Chương 1: Vô Tình Đậu Vào Trường Top
Ngày 25 tháng 7, Lý Đình Quân ngồi trên chuyến tàu về quê. Dù đã đặt vé giường nằm, toa xe vẫn chật cứng người. Chuyến tàu đến tỉnh Lục Hải chỉ chạy mỗi hai ngày một lần, lại dừng qua mấy chục ga lớn nhỏ nên hành khách chen chúc không ngớt. Cậu đeo tai nghe, lướt qua hàng loạt tin nhắn trong nhóm chat, tiếng nhạc vang lên bài Cá Chép Chép đang "hot" nhất lúc bấy giờ.
Vừa tắt điện thoại, cậu đã thấy QQ hiển thị 99+ tin chưa đọc. "Trời ơi, mấy đứa bắn tin như súng Gatling vậy? Một lúc lắm thông báo thế!" – Lý Đình Quân nhanh tay gõ phản hồi.
"Tại sắp công bố điểm thi tốt nghiệp, sợ lỡ thông tin quan trọng. Trượt đại học thì toi đời!" – Ai đó trong nhóm lo lắng.
"Lo làm gì? Bọn mình là thí sinh tự do, cứ đến Sở Giáo dục hỏi thẳng là xong!" – Vĩ Gia trấn an. "Thi đậu thì tốt, không đậu thì sang Siberia trồng khoai tây, biết khi nào về!"
Thực ra, Lý Đình Quân không quá lo. Tỉnh Lục Hải có điểm chuẩn đại học khá thấp, chỉ cần học nghiêm túc là đỗ. Chỉ là phân biệt giữa trường top và trường thường mà thôi.
"Yên tâm đi! Nếu cậu trượt, cả lớp cũng trượt theo. Lúc đó cùng nhau đi làm nông cho vui!" – Vĩ Gia hóm hỉnh.
Đột nhiên, một tin nhắn làm náo động cả nhóm: "Mọi người ơi! Điểm thi tốt nghiệp tra được rồi! Lưu Lỗi được 689 điểm! Trời ơi, đủ vào Bắc Đại luôn!"
"Thật không đấy? Đừng lừa tôi! Nếu giả, lần sau gặp mặt tôi đấm cho đấy!" – Một thành viên nghi ngờ.
"Đâu có giả! Thầy Vương vừa đến nhà tôi xin số báo danh để tra giúp. Thầy bảo hệ thống mở sớm nửa tiếng, mọi người check ngay đi!" – Tin nhắn xác nhận khiến nhóm im bặt.
Lý Đình Quân vội mở trình duyệt, nhập địa chỉ tra cứu. Thi đại học là chuyện hệ trọng, nếu trượt, dù không đến nỗi đi Siberia nhưng cũng phải ra công trường làm thuê. Cậu thầm cầu nguyện: "Lạy trời, Vương Mẫu, Ngọc Hoàng, Quan Âm... phù hộ cháu đỗ đại học! Dù là trường hạng hai cũng được!"
Cậu run run nhấn nút tra cứu. Màn hình hiện lên:
"Thí sinh Lý Đình Quân: Tổng điểm 580. Ngữ Văn: 111..."
Soát lại số báo danh, chính xác! "Ha ha! Đậu rồi!" – Tiếng cười vang lên khiến bà cụ ngồi giường dưới giật mình.
Lý Đình Quân xấu hổ gọi ngay cho bố: "Ba ơi! Con đậu rồi! 580 điểm, đủ vào trường top! Con tưởng chỉ đỗ hạng hai thôi, may quá!"
"Tốt lắm! Đậu là ba mẹ yên tâm. Không thì sau này đi nhặt ve chai cũng không xong!" – Giọng bố vui mừng. "Tối về nhà ăn mừng nhé! Xuống ga nhớ gọi ba đón!"
Cúp máy, bà cụ dưới giường chúc mừng: "Cháu trai, thi đậu đại học giỏi lắm! Cháu gái họ bà năm nay cũng thi, chẳng biết đỗ không..."
Lý Đình Quân nói vài câu an ủi rồi chợt nhớ đến một người – người đã chiếm trọn tâm trí cậu suốt ba năm cấp ba. Liệu cô ấy có đỗ không? Có cùng thành phố đại học với cậu không?
Cậu định nhắn hỏi nhưng lại thôi. Họ chỉ là bạn học, chưa từng thân thiết. Lưỡng lự một hồi, cậu nhắn cho Dương An – cô bạn thân hiếm hoi: "Cậu tra điểm chưa? Tớ 580, đủ vào trường top."
"Chán ghê! Tớ điểm thấp, chắc trường nào cũng khó. Không đậu thì gap year vậy!" – Dương An buồn bã.
"Đừng lo! Biết đâu tụi mình cùng thành phố? Hoặc ôn lại năm sau?" – Lý Đình Quân an ủi.
Dương An là bạn khác giới duy nhất của cậu, từng ngồi cùng bàn, tan học về chung đường. Cô đáp: "Thôi đi, năm 12 cực lắm rồi! Cậu điểm cao thế còn kêu 'tạm được'? Khoe khoang vừa thôi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro