĩnh 1 ngày và anh ngủ suốt để dưỡng sức.
Sáng ngày hôm sau
Này, Phượng Uyên chúng ta về thôi cậu được xuất viện rồi
Ok.
.............
Lúc anh vừa về đến nhà
Ông nội, baba ơi ông nội về rồi – một bóng nho nhỏ chạy tới kêu anh và
Bịch....
Oa.......oa.....đau quá
Ngoan , ngoan ông nội bế, ko đau ko đau – anh chạy lại bế cháu mình lên và dỗ.
Ba, ba về rồi à.
Uh, ba xuất viện rồi – anh vừa nói vừa bế cháu mình đi đến cạnh con mình
Chụt – khi thấy anh đến cậu hôn nhẹ lên môi ba mình và nói
Chào mừng anh yêu về
Anh cười khẽ , nói - anh khỏe rồi em đừng lo
Hihi, ông nội và baba rất đẹp đôi nha. Sau này cháu cũng sẽ tìm 1 người đẹp như ông nội để cưới về làm vợ a nhưng phải là nam. – tiểu Diễm Diễm nói
Tất cả xoay mặt nhìn bé nói, sau đó tập thể lắc đầu.
..........
Đúng rồi ba, ngày mai Xảo Xảo sẽ về. – Huyền Diệp nói
Thế à, vậy tạm thời chắc ba ko ra khỏi phòng.
Ba đừng như thế, nào để con dẫn ba lên lầu xem cái này. Cậu vừa nói vừa bế con mình theo
Bích Phượng Uyên đi theo con trai mình lên lầu.
Hả? sao đi ngược hướng thế phòng ba bên kia mà? – anh hỏi
Ba đi theo con rồi biết.
Khi anh đi theo con mình đến cuối hành lang thì ko thấy gì hết , anh liền nhìn con trai mình.
Huyền Diệp thấy anh nhìn liền cười khẽ, sau đó đưa tay chạm lên tường và
Cạch....
Anh hơi ngạc nhiên và đi theo vào, sau đó anh thấy có 1 bậc thang hơi dài liền đi xuống dưới. sau đó, anh thấy có phòng căn phòng liền đưa tay mở và đi vào trong phát hiện cách bày trí rất giống phòng mình và xoay lại nhìn con mình, nói
Sau có thể lại?
Cậu ngạc nhiên lắm phải ko?
Nghe có tiếng nói anh quay lại
Đây là phòng riêng dành cho cậu đó, nếu cậu ra khỏi phòng đi thẳng 1 chút nữa, có cánh cửa thông ra sau vườn là cậu có thể ra ngoài chơi được ko cần trốn trong nhà hay trong phòng suốt, căn phòng này là con trai cậu và bọn tớ suy nghĩ mãi mới làm ra, Xảo Xảo sẽ ko biết đâu. – Kiều Vĩ và Hứa Minh nói
A, tất cả các cậu đều ở đây à? – anh nói
Phải, bọn tớ đợi cậu.
Xin lỗi các cậu, lâu nay tớ đã bắt các cậu lo cho tớ, chăm sóc cho tớ và con trai tớ
Cậu lúc nào cũng nói thế, đừng bao giờ nói những câu này trước mặt bọn tớ biết ko.
Uh, nhưng thật cám ơn các cậu.
Diễm Diễm, sau này trước mặt mẹ con ko được nhắc tới ông nội biết ko? nếu ko ba và ông nội sẽ ko thương con nữa – Huyền Diệp nhìn con mình nói
Và con muốn được ông nội bế đi chơi thì bảo quản gia, bế đến phòng ông nội biết ko?
Tiểu Diễm Diễm gật đầu nói- vâng, baba.
Ngoan lắm. – cậu xoa đầu con trai mình
Baba, có phải ông nội ko còn sữa phải ko? con ko thể bú nữa rồi. – tiểu Diễm Diễm nhìn Huyền Diệp nói
Ông nội con ko còn sữa đâu cho con bú, sữa trên ngực ông nội đã bị hai cha con ta dùng sạch rồi.
Có thể bảo ông nội uống thật nhiều sữa mà.
Phụt.......HAHAHA.......cái tên tiểu sắc quỷ này, đúng là lưu manh con mà
Mọi người đều cười và lắc đầu
Anh thì đỏ mặt, còn Huyền Diệp thì suy nghĩ lời con mình nói.
......
Vậy có gì ăn cơm thì bảo Ngân Phúc đem đến cho ba là được rồi.
Mọi người cũng quên chuyện này và nghĩ – chẳng lẽ để cậu ấy ăn cơm 1 mình
Đúng rồi hay là ba đeo kính đổi màu mắt thôi còn lại thì cứ để như thế, tại vì Diễm nhi có màu mắt giống ba như thế dễ lộ lắm. xin lỗi ba, chỉ tại con nhưng ba yên tâm con sẽ tìm cách li dị với Xảo Xảo.
Con có cách rồi hay ba cứ sống bình thường chỉ cần ba mang kính đổi màu mắt là được, còn phòng này để tối con tâm sự cùng ba nha.
Đúng đó, Phượng Uyên cậu chỉ cần đeo kính sát tròng đổi màu sau đó sống cùng mọi người.
Ok.
..........
Sáng ngày hôm sau
Ông chủ , bà chủ đã về - Ngân Phúc đi vào nhà bếp nói
Bích Huyền Diệp đang nấu đồ ăn, sau khi nghe quản gia nói xong liền gật đầu nói – tôi biết rồi.
Quản gia cứ để ba và con trai tôi ngủ đừng kêu
Vâng, ông chủ.
Sau đó, Ngân Phúc đi ra.
Cậu liền cau mày và suy nghĩ – làm sao để li dị với Xảo Xảo, cô ta cái gì cũng tốt nhưng chẳng lẽ mình để ba vì mình lại chịu thiệt và cô đơn.
........
Quản gia chồng tôi đâu rồi? – Xảo Xảo bước vào nhà hỏi
Bà chủ, ông chủ đang trong nhà bếp. – Ngân Phúc nói
.......
Anh yêu , em về rồi đây – Xảo Xảo đi vào nhà bếp ôm lấy thắt lưng chồng mình.
Cậu liền xoay người qua cười nói – em về rồi à và gỡ tay vợ mình ra
Uh, em về rồi. con chúng ta đâu rồi?
Diễm Diễm còn ngủ - cậu nói
Thằng bé đang ở trong phòng ngủ à.
Uh. Cậu vừa mới nói xong thì nghe tiếng
Baba, baba dẫn Diễm Diễm đi chơi nha
Sau đó, là.....
Cục cưng của mẹ dậy rồi sao? – Xảo Xảo đi ra và giật mình nhìn thấy 1 người đàn ông cao lớn đang bế con trai mình
Huyền Diệp cũng chạy ra thấy.
Bích Phượng Uyên sững sờ khi thấy con dâu mình. –anh cười gượng nói
Chào.
A, chào anh – Xảo Xảo nói
Diệp, đây là ai thế anh?
Đây là chú của anh – Cậu nói
A, vậy chào chú
Chào cháu.
Ngoan lại đây mẹ bế đi con.
Ko muốn, con muốn ông........chú bế à. – tiểu Diễm Diễm lắc đầu nói
Cô hơi sửng sờ vì con cô lâu nay chỉ theo người nhà dù là bất kì ai nó cũng ko cho bế, nói chi 1 người chú xa lạ bế.
Ngoan, Diễm Diễm cháu qua cho mẹ cháu bế đi – anh nói
Ko muốn. –bé nói, sau đó nắm ống tay áo Huyền Diệp lắc
Baba, baba dẫn Diễm Diễm đi chơi cùng ông đi
Như thế này đi, mẹ đi tắm xong cùng ba con dẫn con đi chơi và đi ăn chịu ko? – Xảo Xảo nhìn con mình nói
Ko muốn, Diễm Diễm chỉ muốn đi chơi cùng ba và ông thôi. Ko muốn đi cùng mẹ đâu a.
Anh thấy như thế ko ổn liền đưa cháu nội mình qua cho con trai mình bế và đi vào nhà bếp kiếm gì ăn
Nè, con bế Diễm Diễm đi, b...ko chú đi kiếm gì ăn đã.
Bước vào trong bếp, anh thấy áp lực xuất hiện nữa đành thở dài – haizz.....nhưng vì con và cháu mình anh tin mình sẽ chịu đựng được.
Bạn anh bên ngoài hồi nãy cũng chứng kiến hết và cũng biết anh sợ lộ thân phận liền tránh né.
Chương 16 – Sỉ nhục, cay nghiệt và tàn nhẫn
11h trưa, trên bàn ăn cơm ko khí rất là im lặng và quỷ dị
Bích Phượng Uyên thấy áp lực từ hướng Xảo Xảo luôn nhìn anh làm anh ăn ko thoải mái nên anh nói
Chú no rồi, con ăn đi chú ra ngoài trông chừng Diễm Diễm cho. – nói xong anh ko hề đợi con mình lên tiếng đã đứng dậy và rời đi.
Thấy anh rời đi, Huyền Diệp nhìn vợ mình lạnh lùng nói – em nhìn chú của anh làm gì thế? Ít nhất cũng để người khác ăn
Ko phải, em cảm thấy giọng chú anh quen lắm hình như em từng nghe qua điện thoại.
Cậu nghe xong liền giật mình nhớ tới lần đó, cũng chính là đêm đó ba anh đã rời đi khi bị anh sỉ nhục.
Có lẽ em nhớ lầm rồi , đây là chú của anh em của ba anh.
Thế à.
Uh.
Diệp hồi anh đi cùng em bế con đi về bên nhà ba mẹ nha. Vì mẹ em vừa gọi kêu em bế cháu ngoại qua chơi.
Cậu suy nghĩ và nói - ok.
.......
Sau khi mọi người ăn xong liền đi ra ngoài phòng khách chơi liền thấy Bích Phượng Uyên đang chơi cùng tiểu Diễm Diễm
Huyền Diệp liền đi tới ngồi cạnh và nói – chú, con sẽ bế Diễm nhi qua nhà vợ chiều tối chút mới về được.
Anh nhìn con mình nói –ok.
........
Sau đó, buổi trưa anh tranh thủ đi ngủ.
Cốc....cốc...
Vào đi.
Lão gia , có 1 lão phu nhân tự nhận là mẹ của lão gia đến tìm
Cái gì?- anh liền ngồi dậy
Được rồi, cậu ra ngoài trước đi. Tôi xuống liền
Tại sao mẹ lại đến đây. – anh cảm thấy trong lòng có dự cảm ko tốt. anh liền điều chỉnh lại tâm trạng và đi xuống lầu
Sau khi xuống, anh vừa đi tới sopha và chưa kịp nói thì mẹ anh đã lên tiếng trước
Chậc.....tiện nhân rốt cuộc lớn đến thế này rồi à, ta càng nhìn thấy ngươi thì chỉ muốn ngươi chết thôi, tại sao ta lại sinh ra đứa con như ngươi chứ, đúng là tiện nhân chết rồi còn muốn ám và dụ dỗ chồng ta. Bây giờ lại chuyển sang dụ dỗ con trai cháu nội của ta, ngươi đúng là ti tiện và dâm đãng mà, mau rời khỏi Huyền Diệp đi mà ta nói cho ngươi biết cháu nội ta rất giống với chồng ta đều ngu ngốc bị ngươi dùng khuôn mặt dụ dỗ người khác, hết dụ dỗ cha rồi đi dụ dỗ con ruột mình , mày ko sợ trời đánh chết sao? biết thế năm xưa tao đánh chết mày luôn rồi.
Anh chưa nói được gì lại nghe những lời cay nghiệt của mẹ mình, anh chỉ cười nói – mẹ lúc nào cũng xem con như kẻ thù như thế sao? con đã làm gì? Sao mẹ có thể đối xử với con như thế? Năm xưa con ko hề dụ dỗ ba, mẹ ko thấy ông ta đối xử con như thế nào sao? tại sao mẹ lại nói những lời tàn độc với con như thế?
Anh gần như hét lên.
TẠI SAO CHỨ? MẸ VÀ ÔNG TA SAO LẠI CÓ THỂ ĐỐI XỬ VỚI CON NHƯ THẾ? TẠI SAO? THỜI GIAN ĐÓ MẸ CŨNG BIẾT CON ĂN UỐNG KO GIỐNG NGƯỜI KHÁC, HAHAHA....... ĐÃ THẾ MẸ CŨNG KO THƯƠNG YÊU CON MỘT LẦN DÙ CHỈ MỘT LẦN THÔI. BÍCH PHƯỢNG UYÊN NÀY ĐÃ LÀM GÌ SAI SAO? TÔI KO NÊN TỒN TẠI SAO? VẬY LÚC TÔI VỪA SINH RA SAO BÀ KO BÓP CHẾT TÔI ĐI. TẠI SAO LẠI ĐỐI XỬ VỚI TÔI NHƯ THẾ, 11 TUỔI BỊ ÔNG TA KÊU NGƯỜI CƯỠNG, 13 TUỔI BỊ QUĂNG XUỐNG TẦNG HẦM VỚI TÁM CON RẮN CHỨA ĐỘC.
Tại sao chứ? – anh ngồi dưới đất mà rơi nước mắt
Haha, con luôn nghĩ mẹ đến đây chỉ là thăm con và nói những lời dễ nghe ko ngờ mẹ vẫn tàn độc với con đến thế.
Hừ......được, vậy ra muốn mẹ nói lời dễ nghe à. Vậy để mẹ nói cho con biết - con mau rời khỏi cháu nội của ta đi và từ hôm nay ta sẽ sống ở đây để mày khỏi dụ dỗ nó.
Anh ngẩng đầu lên nhìn mẹ mình và nở nụ cười đau khổ.
Mấy người bạn anh đều chạy về vì nghe người làm gọi điện nói
Uyên, sao cậu lại ngồi dưới đất, mau đứng lên đi – Kiều Vĩ và Hứa Minh chạy đến đỡ anh dậy
Là các cậu à – anh nhìn bạn mình
Là bọn tớ, cậu mau đứng lên đi.
Là các cháu sao? các cháu sao lại ngu ngốc làm bạn với thằng con tiện nhân của ta thế, ko ngờ mày vẫn tìm cách quyến rũ bạn mày nữa à, giỏi nhỉ.
Thưa bác, nói gì đi nữa Phượng Uyên cũng là con ruột của bác tại sao bác có thể nói những lời cay nghiệt đến thế với con mình.
Sao các cháu nói thế, các cháu ko biết cái tên súc sinh này đã dụ dỗ ba nó như thế nào và dụ dỗ cả con trai ruột mình, nó đúng là dâm đãng mà.- bà vừa nói xong và đi tới giơ tay lên tát vào mặt anh
Chát....chát.......nếu biết thế năm xưa tao đã giết mày rồi, quyến rũ bạn, dụ dỗ ba, dụ dỗ con trai mình. Mày thì có cái quái gì chứ, dạng chân lên giường cho ba mày yêu à, bây giờ ngay cả con trai của mày mà cũng muốn sao? tại sao tao luôn nguyển rủa mày mà ko thấy mày xảy ra chuyện, tao muốn mày chết thật thê thảm để mày biết cái cảm giác của tao. Đồ tiện nhân đồ nghiệt súc.
Bà vung gậy lên định đánh anh thì đột nhiên có người giữ gậy của bà lại và tất cả cũng giật mình khi thấy người đến ko ai khác chính là .......
Diệp nhi, sao con lại ở đây? – anh nói
Ba.....ba mau đứng lên đi, đừng ngồi dưới đất lạnh lắm. cậu ngồi xuống và bế anh lên ngồi vào ghế sopha. Sau đó, quay qua nói
Chú Khiết, làm phiền chú lấy nước cho ba cháu uống.
Ok, để chú đi lấy.
Đúng rồi, quản gia đâu? – cậu hỏi
Khi bọn chú về đều ko thấy. – tất cả lắc đầu nói
Sau đó, cậu lại nhìn bà nội mình và lên tiếng nói
Lần đầu gặp bà nội, mà người chẳng có chút gì gọi là có tư cách làm bà nội của Bích Huyền Diệp này, bà thật tàn độc và cay nghiệt khi nói với ba tôi như thế. Có người mẹ nào mà lại nói con mình tàn nhẫn đến thế sao? Bích Huyền Diệp tôi là tự nguyện yêu ba, là tôi tỏ tình trước và bà nội nghe kỹ đây từ nay cháu ko muốn nghe bà nội nói ba cháu là súc sinh, nghiệt súc, tiện nhân và dâm đãng, đừng để Bích Huyền Diệp tôi nghe được 1 từ nào nữa nếu ko.........cho dù có là bà nội đi nữa tôi bóp chết tại chỗ, cả bà và ông đều tàn nhẫn đối với ba tôi ko 1 chút nhân từ và xem ba tôi là con. Nhưng tôi cũng cám ơn bà nội là vì bà nội đã sinh ra ba để Bích Huyền Diệp này được ra đời để yêu Bích Phượng Uyên để có thể cùng nhau CHẤP TỬ CHI THỦ VÀ GIỮ TỬ GIAI LÃO.
Bà vừa nghe cháu nội mình nói xong liền giật mình nhưng bà thấy trong mấy cháu mình ko hề có nét giả dối hay thương hại vả lại bà thấy cháu nội bà rất giống chồng bà từ vẻ ngoài cho tới tính cách đó.
Cháu đừng ngốc quá, tên súc sinh đó đã dạy cháu như thế sao? sau đó bà quay lại nhìn anh và chửi
Mày dạy cháu nội ta như thế, ta ko đánh chết ngươi ko được, đồ tiện nhân. – bà giơ gậy lên thì bị cháu nội mình chặn lại và quăng gậy qua 1 bên.
Bà nội ko có quyền đánh ba cháu, xin mời bà nội về cho nơi này ko chào đón bà nội.
Cháu nói cái gì? Cháu đuổi bà sao?
Diệp nhi, đừng con. – Bích Phượng Uyên lên tiếng
Ba.....ba sao thế? – cậu ôm anh vào lòng và thấy thân nhiệt anh đang ko ổn
Ba ko sao?
Phượng Uyên bị sốt lại rồi, cậu ấy bị sốc nên mới thế - Tiêu Vũ nói
Tớ ko sao đâu? – anh nói
Mẹ, nếu mẹ hận con đến thế thì năm xưa đừng nuôi con thà mẹ biến con thành cô nhi còn tốt hơn khi đối xử với con như thế, Bích Phượng Uyên này rõ ràng có nhà có ba có mẹ nhưng sự tàn nhẫn và cay nghiệt này con ko chịu nổi nữa thì thay vì khi sinh con ra thấy màu mắt con ko giống ba thì nên bỏ con đi hoặc là móc đôi mắt của con luôn đi ko cần đối xử với con như thế. – anh nói và rơi nước mắt
Anh cảm thấy mình rất mệt, trước mắt chỉ toàn màu đen và anh ngất đi
Ba........ba........
Phượng Uyên.......cậu sao thế?
Tiêu Vũ cậu ấy làm sao rồi. – Kiều Vĩ hỏi
Cậu ấy ko ổn rồi, tớ cần truyền nước biển cho Phượng Uyên.
Hừ......nên cứu tiện nhân đi, ta ko cho nó chết dễ đâu.
Bà nội, xin bà về đi. Nếu ko cháu sẽ ko nể tình đâu.
Bà sẽ ko đi, cháu nên nhớ ta là bà nội của cháu.
Vậy tôi đuổi bà đi được hay ko?
Đột nhiên có tiếng nói vang lên, mọi người liền quay sang nhìn và thấy người nói ko ai khác chính là Ngân Phúc
Quản gia, sáng giờ ông đi đâu thế? – Huyền Diệp nói
Xin lỗi ông chủ tôi có việc ra ngoài. – Ngân Phúc nói và nhìn thấy anh đã ngất, sau đó đưa tay xoa đầu anh.
Sau đó, quay lại nhìn và nói – lão phu nhân , bà nên ra khỏi nơi này, nơi đây ko tiếp đón.
Ông là ai?
Tôi là quản gia ở đây? Tôi là Ngân Phúc.
Ngân Phúc sao? ko thể nào Ngân Phúc vốn có bệnh đáng ra phải chết từ lâu rồi? ngươi ko phải là Ngân Phúc , thật ra ngươi là ai vì Ngân Phúc đáng ra phải già lắm vả lại Ngân Phúc là quản gia bên cạnh chồng ta từ lâu.
Mọi người nghe mẹ của anh nói liền nhìn qua Ngân Phúc đang đứng.
Ngân Phúc nhìn qua thấy anh còn ngất và thấy Tiêu Vũ đang tiêm thuốc và truyền dịch cho anh đang nằm trên sopha.
Sau đó, quay lại nói – bà chẳng thay đổi gì cả Á Lan, đến bây giờ còn muốn tàn nhẫn cay nghiệt với con mình như thế, cái này là tội lỗi của tôi.
Nói xong ông đưa tay gỡ mặt nạ xuống, làm lộ ra 1 gương mặt có nhiều nét rất giống Huyền Diệp làm mọi người sững sờ.
Tiêu Vũ, Kiều Vĩ, Hứa Minh, Xuân Kiều đều kêu – chú? Chú chưa .........
Người lúc mất ko phải là ta mà là Ngân Phúc.
Ông ......ông chưa chết sao?
Bà nghĩ nếu tôi chết thằng bé sẽ chịu đau khổ từ bà, chính mắt tôi đã nhìn thấy Uyên nhi năm 13t khi nó đem con rắn ra và nhìn tôi cười nói
« Thế nào, đây là kết quả ông đã dạy tôi đó, hahaha........Bích Phượng Uyên tôi sẽ ko chết đâu, cho dù độc tố trong người tôi tái phát đến thế nào tôi cũng sẽ ko chết. »
Nên khi Ngân Phúc trước khi mất , tôi đã nhờ ông ta thay thế tôi nằm vào vị trí đó. Uyên nhi ko bao giờ tha thứ cho kẻ làm ba như tôi nên tôi chấp nhận từ bỏ hết mọi thứ làm 1 quản gia bên cạnh chăm sóc nó và mới phát hiện Uyên nhi giống ông nội nó lắm dịu dàng mà nội liễm, lạnh lùng tàn nhẫn nhưng rất tài giỏi, sự sai phạm của tôi đã hại nó ra nông nỗi này. Sự ngu xuẩn của tôi khi mình yêu anh trai và ko được đáp lại làm tôi điên lên và tra tấn con trai mình, bà có biết nguyên nhân sao Uyên nhi giống anh trai tôi đến thế ko? để tôi nói cho bà biết, năm Uyên nhi 14t tôi mượn danh phận của quản gia đưa nó đi trên đường đi độc tố nó tái phát tôi liền tìm cách đi đến chỗ anh trai mình và anh ấy có chế thuốc nên mới tạm thời giữ được mạng của thằng bé mãi đến sau này mới giải hết độc và anh ấy nói Uyên nhi giống anh ấy và ba của tôi là do sau khi anh ấy bị tôi cưỡng đêm đó trước khi bỏ đi đã tiêm thuốc vào người bà để sinh ra Uyên nhi nên mới giống như thế, đây là oan nghiệt do tôi gây nên bà lại đi trút vào con trai mình, một mình tôi tra tấn nó đủ rồi ngay cả bà cũng tra tấn linh hồn thằng bé làm cho Uyên nhi ra nông nỗi này. Tôi biết Uyên nhi sẽ ko tha thứ cho người làm cha này nên tôi tự mình từ bỏ tư cách thân phận làm cha mà đi làm quản gia để bù đắp lỗi lầm của mình đến khi nhìn thấy cháu nội của mình chào đời tôi cảm giác rất hạnh phúc nhưng oan nghiệt thay cháu nội tôi có 1 thời gian rất giống tôi đã tàn nhẫn và tra tấn Uyên nhi làm tôi đau lòng, lúc đó tôi mới cảm giác đây chính là tôi năm xưa chính tôi biến Uyên nhi thành như thế. Bao nhiêu đủ chưa, Á Lan bây giờ bà có thể đi rồi đến bây giờ bà ko tỉnh ngộ chửi mắng con trai ruột của mình đến thế. Vả lại đáng ra anh trai tôi ko thể chết nhưng do bà đã gài mìn trên xe làm anh ấy bị phỏng nửa bên mặt và chân cũng tàn phế tôi chưa hỏi tội bà nữa. bây giờ tôi mong bà rời khỏi đây.
Ông........sao ông lại đối xử với tôi như thế, trong khi tôi là vợ, tôi luôn giữ đạo làm vợ mà, tại sao ông lại yêu con trai mình, tôi hận nó vì nó cướp ông hễ nó chạy đến gần ông và kêu 1 tiếng "BA" tôi thấy trong mắt ông là ko phải tình thương của 1 người cha, mà là tình yêu nên tôi mới ghét nó.
Bà nói đúng năm xưa khi Uyên nhi ra đời và khi thằng bé 10t tôi đã bắt đầu yêu nhưng tôi vừa yêu vừa hận nên mới dẫn sai lầm đến ngày hôm nay.
Bây giờ bà đi đi, đi về bên nhà kia mà sống.
Ông là ba tôi sao? ko phải năm đó ông đã chết rồi sao?
Đột nhiên có tiếng nói nên ông quay lại và thấy con trai mình đã tỉnh.
Tại sao chứ? Ông tra tấn tôi đến bán sống bán chết nhưng ông lại chăm sóc cho tôi suốt hai mươi mấy năm trời trong tư cách quản gia chứ? Tại sao thế hả? ông thương hại Bích Phượng Uyên tôi sao? trong tôi rất giống 1 con chó đang cầu xin có người cứu à? HAHAHA.....Bích Phượng Uyên này tội lỗi đầy trời rồi lại để cho ba mình làm quản gia hèn chi tôi luôn bị trời phạt trời phạt tôi tàn nhẫn khi tôi xem ông là người làm hahaha.........
Uyên nhi, con đừng như thế mọi tội lỗi là của ba, là ba tự chấp nhận để chuộc lại lỗi lầm của mình, xin con đừng khóc nữa, ba đau lòng lắm, là chính tay ba đã làm cho con ra nông nỗi này nên năm xưa ba đã học nấu ăn để nấu cho con ăn, ba muốn chăm sóc cho con, ba ko mong con tha thứ vì những lỗi lầm của ba, ba muốn dùng tư cách quản gia chăm sóc cho con mãi lo cho con và nhìn con hạnh phúc, xin lỗi con, Uyên nhi con đừng khóc nữa, xin con đừng khóc và tự trách nữa. – ông nói
Bích Quân ta ngu ngốc nên mới hại con đến thế , biến con mình trở thành như thế. Xin con đừng khóc nữa.
Anh nhìn ông trong đôi mắt tuôn ra nước mắt rất nhiều – sao ông lại như thế, năm đó sao lại đối với tôi như thế.
Ba xin lỗi – ông vừa nói vừa ôm con trai mình vào lòng
Xin lỗi con , con trai của ba, đừng khóc.
Anh được chính tay ba mình ôm vào lòng trong đầu anh hiện lên hình ảnh năm anh 1t -2t , ông luôn ôm anh vào lòng và dỗ anh ngủ. chính vì thế mà anh cảm nhận được sự yên tâm nên anh bắt đầu ngủ.
Bích Quân nhìn xuống thấy con trai mình đã ngủ, liền hôn lên trán anh.
..........
Thì ra ông chính là ông nội của cháu sao? – Huyền Diệp hỏi
Phải, ta là ông nội của cháu.
Vậy từ hôm nay, ông nội hãy sống bằng bản thân mình đi để chuộc lại lỗi lầm năm xưa để cùng cháu chăm sóc cho ba cháu. – Huyền Diệp nói
Cháu.......- Bích Quân nhìn cháu mình khi nghe cậu nói
Vì ba, cháu sẽ làm tất cả nên xin ông nội hãy ở cạnh để chăm sóc cho ba cháu.
Cám ơn cháu, ông nội sẽ làm để chuộc lại lỗi lầm năm xưa.
Còn bà Á Lan , bà nên về bên kia sống đi, bà ở đây chỉ làm đau khổ con của chúng ta.
Ông vẫn đối xử với tôi như thế sao? tại sao chứ? Chỉ vì cái tên súc sinh đó sao? đến bây giờ nó vẫn dụ dỗ ông sao? nó tài thật có thể làm cho ông bỏ tôi và cháu nội ko nhận tôi? Đúng là tôi ko nên để nó tồn tại mới đúng.
Chát........- Bích Quân đi đến bên vợ mình và vung tay lên
Tôi đã nói rồi bà đừng bao giờ gọi Uyên nhi như thế nữa, đến giờ bà vẫn ko tỉnh.
Người đâu? – Bích Quân nói
Thái lão gia, có chuyện gì ạ?
Đưa bà ta về nhà bên kia cho ta.
Vâng.
Thái lão phu nhân xin mời.
Bích Quân tại sao đến giờ ông lại đối xử với tôi lạnh nhạt.
Cháu mau bế ba cháu lên phòng đi, ông đi nấu chút gì cho Uyên nhi ăn, còn các cháu ở dưới này đi, ta có chuyện muốn nói với các cháu.
Vâng – nhóm người Kiều Vĩ lên tiếng
...........
Lúc này trên phòng
Bích Huyền Diệp vươn tay sờ lên gương mặt Bích Phượng Uyên và nói
Ba, bây giờ ba yên tâm đi ông nội sẽ yêu thương ba và chăm sóc cho ba cùng với con và mấy chú. Con tin có một ngày ba sẽ mãi mãi hạnh phúc sống vì con. Con sẽ tìm cách li dị với Xảo Xảo sau đó cùng ba trải qua cuối cuộc đời, con yêu ba rất nhiều, em yêu anh Uyên.
Nói xong cậu cúi xuống hôn lên môi anh. Sau đó, đi xuống lầu
Cháu xuống rồi à? Ba cháu đâu? – Bích Quân thấy Huyền Diệp đi xuống liền hỏi
Ba cháu đang ngủ, ông nội cháu có chuyện muốn nói với ông.
Cháu nói đi.
Cháu đang ko biết làm cách nào li dị với Xảo Xảo nữa, cháu ko muốn nhìn thấy ba luôn bị áp lực và bất an, cháu muốn đem hạnh phúc cho ba.
Cái này thì ông cũng ko biết làm sao nữa? nhưng ông đang lo 1 chuyện đó chính là bà nội cháu thế nào cũng tìm cách hại ba cháu.
Đúng đó tiểu Diệp bây giờ chúng ta phải lo hai chuyện để bảo vệ Phượng Uyên: một là mẹ của Phượng Uyên , hai là Xảo Xảo. – Kiều Vĩ và Hứa Minh nói
Bọn chú cũng ko muốn nhìn thấy Phượng Uyên chịu đau khổ nữa nên đang nghĩ cách, cũng ko biết nên làm như thế nào?
Đúng rồi, sao cháu về đây? Cháu để Diễm Diễm và vợ cháu bên đó à? – Bích Quân hỏi
Vâng, ông nội.
.......
Ông chủ, bà chủ đã dẫn cậu chủ về.
Cái gì? – Huyền Diệp cau mày nói
Lúc này Xảo Xảo đã đi vào nói – Diệp, xảy ra chuyện gì mà anh về sớm thế? Vừa nói xong cô phát hiện ra Bích Quân có nhiều nét rất giống chồng mình, liền hỏi
Diệp , đây là ai thế anh?
Đây là ông nội của anh. – cậu nói
Hả?? ko phải ông nội anh đã......
Ko lâu nay ông nội sống chung mà anh ko biết.
Hả???
Chính là quản gia Ngân Phúc
A, ý anh nói qủan gia Ngân Phúc lâu nay chính là ông nội anh sao?
Phải.
Cháu chào ông. Diễm nhi mau gọi ông cố đi con
Ông cố - tiểu Diễm Diễm kêu
Đáng yêu quá, đến đây ông cố bế nào?
Hihi, tiểu Diễm Diễm liền chạy qua ôm Bích Quân và nói – baba thật giống ông cố nha nhưng ông nội lại ko giống hihi. Bé đã sơ ý nói ra.
Ông nội sao? – Xảo Xảo hỏi
Ông nội con mất lâu rồi mà?
Là anh cho con trai mình xem hình. – Huyền Diệp nói
A, ra thế.
........
Lúc này trên phòng
Uhm.....Bích Phượng Uyên ngồi dậy và lấy tay gỡ nước biển đã hết ra. Sau đó, vào phòng rửa mặt và đi xuống.
Vừa mới đi xuống tới lầu, anh đã nghe có tiếng nói
Nếu thế xin ông nội hãy ở lại đây để cháu và Diệp chăm sóc cho ông ạ.
Anh biết đây là tiếng của con dâu anh , anh liền quay lên lầu.
Anh biết 1 ngày Xảo Xảo còn ở đây, anh sẽ ko có tư cách ngồi chung với mọi người
.........
Một tuần sau
Vợ con đi đâu à? – Bích Phượng Uyên hỏi
Con cũng ko biết, hai hôm trước hình như cô ấy nhận được thư gì đó, sau khi đọc xong thì nói với con là có việc cần đi. – Huyền Diệp nói
Thế à.
Vâng.
Uyên nhi, con mau ăn canh để tẩm bổ đi để thân thể con tốt hơn – Bích Quân bước ra và bưng theo 1 tô canh đưa cho anh
Cám ơn ba.
Con ráng tẩm bổ để sức khỏe và thân thể con tốt hơn, đừng để bệnh nữa.
Vâng, nhưng con ngày nào cũng ăn đồ bổ thế nào cũng mập như heo.
Ba, chừng nào ba mập được hả nói a – Huyền Diệp cười nói
Đúng đó Uyên nhi chừng nào mập được hả nói, con vẫn ko mập được miếng thịt nào.
Hừ....cả hai làm như con là heo a.
Haha....
Sao vui thế, bọn tớ cũng muốn góp vui a. – nhóm Kiều Vĩ nói
Chú, dạo này trông chú khỏe lắm – Thế Vân đi vào nói
A, Thế Vân là cháu à, dạo này chú khỏe lắm, cháu khỏe ko? – anh nói
Cháu khỏe ạ.
Đúng rồi cháu đã kết hôn chưa? – anh hỏi
Cháu mới có người yêu à – Thế Vân vừa nói vừa trừng mắt nhìn Huyền Diệp
Sao thế. – anh nói
Để cháu nói cho chú biết, cái tên đó lúc xưa cứ nghĩ chú xảy ra chuyện nên bắt cháu ko được có người yêu nếu ko cậu ta sẽ buồn còn bắt cháu đến làm trong khi cháu học luật đã thế còn nói như thế sẽ có người nói chuyện.
Hả??? – nghe Thế Vân nói xong anh quay lại nhìn con trai mình thì thấy Huyền Diệp đang đỏ mặt
Anh cười khẽ.
Thấy anh cười Huyền Diệp liền nói – ba đừng tin cậu ta nha.
........
Bây giờ anh mới cảm thấy mình hạnh phúc, nhưng anh luôn cảm thấy trong lòng giống như sắp có bão táp đến, từ nhỏ anh luôn cảm giác được.
Chương 17 – NGƯỜI TÌNH BÍ ẨN? Bí mật bại lộ
Hai tháng sau
Từ khi Xảo Xảo đi vắng, anh luôn thấy mình rất thoải mái và sống rất hạnh phúc. Nhưng anh cũng biết một ngày nào đó, anh sẽ bị lộ thân phận.
.......
Uhm...chụt....ba...ba sao thế? – Huyền Diệp đáp lại nụ hôn của ba mình nhưng thấy anh hình như đang có tâm sự
Ba ko sao, tiếp tục thôi. – anh nói
Vậy để con phục vụ ba.
Con nằm mơ đi, nói xong anh cúi xuống tiếp tục.
Uhm...chụt....chụt.......
Hai thân thể xích lõa triền quấn vào nhau , trao cho nhau những nụ hôn ngọt ngào
Uhm...chụt.......chụt........
Cậu luôn cảm giác đêm nay Bích Phượng Uyên rất lạ nên cậu vòng tay qua cổ ba mình và đáp lại càng mãnh liệt hơn
Uhmm...chụt........nước bọt cậu ko kịp nuốt xuống liền theo khóe miệng cậu chảy xuống.
Chụt.........
Hộc....cả hai tách ra thở dốc, Bích Phượng Uyên luật động càng nhanh làm thân thể của Bích Huyền Diệp run rẩy liên tục
A.....ân......ngô.......ba......chậm......
Hộc....trước đây con cũng ko biết chậm là gì, mỗi lần ba kêu con chậm thì con làm càng nhanh.
Anh ngẩng đầu nhìn con mình.
Ác.........
Sau đó anh cười khẽ và rút phân thân ra gần hết và đâm sâu vào
A........cơ thể cậu nảy lên, ba đừng xoáy vào chỗ mẫn cảm của con, ngô...a....
Thế nào con trai dễ chịu ko? – anh cười hỏi
Hừ...ko dễ chịu chút nào.....
Con ko thành thật ba sẽ cho con biết tay.
Ngô...ba....a....ân......đừng...nhột quá ....a.......ân.....đừng gãi chỗ đó mà...a...ba đừng gãi ở cái....cái.....lỗ nhỏ đó của con – cậu vừa rên lên vừa đỏ mặt nói
Vậy con thích ko?
Thích......a.........ân.......thích lắm.......con muốn nữa........anh yêu, em còn muốn nữa......ngô...nhanh lên.....sâu hơn nữa.......ư......đúng chỗ rồi.....dễ chịu quá.......
Ngô....Aa.....ân......
Hai chân cậu kẹp chặt thắt lưng của anh , hùa theo động tác của anh càng ngày càng nhanh, bàn tay cậu ôm ngang lưng ba mình vuốt dọc theo tấm lưng đầy mồ hôi của anh.
