Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 26

Lam Anh sau đó liền phái Ám đi theo dỗi Giang gia bên đó,bắn thân lại kia tới phòng thúc phụ sắp xếp cho kia bọn họ mới đây sử lý tông vụ mà y đem theo kia...

Ngụy Vô Tiện từ khi theo Lam Anh ngày đó phạt ở từ đường Làm gia r lại tới tàng thư các chép hiếu kinh sau cũng ko có ở túc xá của học sinh mà đc Lam Vong Cơ đưa tới Tĩnh Thất của y ở.

Sau khi dùng cơm tối xong,Ngụy Vô Tiện hắn ngồi nhìn nhìn kia Lam Vong Cơ đang sao chép kinh phật Ngụy Vô Tiện nhìn nhìn y mà ko  khỏi thất thần...đẹp thật đẹp ah,gương mặt như ngọc tạc,bạch y nhẹ nhàng,đai buộc trán nhẹ bay theo cơn gió nhẹ thổi  từ ngoài cửa sổ vào...

"Ngụy Anh"

"Ah Lam Trạm có chuyện j sao?"Ngụy Vô Tiện nghe Lam Vong Cơ gọi mà gật mình,có chút xấu hổ nhìn nhìn Lam Vong Cơ.

"Ko có j!Ta thấy ngươi cư thất thần"Lam Vong Cơ thở dài nhìn ngồi trên giường Ngụy Vô Tiện nói.

"Ah ta thất thần còn ko phải do mải ngắm ngươi nha!Ai kêu ngươi như vậy đẹp  đâu"Ngụy Vô Tiện nhìn nhìn y,cười cười trêu ghẹo.

"Ko biết xấu hổ"Lam Vong Cơ nhìn hắn nói,sau ko thèm để ý tới hắn nhưng tai y đã là đỏ bừng...

'Ấy có j mà xấu khổ hay ko xấu hổ chứ?Ngươi là đẹp thật nha,ta ngắm ngươi cũng đâu có sai ah"Ngụy Vô Tiện cười nói liếc qua kia Lam Vong Cơ tai quả nhiên xấu hổ ah...

"Ngươi...Vô vị"

"Có g...Ưm...Ưm"

Lam Vong Cơ thẹn quá hoá giận trực tiếp ko để hắn nói thêm j cấm ngôn hắn,mấy ngày qua ở chung hắn ko ít lần trêu ghẹo y mà bị y cấm ngôn.Ngụy Vô Tiện là trừng trừng  mắt đáng thương hề hề nhìn nhìn Lam Vong Cơ đưa tay chỉ lên miệng muốn y giải cấm ngôn cho mình nhưng là Lam Vong Cơ 1 mực ko để ý tới hắn.Hắn cũng chỉ có thể hậm hực mà yên lặng bỏ trong ng ra kia cuốn sách mà trước đó Lam Trạm đưa cho hắn xem sách...Cứ như vậy ko biết từ lúc nào Ngụy Vô Tiện đã ngủ thiếp đi,Lam Vong Cơ vẫn luôn chú ý tới hắn thấy hắn đã muốn ngủ liền buông bút trong tay nhìn Ngụy Vô Tiện,thở dài 1 hơi nhẹ nhàng tới giúm hắn cầm quyển sách bỏ 1 bên,cở tốt y phục giúp hắn ngủ thoải mái,cũng liền tốt cởi xuống ngoại bào của mình lên giường đi nghĩ ngơi từ lúc Ngụy Vô Tiện chuyển vào Tĩnh Thất,Lam Vong Cơ y vốn sẽ định nghỉ ở cách gian nhưng Ngụy Vô Tiện hắn lại nói như vậy rắc rối dù sao y cũng là chủ nhà liền ở chung là đc,2 ng đều là nam nhân cũng ko có j phải ngại...Cư như vậy mà 2 ng cùng ở,ngủ chung 1 giường...Lam Vong Cơ y đang chuẩn bị ăn giấc liền thoáng chốc toàn thân cứng đờ ko dám động,trên ng trọng lại Ngụy Vô Tiện cả chân lấy tay đều ôm lấy y,dụi đầu vào ngực y mà ngủ khiến cho y toàn thân đều muốn bốc hoả...chần chừ ôm lấy Ngụy Vô Tiện vào lòng nhìn kia nhan ng khi ngủ ko kiềm chế đc mà hôn nhẹ lên môi hắn...Ngụy Anh ngươi khiến ta phải làm sao bây giờ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro