Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

C51. Là mối quan hệ tình địch【2】

Edit: bgnie

Sau khi nói xong.

Giản Thượng Ôn như thể sợ người khác không thấy xấu hổ như mình, cậu quay sang màn hình, cười thật tươi, giống như đang khuyến khích một đứa trẻ nhỏ: "Oaa, các bạn thật thông minh, đã đoán ra hết rồi đấy."

Khán giả: "...."

Đủ rồi!!

Camera trên xe chiếu cận cảnh khuôn mặt của cậu. Đôi mắt đào hoa cong cong, dưới ánh nắng, khóe mắt hơi ửng hồng. Qua camera, có thể nhìn thấy khuôn mặt trắng nõn của cậu, và khi cậu cười rộ lên, hàng mi dài cong cong như cánh bướm mỏng, giống như một mỹ nhân bước ra từ tranh vẽ, xinh đẹp lại giấu giếm nguy hiểm.

Lạc Chấp Diệp bất đắc dĩ thở dài, anh ta nhìn Giản Thượng Ôn như đang nhìn hai đứa trẻ con đang trêu chọc người lớn: "Sao cậu lại trêu chọc cậu ta như vậy?"

Giản Thượng Ôn nhìn về phía Lạc Chấp Diệp đang lái xe, mắt cong cong, bình thản nói: "Tôi với cậu ta là mối quan hệ tình địch mà."

Từ Dương luôn coi cậu là tình địch, từ khi tham gia chương trình, anh ta đã luôn tìm cách gây khó dễ cho cậu. Trong kiếp trước, anh ta còn âm thầm hãm hại cậu rất nhiều, khiến cậu bị cô lập và bị công chúng chỉ trích. Dù cậu không làm gì sai, nhưng vẫn bị đối xử tàn nhẫn. Chính điều đó cũng đã khiến cậu hiểu ra nhiều điều.

Trong kiếp trước, dù cậu đã nhường nhịn rất nhiều nhưng vẫn không nhận được nửa phần nhân từ nương tay từ Từ Dương.

Vì vậy, lần này cậu quyết định chơi một ván khác.

"Không có cách nào khác, ai bảo ghế phụ chỉ có một chỗ ngồi thôi. Tôi thật sự cũng đi không nổi nữa. Cạnh tranh thật sự quá lớn mà." Giản Thượng Ôn lười biếng thở dài, cậu cười tủm tỉm nhìn Lạc Chấp Diệp: "A, đều tại Lạc lão sư nhà anh ghế phụ chỉ có một chỗ ngồi, nên mới cạnh tranh khốc liệt như vậy ~"

Lạc Chấp Diệp điều khiển vô lăng, tay hơi động đậy một chút.

Mấy năm nay, vị trí của anh ta trong giới giải trí ngày càng vững chắc, hầu như không có ai dám nói với anh ta những lời như vậy. Không chỉ không sợ hãi mà còn dám trêu chọc anh, nhưng lại thẳng thắn đến mức... không thể tức giận được.

Lạc Chấp Diệp bất đắc dĩ liếc nhìn cậu một cái, khóe miệng hơi nhếch lên, khó có chút dở khóc dở cười: "Đừng nói bậy."

Giản Thượng Ôn hạ cửa sổ xe, để gió núi thổi vào, đôi mắt hơi híp lại một cách thoải mái, giống như một con cáo nhỏ lười biếng: "Nào có nói bậy, Lạc lão sư đâu có bất công, nói đi, chỗ nào là tôi bắt nạt cậu ta nào..."

Lạc Chấp Diệp nghiêng đầu nhìn cậu.

【Sea🫧: Muốn để thầy Lạc, mà thấy Lạc lão sư cũng hợp
'-' đếch biết nữa, kệ moẹ đi】

Giản Thượng Ôn bất ngờ lại tiến gần hơn một chút, những người đang xem livestream đều thấy cậu thì thầm điều gì đó vào tai Lạc Chấp Diệp, nhưng không ai nghe rõ.

Chỉ thấy cậu cười rất đẹp, giống như một con cáo nhỏ đã thực hiện được một trò đùa tinh quái.

Khán giả trở nên sốt ruột:

【A a a, rốt cuộc là nói cái gì vậy?】

【Tò mò tò mò quá!】

【Tại sao chúng ta không nghe được?】

"Giản Thượng Ôn, cậu đừng có mà mê hoặc anh Lạc của bọn tôi!"

Lạc Chấp Diệp nghe xong lời này nhưng lại nhìn Giản Thượng Ôn liếc mắt một cái. Anh chưa nói gì, nhưng chính điều đó lại càng khiến khán giả tò mò hơn!

Không lâu sau đó...

Xe dừng lại bên lề đường, đây là điểm tập trung ngắn hạn của các khách mời. Mặc dù đường đi của mỗi người không hoàn toàn giống nhau, nhưng cuối cùng tất cả đều sẽ tập hợp tại đây.

Chưa đầy năm phút sau.

Đội khách mời đầu tiên đã đến từ một con đường khác, Kỳ Ngôn và Ôn Cẩm là những người đi xe máy đến đây nhanh nhất.

Ôn Cẩm nhìn thấy Giản Thượng Ôn và tỏ ra vô cùng tò mò: "Anh Giản, sao anh lại ở đây vậy? Em tưởng anh đi cùng anh Phó chứ?"

Giản Thượng Ôn mỉm cười và nói: "Trên đường đi, tình hình đã thay đổi."

Ôn Cẩm suy nghĩ một lúc rồi gật đầu, nhưng cuối cùng cũng không suy nghĩ quá nhiều.

Không lâu sau, các thành viên của các đội khác cũng lần lượt đến đây. Rất nhanh, Phó Cẩn Thành và Từ Dương cũng xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Điều bất ngờ là, cẳng chân của Từ Dương lại bị trầy xước!

Dư San San kinh ngạc, vội vàng chạy đến hỏi: "Từ Dương, cậu sao vậy?"

Từ Dương mặt mày tái nhợt, nhưng vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ, phát huy bản chất trà xanh của mình, nói: "Không sao đâu, chỉ là một vết xước nhỏ thôi. Tôi không cẩn thận va vào vách đá khi đang đi bộ."

Dư San San hỏi: "Nhưng mà tôi nhớ cậu đi xe hơi mà?"

Từ Dương lắc đầu, cười rất tươi và hợp lý: "Là Giản Thượng Ôn muốn đổi xe với tôi."

Câu nói này vừa thốt ra, lập tức đổ lỗi lên đầu Giản Thượng Ôn.

Nhưng mà———

Người nên lo lắng Giản Thượng Ôn lúc này đang ngồi dưới bóng cây cách đó không xa, nghe thấy những lời này, cậu chớp mắt nhìn về phía Lạc Chấp Diệp, cười gian xảo như một con cáo nhỏ.

Lạc Chấp Diệp nhớ lại những gì Giản Thượng Ôn đã nói trên xe không lâu trước đó.

Lúc đó, Từ Dương chắc chắn rằng mình sẽ bị thương ở đâu đó, rồi sau đó đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Giản Thượng Ôn, và câu đầu tiên khi gặp lại sẽ là nói rằng không trách Lạc Chấp Diệp, mà là do chính mình bất cẩn.

Vừa nghĩ đến đó.

Từ Dương đã khập khiễng đi đến, với vẻ ngoài của một "trà xanh" lão luyện, anh ta cố gắng tỏ ra mạnh mẽ và cười nói: "Anh Lạc, hai người vừa chơi vui vẻ đấy chứ? Không sao đâu, đừng trách cậu ấy, là do tôi không cẩn thận thôi."

Lạc Chấp Diệp: "..."!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro