Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 1

1.

Lúc Lục Trạch cùng Đường Khuynh đang tham gia buổi họp fan, có một phóng viên nam đặt một câu hỏi vô cùng sắc bén.

"Anh Lục, vợ của anh – cô Tô đã qua đời một năm rồi, anh đã từng nhớ tới cô ấy chưa?"

Tôi lơ lửng trên trời, nhìn vẻ mặt của Lục Trạch lập tức trở nên kỳ lạ.

"Cậu nói cái gì?"

Giọng điệu của anh ta rất dọa người.

"Tôi nói, vợ của anh đã qua đời một năm rồi..."

Lục Trạch cắt ngang lời anh ta, sắc mặt tối sầm.
"Cậu moi tin ở đâu ra? Tô Nhược c h ế t từ bao giờ?"

Giờ lại tới nam phóng viên kia kinh ngạc: "Lẽ nào anh Lục vẫn không biết vợ anh bị bệnh tim qua đời rồi sao?"

Ngay sau đó, toàn bộ hội trường đều kinh ngạc.

Đúng, trừ những người thân thích nhất của tôi, không có ai khác biết tôi đã c h ế t từ một năm trước rồi.

Người quản lí của Đường Khuynh đứng ra.

"Các vị, xin đừng đánh lạc đề nữa, hôm nay là buổi họp fan của cô Đường Khuynh."

Tôi thấy Lục Trạch lao như bay xuống sân khấu, chạy về phía trợ lý Trần: "Điện thoại."

Anh ta muốn gọi cho tôi?

2.

Tôi lập tức bay qua đó, quả nhiên thấy anh đang lục xem danh bạ.

Đáng tiếc, anh ta lục từ đầu đến cuối cũng không tìm được số của tôi, vì anh ta đã chặn số tôi từ lâu rồi.

Anh ta lại thử tìm tên tôi trên thanh tìm kiếm.
"Tô Nhược?"

Không có.

Tay anh ta run rẩy tìm một cái tên, "đồ điên."

Đáng tiếc, cũng không có.

Tôi cũng vừa mới biết. Hóa ra anh ta lại từng đặt tên tôi là "đồ điên".

Trợ lý Trần lục điện thoại của mình ra số của tôi, rồi chuyển tiếp của Lục Trạch.

"Sếp Lục, đây là số của bà chủ."

Anh ta vừa nhận được thì lập tức gọi đi, nhưng tôi đã chết, số cũng đã bị hủy từ đời nào rồi.

Có khi bây giờ người khác đang dùng rồi cũng nên.

"Tô Nhược?"

Anh ta rất sốt ruột.

Nhưng người nghe điện thoại, không phải tôi.
Còn ân cần nói cho anh ta biết, số này cô ấy mua từ nửa năm trước, chủ cũ đã hủy số rồi. Cô đang dùng lại số điện thoại này.

Tôi nhìn thấy bàn tay nắm chặt điện thoại của anh ta đang run rẩy.

3.

Tôi bay lòng vòng quanh anh ta, thở dài một hơi, anh ta làm sao vậy chứ?

Không phải là vui quá hóa buồn đấy chứ? Tôi thực sự c h ế t rồi mà. Giống như lời anh ta từng nói với tôi vậy.

"Hừ, Tô Nhược, cô yên tâm đi, cô thực sự c h ế t rồi thì tôi cũng không thấy buồn đâu, bởi vì tôi cuối cùng cũng được giải thoát rồi."

Có phóng viên đẩy bảo vệ ra, xông vào bên trong.

"Anh Lục, anh là chồng của cô Tô, tại sao anh cũng vừa mới biết tin cô Tô qua đời vậy?"

"Chứng tỏ là hai người đã không còn tình cảm từ lâu, không còn gặp nhau nữa rồi sao? Đến cả tin cô ấy qua đời cũng không biết."

"Bên ngoài liên tục đồn đại, người anh yêu nhất thật ra là đỉnh lưu Đường Khuynh, là như vậy thật sao?"

......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #zhihu