Uhm....ba......con yêu ba.....em yêu anh Uyên.......
Diệp .....Diệp nhi.......ba yêu con........anh yêu em Diệp......
Sau đó, cả hai lấp đôi môi đối phương lại , đầu lưỡi quấn lấy nhau trao cho nhau hơi thở của nhau.
Uhm....chụt...chụt.....chụt....
Hai thân thể giao nhau điên cuồng, hai người có được nhau như có được cả thế giới yêu nhau vô hạn.
Anh xiết chặt con trai mình vào lòng và ngẩng đầu lên
A.......gầm 1 tiếng
Hai luồng nhiệt dịch cùng hai thân thể run rẩy cùng phóng ra 1 lúc
Bích Huyền Diệp thấy 1 luồng ái dịch chảy sâu vào trong thân thể mình.
Sau khi phóng thích anh nằm xuống người con trai mình thở dốc chờ đợi dục vọng trôi qua. Sau đó, anh ngồi dậy bế con mình đi vào phòng tắm rửa sạch sẽ và bế ra đặt lên giường, ôm vào lòng và ngủ.
.........
Bích Phượng Uyên đang ngủ thì cảm thấy có sát khí bước vào phòng mình, liền mở mắt và đưa tay bật đèn phòng lên nhìn
Khi anh nhìn thấy người đó liền sửng sốt
Mẹ?? sao mẹ và Xảo Xảo lại ở đây? – anh nói và ngồi dậy
Huyền Diệp cũng mở mắt nhìn
Bà nội? Xảo Xảo?
..........
Cháu dâu bây giờ cháu tin chưa? Thằng súc sinh này quyến rũ cả con trai mình, nó chính là Bích Phượng Uyên là ba chồng cháu đó. – Á Lan nói
Tôi ko ngờ ông chính là NGƯỜI TÌNH BÍ ẨN của chồng tôi? Tại sao thế ba, nhưng con cũng ko ngờ ba đẹp đến thế? Thì ra ba luôn giấu bộ mặt thật của mình? Sao ba lại giật chồng của con? Ba ko sợ trời đánh chết ba à? Ba có nghĩ cho cháu nội mình ko? hay ba muốn Diệp, anh ấy bị người ta phỉ báng, ko ngờ ba lại dụ dỗ con trai mình để cùng lên giường? ba thật dâm đãng và ti tiện nha y như kỹ nam?– Xảo Xảo nói
Em im miệng cho anh? Lâu nay em ở chung với bà ta à? Anh ko cho phép em sỉ nhục ba anh? Là anh yêu ba anh trước, chúng ta li dị đi, Diễm Diễm anh sẽ nuôi – Huyền Diêp nói
Em làm gì sai? Sao anh lại muốn li dị? em ko ngoại tình mà, chính anh và ba đang ngoại tình, hừ....ko ngờ ba lại làm tình nhân của chồng con. Ba nhìn lại mình kìa khi bị người khác bắt gặp thì y chang nữ nhân sợ sệt.
Đủ rồi, con nói đúng ba luôn sợ...sợ con phát hiện , ba cũng mệt lắm rồi, mẹ có phải đang rất vui ko? khi thấy con như thế này, haha.....cuộc đời Bích Phượng Uyên này luôn là màu đen. Từ nhỏ ba đã luôn sống trong sợ hãi vì ko ai bên cạnh mẹ ko thương yêu, ba thì hận. mãi đến sau này, khi bị con trai mình nói lời cay nghiệt thì cuộc sống cũng như địa ngục trước giờ cũng thế. Diệp nhi tuy ba bây giờ rất hạnh phúc nhưng ba luôn sợ mọi thứ, sợ tất cả mọi thứ nhưng bao nhiêu đủ rồi bây giờ ba có con, có ông nội con, có cháu nội và những người bạn thân, ba sẽ ko đòi hỏi gì nữa.
Xảo Xảo để ba nói cho con biết, ba đúng là rất yêu Diệp nhi, yêu rất nhiều ba ko thể mất Diệp được, xin lỗi ba đã cướp đi hạnh phúc con đang có, khi có thằng bé bên cạnh mới cảm giác yên tâm ba ko thể sống thiếu Diệp được mong con chấp nhận.
Ông bảo tôi chấp nhận và chúc phúc cho ông và chồng tôi yêu nhau sao? đừng mơ đi, còn con của chúng tôi thì sao? ông có nghĩ đến nó ko khi nó biết ba nó cùng ông nội nó yêu nhau , Diễm nhi sẽ bị người ta phỉ báng, nó mới 1t đó. – Xảo Xảo nói
Hừ...đê tiện, tiện nhân như ngươi mà cũng đòi có hạnh phúc à, chồng của ta cũng bị ngươi cướp từ nhỏ mày đã cướp Bích Quân khỏi tay tao bây giờ ngay cả con trai mày đã có vợ mà mày cũng cướp, đúng là súc sinh ko bằng mà – Á Lan nói
Anh vừa bị con dâu và mẹ mình mắng chửi sỉ nhục, anh cũng ko nói được gì nữa cả?
Mẹ muốn con như thế nào mẹ mới hài lòng thật sự, xin mẹ hãy nói còn con Xảo Xảo con muốn ba như thế nào cũng được nhưng ba ko muốn đánh mất Diệp , ba là yêu Diệp nhi. Đó là nguồn sống duy nhất của ba.
Ba.......mặc kệ hai người đó, ba nhìn con đi, những gì con nói ba phải nghe biết ko? con yêu ba, Bích Huyền Diệp này yêu Bích Phượng Uyên chỉ yêu 1 mình ba thôi mãi chỉ yêu mình anh, ai em cũng ko cần chỉ cần 1 mình ba là đủ. Mối quan hệ cha con sẽ là mối liên kết để con và ba ko rời nhau. – Huyền Diệp nhìn vào mắt anh nói
Bà và cô mau ra khỏi phòng tôi đi, tôi vốn ko yêu cô Xảo Xảo, tôi chỉ muốn cô sinh con cho tôi để sau này có người nối nghiệp bao nhiêu là đủ rồi. cô ko có quyền sỉ nhục và chửi ba tôi, tôi sẽ ko để cho ai sỉ nhục người tôi yêu.
Rầm.....cánh cửa được mở ra
Á Lan, bà làm gì ở đây? – Bích Quân vừa thấy bà liền nói
Ông đến rồi à, tôi là đưa cháu dâu đến đây để nhìn thấy thằng súc sinh đó quan hệ với chồng của nó.
Tôi muốn nó phải chết, chết trong nhục nhã, nó đang loạn luân, cha mà đi yêu con đúng là tiện nhân và dâm đãng mà.
Bà câm lại cho tôi, Bích Quân tôi ko ngờ đã lấy 1 người phụ nữ như bà ko chút tình người bà là con quỷ biết thế năm xưa tôi bóp chết bà đầu tiên, rõ ràng là con nhà gia giáo mà cách nói chuyện thật thô thiển, đối xử con mình tàn nhẫn như thế, đây là sai lầm của Bích Quân tôi khi chọn bà.
Ông vì nó mà chửi tôi, tại sao mày ko chết đi cho tao nhờ, mày muốn bám víu ba mày và con mày đến bao giờ mới buông tha – Á Lan nói
Bà nội câm miệng lại đi – Huyền Diệp quát
Bác đừng bao giờ chửi mắng Phượng Uyên nữa cậu ấy đã chịu đủ mọi đau khổ rồi, chẳng lẽ bác chưa bao giờ nghĩ cho con trai mình có hạnh phúc sao? – Hứa Minh nói
Hạnh phúc à, thứ như nó cần gì hạnh phúc, chỉ cần nó đem thân ra sẽ có hạnh phúc thôi, tao nghĩ mày ko dám chết đâu vì bây giờ bên cạnh mày thiếu gì người bảo vệ, mày có nghĩ cho con dâu mày và tao ko, người mình yêu đều bị 1 tay mày cướp hừ....mày đang lấy đi hạnh phúc của người khác đúng hơn. – Á Lan mắng chửi anh ko hề xem anh là con.
Ba, nếu ba còn nghĩ cho cháu của mình và con thì ba mau rời khỏi Diệp đi, anh ấy là chồng của con, chẳng lẽ ba lại muốn dành chồng với nữ nhân là con sao? – Xảo Xảo nói
Ko phải ba bảo con nên đem hạnh phúc cho Diệp à, vậy ba muốn Diệp hạnh phúc thật sự thì ba nên rời khỏi đây đi, ba muốn đi đâu cũng được đừng bao giờ lại gần Diệp, còn ba muốn đàn ông à? Bên ngoài thiếu gì? Với vẻ ngoài của ba muốn ai mà ko có, sao lại muốn cùng con trai ruột của mình yêu chứ. Ba nỡ tàn nhẫn và dành chồng với con sao?
Đột nhiên có tiếng nói non nớt vang lên
Mẹ thật xấu, ông nội và baba vốn rất yêu nhau đó, sao mẹ cùng bà bà lại mắng chửi ông nội, Diễm Diễm ko cần mẹ nữa, mẹ đi đi. – tiểu Diễm Diễm chạy vào phòng nói
Con nói cái gì? – Xảo Xảo nói và nhìn con mình
Ba thật tài ngay cả cháu nội mình ba cũng dụ dỗ thành công, sao ba đối xử với con như thế - Xảo Xảo hét lên
Tao ko ngờ mày ngay cả chắt của ta mày cũng dụ dỗ được trong khi nó mới 1t, mày đúng là ma quỷ mà, tao sẽ đăng báo nói mày đã dùng thân quyến rũ người nhà ngay cả đứa trẻ 1t cũng ko tha – Á Lan nói
Con ko ngờ ba dạy cháu nội mình như thế. – Xảo Xảo nói
Cô đừng bao giờ đổ hết tội lỗi cho ba tôi, ba tôi ko làm gì sai cả, ba tôi phải có được hạnh phúc, ko phải là đau khổ. Bích Huyền Diệp tôi đã từng thề với chính mình sẽ đem hạnh phúc đến cho Uyên, đến cho người tôi yêu. Tôi và cô sẽ li dị.
Anh sao có thể đối với em như thế chứ? Tại sao chứ? Được anh và con ko cần đến em thì em sẽ chết. – Xảo Xảo nói
Có phải ba thích nhìn con chết phải ko? được con sẽ chết, chết cho ba được hạnh phúc.
Nói xong Xảo Xảo đưa súng đặt lên thái dương mình.
Trước mặt trẻ con cô đừng có làm bậy, cô muốn chết thì đi chỗ khác chết đi – Huyền Diệp nói
Đủ rồi, đừng ai nói hay làm gì nữa cả. Nói chung là Bích Phượng Uyên tôi ko nên có được hạnh phúc phải ko? ko nên sống và tồn tại phải ko? tội lỗi là của tôi hết đúng ko? nếu con chết đi chắc mẹ vui lắm phải ko?
Hừ...mày mà dám chết sao? tao thấy mày đang rất hạnh phúc và cướp đi hạnh phúc của người khác
Nghe mẹ mình nói xong anh chỉ cười –haha......
Diệp nhi, ba thật sự rất muốn sống cùng con, ba muốn danh chính ngôn thuận sống cùng con chứ ko phải làm người tình, ba rất yêu con và thương yêu cháu nội của mình. Kiếp này ko được thì nên để kiếp sau đi, kiếp sau ba nhất định bù cho con.
Ba , cám ơn ba chăm sóc con lâu nay, bây giờ con chỉ mong ba thay con chăm sóc cho Diệp và tiểu Diễm Diễm.
Cám ơn các cậu lâu nay đã ở cạnh tớ chăm sóc yêu thương tớ, làm bạn với tất cả tớ vui và hạnh phúc lắm.
Như thế Bích Phượng Uyên này dù có xuống dưới cũng sẽ ko cô đơn vì bao nhiêu hạnh phúc quá đủ rồi.
Nói xong ,anh đi tới chỗ Xảo Xảo lấy cây súng trên tay cô xuống và nói – ba sẽ trả lại hạnh phúc vốn có của con. Thật ra ba cũng mệt lắm rồi, từ lâu ba muốn giải phóng mình rồi, bây giờ đến lúc rồi.
Mẹ, mẹ cứ yên tâm con sẽ thực hiện lời mẹ nói lâu nay mẹ luôn mong con chết thảm đúng ko? yên tâm đi rồi mẹ sẽ được thấy thôi.
Nói xong, anh quay qua nhìn mọi người
Đừng ai đi theo tôi cả, nếu thật sự quan tâm đến Bích Phượng Uyên này. Sau đó, anh quay đi.
Uyên nhi, con định làm gì? – Bích Quân nói
Anh ko quay đầu lại.
Anh bước đi như 1 xác chết, đi xuống lầu và ra khỏi nhà, vào xe và lái đi
Mau đuổi theo cậu ấy.
Bà đi theo tôi, tôi sẽ cho bà thấy 1 thứ - Bích Quân kéo tay Á Lan đi
Huyền Diệp thì bế con mình chạy theo anh
Xảo Xảo thấy chồng mình bế con đi liền chạy theo cô sợ Huyền Diệp sẽ làm gì thằng bé.
Anh lái xe đi mà cũng ko biết nên đi đâu? Sau đó anh lái theo 1 đường ra sườn núi.
Anh nhìn cây súng mình cầm trong tay cười khẽ - bao nhiêu hạnh phúc là đủ rồi.
Bạn anh đuổi theo anh tới sườn núi thì thấy anh đánh tay lái để xe nằm ngang giữa đường hạ mui xe xuống và ngồi trong đó
Uyên nhi con đừng làm bậy. – Bích Quân hét lên
Lúc này, có chiếc xe hàng lớn chạy rất nhanh vì đây là đường vắng ít có xe nên thường xe chạy rất nhanh
Xe hàng đang lao với tốc độ rất nhanh khi thấy xe anh nằm giữa đường thì giật mình và tài xế thấy anh nâng súng lên để sau đầu mình
ĐOÀNG......một tiếng súng vang lên cùng với tiếng phanh xe thì mọi chuyện đã trễ, chiếc xe hàng lao thẳng tới xe anh và đẩy tới
RẦM.............xe của anh bị xe hàng lật ngược và cán qua
KHÔNG...............ba........
Á Lan cùng Xảo Xảo đều giật mình, bà ko ngờ con trai bà lại .........
Bích Phượng Uyên thực hiện theo lời mẹ mình là muốn nhìn thấy anh chết thảm, bây giờ anh đã thực hiện ước mơ của bà rồi.
Mau gọi cứu thương đi. – Tiêu Vũ hét
Ba, ......Huyền Diệp ôm anh vào lòng khi thấy thân thể anh đang co giật, vì anh đã bắn phía sau đầu mình.
Ba, xin ba đừng chết nhìn con đi ,ba.....AAAAAAA...........tôi hận cô Xảo Xảo, tôi hận bà......... - Huyền Diệp hét lên
Oa.......oa........oa........cùng với tiếng trẻ con khóc
Diễm Diễm nhớ kỹ những lời ba nói
Con nhìn cho kỹ hai người đó, 1 là người được gọi là mẹ con cùng với 1 người được gọi là bà cố con, hai con người ma quỷ đó là kẻ hại chết ông nội con, nhìn đi và nhớ kỹ cho ba. – trong mắt cậu bây giờ là nỗi hận cùng với đau khổ
Tiểu Diễm Diễm quay đầu qua nhìn, đứa trẻ 1t khắc sâu hình dáng hai phụ nữ vào lòng
Hix, oa.....oa.......ông nội...ông nội......baba.....baba.....con ko có mẹ....ko có bà cố...con chỉ có ba và ông nội cùng ông cố, mấy ông chú......
Ngoan lắm....nhớ kỹ cho ba......ba.....ba đừng bỏ con và Diễm Diễm.......
Diệp, xe cấp cứu đến rồi mau bế ba cháu lên đó – Tiêu Vũ nói
Vâng.
Bích Quân nhìn thấy con trai mình như thế, trong lòng rất đau, liền kéo vợ mình lên xe, chạy về 1 hướng
Ông định đưa tôi đi đâu?
Đi, tôi đưa bà đi đến 1 chỗ.
...........
Xuống xe cho tôi.
Bích Quân kéo Á Lan ra khỏi xe và bước tới cánh cửa, tra chìa vào ổ khóa và mở cửa ra. Sau đó, bà bước vào chỉ thấy 1 mảnh tối.
Ông đưa tay mở bật đèn nhỏ kế bên lên.
Sau đó, một cảnh tưởng rất đẹp xuất hiện trước mặt bà cùng với hàng chữ nho nhỏ trên tường.
Bà còn nhớ ko? năm 2t , Uyên nhi định dẫn bà đi đến chỗ này vì ngày hôm đó là sinh thần của bà, nó đã tự tay làm món quà này để tặng bà nhưng bà đã ko đi, đứa con mà bà luôn chửi mắng ko thương tiếc đó.
Á Lan nhìn thấy trên tường có hàng chữ là HAPPY BIRTHDAY MẸ, UYÊN NHI RẤT YÊU MẸ, CON MONG BA SẼ THƯƠNG MẸ NHIỀU HƠN NHƯNG MẸ ĐỪNG LO UYÊN NHI YÊU MẸ NHẤT.
Trong lòng bà bây giờ mới biết đứa con mà bà luôn chửi mắng ko thương tiếc , tàn nhẫn và cay nghiệt với đứa con trai duy nhất.
Bây giờ sự hối hận của bà đã trễ, đã quá trễ và muộn. Nếu năm xưa bà chịu đi theo con trai bà đến chỗ này bà mới biết được tâm tư của con mình.
Năm nó 13t bị tôi thả xuống tầng hầm cùng rắn thì lúc đó tôi đã ra ngoài và đi đến phòng này mới phát hiện là tôi đã sai rồi.
Đối với đứa trẻ 2t sẽ ko biết viết câu tiếng Anh đó đâu? Để tôi cho bà xem 1 thứ, nói xong ông đi đến lấy 1 quyển sách nhỏ đưa cho bà xem
Này, bà cầm lấy và tự xem đi.
Bà cầm lên và nhìn thấy hàng chữ * TIẾNG ANH VỞ LÒNG*
Khi nhìn thấy thì bà nhớ được khi con trai mình vừa tròn 2t
- Mẹ từ này đọc sao nhỉ?
- Đây đọc là Happy
- Happy là gì thế mẹ?
- Là hạnh phúc và vui vẻ.
- Còn từ này mẹ?
- Sao hỏi nhiều thế?
- Con chỉ hỏi thêm từ này thôi?
- Là Birthday, có nghĩa là sinh nhật.
- HAPPY BIRTHDAY có nghĩa là chúc sinh nhật vui vẻ, mà con hỏi cái này làm gì?
- Ko có gì đâu ạ, hihi. Cám ơn mẹ, con ra ngoài chơi.
Thế nào, bây giờ Uyên nhi thực hiện theo lời bà rồi, nó chết thê thảm như bà muốn, bà chắc vui lắm rồi. hừ...tôi luôn nghĩ bà sẽ thấy được hàng chữ này, bà sẽ hiểu và thương yêu Uyên nhi nhưng rốt cuộc bà vẫn ko hiểu mà càng cay nghiệt với nó hơn.
Nói xong Bích Quân quay đi, ông muốn đến bệnh viện xem con trai mình để lại mình bà trong này
............
AAAAA..........sao tôi lại đối xử với con trai mình như thế, xin lỗi con Uyên nhi, mẹ xin lỗi con, bà đi đến vươn tay sờ lên hàng chữ non nớt trên đó, qua hàng chữ bà có thể nhìn thấy thân hình nhỏ nhắn con trai mình năm 2t khi con bà viết hàng chữ này để tặng bà.
Khi bà cúi đầu xuống khóc thì phát hiện dưới ghế có 1 cái hộp, bà đưa tay lấy và mở ra thấy có 1 chiếc vòng được kết lại từ những hạt ngọc trai nhỏ cùng với 1 tấm thiệp bà liền mở ra đọc.
"Mẹ, sinh nhật vui vẻ. con sẽ luôn ở cạnh mẹ, mẹ đừng buồn nữa, ba 1 chiếc mẹ 1 chiếc rồi ba sẽ yêu thương mẹ, Uyên nhi thích nhất nhìn mẹ cười nhất. vì ba mẹ là thế giới duy nhất của Uyên nhi a."
AAAAAAAAA..........- Á Lan dường như thét lên, bá cảm thấy sự cay nghiệt của bà đã hại chết con mình.
Sau đó, bà liền chạy ra nhưng ko nhìn thấy chồng mình chỉ thấy có 1 tài xế đang đứng cạnh xe, bà liền đi tới và nói – mau, mau đưa tôi đến bệnh viện, tôi muốn gặp Uyên nhi.
...........
Tại bệnh viện, trong phòng phẫu thuật
Huyền Diệp ôm và dỗ con trai đã ngủ trong lòng mình.
Tiểu Diệp, ba cháu làm sao rồi.
Nghe có tiếng nói, cậu liền quay lại nói
Ông nội, ba vẫn còn trong đó.
Xin lỗi cháu, mọi thứ đều tại ông gây nên – Bích Quân nói
Ko phải do ông. – Huyền Diệp lên tiếng.
Bích Quân vừa quay qua là thấy Xảo Xảo đang ngồi trên ghế ko dám nói gì?
Lúc này, mọi người đứng bên ngoài phòng phẫu thuật đợi thì nghe có tiếng chân.
Sau đó, Bích Huyền Diệp quay lại thấy liền nở nụ cười lạnh
Có phải bà đến đây để nhìn ba tôi chết thảm thế nào ko? vừa rồi bà cũng thấy rồi chưa đủ sao? thân thể ba tôi đã co giật đó như thế bà chưa hài lòng sao?
Tiểu Diệp, bà nội xin lỗi, bà xin lỗi cháu, Uyên nhi thằng bé sao rồi?
Haha, bà mà cũng có lòng từ bi à? Đừng có giả từ bi ở đây.
.........
Lúc này bên trong phòng phẫu thuật
Bác sĩ, miệng bệnh nhân máu rất nhiều, tim đập rất yếu, não bộ cũng muốn ngừng hoạt động rồi – 1 y tá nói
Uyên , cậu ko được chết, cậu phải vì con và cháu nội của cậu. cậu muốn cháu nội của cậu sống trong hận thù à. – Tiêu Vũ nói
Cậu phải sống biết ko?
Khi Tiêu Vũ vừa nói xong thì thân thể Bích Phượng Uyên bắt đầu lại co giật, trong miệng tuôn ra nhiều máu.
Uyên, Uyên.........
Bác sĩ Tiêu, tim và não bệnh nhân đều ko có dấu hiệu.
...................
SKz@/
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro