Chương 73:Người Em Yêu(18+)
Bước chân vào căn phòng của An,Lâm bất giác nhăn mặt khi nhìn thấy mớ hỗn độn ngổn ngang bên trong nó.Những chiếc quần áo sau khi dùng xong không được đem bỏ vào máy giặt mà bị tung thành một bãi chiến trường,trên chiếc bàn dưới sàn nhà la liệt nào vỏ snack,vỏ hướng dương và những lon bia rỗng.Lâm đảo trắng mắt nhìn bãi chiến trường do người kia bày ra,có vẻ như cuộc sống của cậu ở nơi này không được tốt cho lắm.Lâm rất ngứa mắt muốn đem hết đống bừa bộn đó dọn đi nhưng nếu vậy An sẽ nhận ra cô từng đến đây và lại dọn đi mất.
Lại nói sau khi ra viện An không trở về nhà cùng cha mẹ mà lựa chọn cách dọn ra ngoài sống riêng,cậu không nói cho ai biết địa chỉ nhà của mình ngoài mẹ An.Mà đương nhiên đời nào có chuyện Lâm moi móc được thông tin gì từ phía bà ấy,Vương mẹ còn hận không thể đem cô giết cho bằng sạch huống gì công khai địa chỉ của cậu.Vậy là Lâm phải vất vả nhờ công ty viễn thông tra ra những số bà gọi gần đây thì phát hiện ra một số lạ bà ấy thường xuyên liên lạc,về số điện thoại cũ An đã sớm vứt cái sim đó đi để tránh bị Lâm liên lạc lại.Tiếp tục Lâm lại cho người lần ra địa chỉ của An theo số điện thoại đó thì phát hiện cậu đang ở một khu chung cư đã cũ gần trung tâm Hà Nội,có lẽ cậu cố tình lựa chọn những khu chung cư cũ kĩ bụi bặm để tránh bị dò ra tung tích.
Lại nói chuyện cuộc sống hậu chia tay của hai người,An gần như đã lột xác một trăm tám mươi độ.Một phần cậu chấp nhận sống ở khu chung cư vừa cũ vừa bất tiện này vì bản thân cậu cũng chẳng có nhiều tiền sau khi liên tục rơi vào thất nghiệp.Thi thoảng mẹ An chắc chắn có gửi tiền hỗ trợ cuộc sống cho Triều An,cũng theo như người của Lâm tìm hiểu thì An bình thường rất hiếm khi ra khỏi căn hộ của mình mà ở lì trong phòng.Cậu sẽ ra khỏi nhà vào buổi tối,hoặc là tới những quán bar lớn uống rượu nhảy nhót,hay tham gia đua xe mô tô trái phép nhằm giải khuây hoặc sẽ tới một chỗ vắng vẻ nào đó ngồi.
Lâm thở dài,có lẽ An cũng đã dự trữ được một khoản tiền,hơn nữa có vẻ cậu cũng đã bán đi rất nhiều chiếc motor mà mình luôn yêu quí và thậm chí đầu tư chứng khoán để có một nguồn thu nhập,dù không được ổn định cho lắm.Rốt cục cuộc sống của An còn điều gì cô chưa biết khi mà nó quá túng quẫn(với cô) tới như thế thế.Chán nản nhìn xung quanh phòng ốc lộn xộn,trong phòng chỉ có một chiếc bàn nhỏ,tủ đựng đồ,tivi cùng một chiếc giường hơi hẹp đối với một người cao lớn như An.Lặng lẽ đi vào bên trong nơi được gọi là phòng bếp,bên cạnh là một chiếc tủ lạnh mini,Lâm mở tủ ra rồi một lần nữa lắc đầu không vừa ý khi nhận ra chiếc tủ chẳng có gì ngoài mấy lon bia lạnh.Đồ khô thì không có gì mấy,thùng rác thì chất đống vỏ thịt hộp,xúc xích cùng mì ăn liền loại rẻ tiền-toàn những đồ không tốt chút nào cho sức khoẻ.
Vậy là không được rồi,Lâm không thể cứ đứng yên nhìn cậu đang tự huỷ hoại cuộc sống của mình như thế và cô nghĩ mình cần có biện pháp chấn chỉnh những điều này!
Đi tới bên chiếc giường nơi An đang nằm lăn ra một góc,hết cựa quậy bên này rồi lại bên nọ như một đứa trẻ con,Lâm xoay người cậu lại một cách khó khăn trước khi cậu bất chợt nắm lấy tay cô rồi cả hai người cùng lao xuống giường.Lâm cứng người,cô lo sợ An sẽ tỉnh dậy bất chợt và phát hiện ra sự hiện diện của mình nhưng có vẻ như An đã quá say và chẳng hề phát hiện ra điều gì.Đúng vậy,cậu đã chìm trong cơn mộng mị và ngủ như một đứa bé,ngoại trừ việc tay của cậu đã bắt đầu táy máy khắp người của Lâm và quờ trên nơi no đủ của cô.Lâu không bị người kia động chạm tất nhiên cơ thể của Lâm trở nên thật nhạy cảm,cô cứ như một đống rơm khô đang bén lửa.
Hai mắt của An nhắm nghiền,cậu cảm nhận được "chiếc gối" mình đang ôm hôm nay mềm mại thơm tho tới lạ,không nỡ buông tay.Mùi hương này quen thuộc và ám ảnh cậu tới hàng năm trời,nhưng cơn say đã dẫn lối cậu vào đường mòn mê muội,cậu chẳng còn nhận thức được điều gì hết.Lâm khẽ rên một tiếng khi phát hiện An đang luồn tay vào trong áo sơ mi của cô,hai tay cô vội vã gạt ra ngoài.Đôi chân mày của An nhướn lên biểu thị sự khó chịu,vòng tay cứng cáp như gọng kìm ghì chặt Lâm trong vòng tay cậu tới mức khiến cô hơi khó thở,càng hoảng hốt hơn nữa khi An có ý định xé rách áo sơ mi của cô ra.Trời ạ không có được!!!
Hai người một tỉnh một mê giằng co nhau,người thì cố xé áo của người kia ra còn người thì cố giữ vạt áo của mình lại.Lâm vừa thấy nhột vừa tức,nếu ngày hôm nay người trong vòng tay An không phải là Lâm mà là một ả đàn bà khác thì cậu tính thế nào ???Cứ nghĩ tới cảnh hai người họ-cậu cùng một kẻ khác lăn lộn trên giường thì Lâm cảm thấy cáu kỉnh và khó chịu vô cùng,y như cái cách cô chứng kiến cậu cùng con đàn bà lẳng lơ kia tình tứ trên sàn nhảy trước sự chứng kiến của hàng trăm người.Bực bội đẩy An qua một bên rồi dỗi hờn nằm thu lu một góc,Lâm cào cào mái tóc tomboy của mình,hứ một tiếng.
Rõ ràng là một tên hư hỏng,vừa trốn chạy mình đã lập tức đi tìm tới đứa con gái khác,bỏ mặc mình đau khổ nhớ nhung cô ta tới mức nào.Vương Triều An,chó chết...đồ chó chết!Rốt cục cũng chỉ là một tên thiểu năng mê ngực lớn,vậy mà sao mình vẫn yêu tên khùng này tới điên dại,bản thân mình còn chẳng thể dứt ra nổi.Lâm tủi thân tới mức nước mắt trào ra vương trên hàng mi dài,hai mắt cô nhắm nghiền tự mình gặm nhấm nỗi đau thương và cô đơn thì bất chợt một vòng tay ấm áp lặng lẽ vây quanh giam hãm cô vào trong.
"Tôi nhớ em,vợ yêu..."
Sụt sịt khóc để rồi nín bặt trước tiếng lèm bèm của người nằm kế bên,Lâm hơi ngẩn ra một chút,đôi mắt ánh lên những tia vui mừng xen lẫn bất ngờ.Người ta thường nói kẻ mượn rượu luôn nói lời thật lòng nhất,vậy là...Lâm gạt nước mắt,cô vội vã quay mặt sang đối diện với người con gái to xác đang nằm ngủ,thì ra Triều An đang nói mớ.Lâm vội vã len lỏi chui tọt vào trong lòng của An,cô tham lam hít hà hương thơm mình mê đắm suốt bao năm nay,đầu gối trên cánh tay mạnh mẽ của An.Nếu còn yêu em,tại sao lại lựa chọn cách chia xa,tại sao lại đối xử và bỏ rơi em như thế ???
"Tôi buồnnn,lắm!"
Triều An vẫn ôm khư khư Lâm trong tay,dù là mê sảng như Lâm vẫn nhận ra tông giọng của cậu đã đè nén những dằn vặt và đau đớn,cô xót xa nắm lấy bàn tay của cậu,hòng an ủi.Như cảm nhận được luồng hơi ấm quen thuộc,An ngày càng xiết chặt cô hơn,giọng lèm bèm trong cơn say giữ ở cổ họng.Phảng phất đau đớn,trách móc khiến trái tim nhỏ bé của Lâm rỉ máu muốn nứt ra thành một vết lớn.Phải rồi,Lâm vốn là một vết thương đầy yếu đuối khảm trong lồng ngực của An,động tới là vỡ,là chảy máu!Là vết thương cậu luôn che giấu trong bên mình,An thường tự nhắc nhở bản thân phải quên vết thương lòng sâu hoắm đó đi nhưng cuối cùng vẫn là không làm được!
"Tại sao em lại...lừa An ?An đã nói...An không làm,An không làm điều đó mà,sao em không tin An ???"
Nước mắt nóng hổi trào ra theo khoé mắt của Lâm,cô bưng mặt,khóc thật yếu đuối.Từng câu trách móc oán hận cô chẳng thể quên được,dằn vặt tới khốn cùng.Ôm vai của An một cách dịu dàng nhằm xoa dịu nỗi đau chua xót bên trong cậu,từng động tác ân cần và dịu dàng của người vợ,rồi lại đặt một nụ hôn lên lồng ngực của cậu-nơi trái tim đã tan vỡ.Từng tông giọng ngắt quãng nức nở vang lên trong bóng tối tĩnh mịch,chỉ còn lại con ngươi của người còn thức loé sáng như bảo ngọc,đem hành động lời nói của người kia đặt vào bên trong.
Không nói gì,không có nghĩa không tổn thương!
Im lặng,nhưng nỗi niềm thì lại chất chứa mênh mông như một hồ nước.
Là cô sai khi nghĩ rằng mình mới là kẻ duy nhất biết đau!
"Em sai,em đã làm An đau!Nên giờ,để em là người chữa lành vết thương đó nhé,có được không ?!"
Liếm nhẹ một vòng lên vân môi của người đang ôm khư khư mình trong vòng tay,Lâm không hay biết mình đã gieo rắc dục vọng đã đè nén trong An bấy lâu,dù cậu đang ngủ nhưng vẫn nảy lên ngọn lửa cháy bỏng ấy.Gỡ tay An ra rồi trèo lên người cậu,Lâm mút nhẹ lên bờ môi mình khao khát bấy lâu nay thêm một lần nữa rồi vờn quanh đó mặc cho bàn tay của An đang vô thức rờ từ eo xuống cặp mông tròn trĩnh của cô.Trong lúc ngủ An lại cảm thấy thứ mình đang động tới rất mềm và đàn hồi,bóp rất thích tay như một thứ đồ chơi của trẻ con.
Đang nằm ngủ chợt cảm thấy có vật nào đó dùng lực đè nặng trên người mình,An rên ử hử vài tiếng rồi bất ngờ nghiêng người lật qua,chẳng mấy chốc Lâm đã nằm gọn dưới thân hình của cậu.Rầu rĩ như một con cún nhỏ dưới thân người của đối phương,gương mặt xinh đẹp khí chất vùi dưới nơi nhạy cảm của người kia khiến Lâm đỏ mặt tim run.Là một người say tất nhiên An chẳng biết cậu phải làm gì cả,nếu không có sự kích thích dẫn dắt.Mái tóc xoăn tham lam vờn qua vờn lại dưới lớp áo của Lâm,cô đành lặng lẽ nhìn An đang vô thức hành động trong cơn say,chồi hoa dục tình lâu ngày nay bị người kia ươm nở,chạm là bung!
Bàn tay An vẫn đang giữ nguyên trước ngực Lâm,cô hít một hơi thật dài,từ từ ngồi dậy rồi trút bỏ áo sơ mi màu trắng quăng xuống sàn.Hôm nay cô cũng không mặc áo nịt thông thường mà thay bằng bra đen tuyền,hai gò bồng đào gợi cảm rung lên bần bật trước sự mẫn cảm này,Lâm không muốn cởi hết mà chỉ để lại lấp lửng trên người.Làn da trắng như tuyết lại xuất hiện một mảnh áo đen như vậy càng khiến cô nổi bật hơn,trong bóng tối vẻ đẹp ngây thơ lại quyến rũ như một bông hoa mẫu đơn xinh đẹp,chờ người hái gặt.Ánh đèn vàng nhờ nhờ trong phòng chiếu xuống gương mặt khả ái,mái tóc ngắn hơi xù ra một chút thập phần quyến rũ câu nhân.
Lâm chẳng biết mình nên mời gọi An như thế nào,cô nằm xuống,đặt đầu của An lên giữa hõm ngực,nhẹ nhàng ma sát.An tất nhiên vẫn chưa tỉnh táo,cậu chỉ cảm thấy sự mềm mại no căng ụp lên mặt mình,cứ như trước mắt là một thứ cao lương mĩ vị nào đó đang chờ cậu tới thưởng thức.Dụi dụi đầu vào đó một lúc để cảm nhận hơi ấm đang bao vây quanh mình,An chẹp miệng,nước bọt tiết ra từ đầu lưỡi rơi trên làn da trắng sứ của đối phương,bên trên Lâm cũng khó khăn hít vào một ngụm.
.
.
.
Hai mắt An lờ mờ mở ra,cậu không còn nhìn rõ mọi thứ nữa,tất cả mọi thứ cứ mờ mờ nhoè nhoè khiến cậu khó khăn chớp mắt.Lâm lần này rất biết cách thắp lên ngọn lửa bên trong An,cô cầm lấy tay cậu đặt lên dây áo ngực,từ từ kéo cao lộ ra khung cảnh thần tiên bên dưới.Nhưng An còn chẳng biết người kia đang cố tình dẫn dụ cậu vào cuộc chơi,trong khi cậu nửa tỉnh nửa mê thế này.Trước mắt cậu chỉ có thể cảm thấy một thứ ấm áp mềm mại đang chạm nhẹ vào mặt mình,hai tay cậu bất giác đặt lên thứ đó rồi vuốt ve trêu đùa như một món đồ chơi nhỏ.Lâm rên khẽ,từng ngón tay của An lướt tới đâu cô cảm thấy người mình run như cầy sấy,săn lại như cây xấu hổ khi có người chạm vào.
Lâm nuốt khan khi cảm nhận được đầu lưỡi của người kia đang chạm nhẹ lên nơi đầy đặn của cô,cứ như vậy từng tấc da cậu đụng vào lại ma xát ra lửa nóng khiến cô tan chảy.An liếm nhẹ lên khe ngực,men say khiến cậu có chút vụng về nên hành sự rất ngốc nghếch.Còn chẳng biết nên cởi hẳn mảnh che màu đen vướng víu kia ra như thế nào,cậu cứ như một đứa trẻ ba tuổi muốn ăn kẹo nhưng không biết cách bóc nó ra.Lâm hơi thở dài,cô đưa tay ra đằng sau tháo nút gài áo con rồi cởi hẳn xuống.
"Ưmmm...ư!"
Rên lên những tiếng khe khẽ như ngân nga khi An cạ răng vào đầu nhũ hoa của mình,Lâm túm nhẹ lấy tóc cậu hàm ý bảo cậu nhẹ tay một chút,nơi ấy sắp nứt ra tới nơi rồi.Bên dưới cũng rất mẫn cảm trước những tác động của người kia,một mảng ướt đẫm xuân thuỷ bên dưới khiến cô không khỏi rùng mình.Cảm giác thật nóng tới phát điên nhưng cũng mát lạnh một khoảng trước ngực khi không khí se lạnh tràn vào,Triều An đang tham lam mút lấy một bên ngực của cô,cậu mút vào thật mạnh xong lại nhả ra,ngậm rồi lại nhả.Một bên ngực bị liếm mút tới trướng lớn biến dạng,một tay bên kia An đang nhào nặn như nhồi bột,lực đạo có chút mạnh mẽ nhưng rất sung sướng.
Lâm thở một cách khó khăn,ba năm qua cô thủ tiết chờ đợi An cuối cùng cũng có ngày bị động tới.Chính vì lâu ngày địa phương nhạy cảm không được sờ qua nên chỉ cần một chút tác động nho nhỏ cũng có thể mềm nhũn tan chảy như cục nước đá để bên ngoài.Ngậm mút trêu đùa với đôi tiểu thỏ một lúc cũng khiến An cảm thấy rất khát,miệng lưỡi khô nóng vô cùng.Cậu cứ nghĩ nơi kia có nước nhưng hoá ra không có,bù lại được cái chúng rất ngọt ngào và thơm ngon,lại mềm mềm đàn hồi như món thạch rau câu.
"Khát...khát..."
Nghe tiếng gọi của An khiến Lâm bừng tỉnh,cô vội vã vuốt vài cái trên lưng cậu trấn an rồi toan đi vào trong bếp tìm đồ uống cho cậu.Nhưng An còn rất lưu luyến hương thơm và hơi ấm từ cỗ thân thể này,cậu đâu thể buông tha cho cô dễ dàng như thế được.An níu tay và chân Lâm chặt cứng khiến cô không thể rời đi được,cô đành vỗ vai từ tốn nói:
"Em sẽ không đi đâu hết!Em đi lấy nước cho An xong quay lại ngay!"
Có vẻ như An hiểu ý của cô,cậu lập tức buông tay không làm khó dễ cô hơn nữa.Lâm cười cười,cô đi vào trong nhà,vì ở đây không có nước lọc nên cô đành lấy tạm một lon nước ngọt,đem ra ngoài.An mơ mơ màng màng vừa nhìn thấy cô đã quấn chặt như một sợi dây leo,sống chết không buông.Mũi cậu đưa lên gần vùng cổ trắng ngần hít hà hương thơm quyến rũ của đối phương trong khi Lâm uống một ngụm cola rồi định mớm qua miệng cho cậu.
Trong khoang miệng được lấp đầy bởi thứ chất lỏng có ga màu nâu nhạt,đem lại sự sảng khoái cũng như dịu đi cơn khát.Lâm hơi run run một chút khi bờ môi hồng nhuận của cô chạm vào đôi môi người kia,như có một lực hút kì lạ nào đó khiến họ quấn chặt vào nhau.An bất chợt nhào lên ghì lấy Lâm xuống khiến nước ngọt vương vãi xuống làn da cô,men theo cần cổ trắng ngần.An cảm thấy thứ kia thật ngọt ngào như que kẹo mút,cậu giống một con thú đói mồi muốn lóc da rút xuống con mồi của mình,ăn cho sạch sẽ không chừa mẩu xương xẩu nào.
Đầu lưỡi xọc thẳng vào trong khoang miệng thơm tho kia,dây dưa mút hết sạch cola màu nâu nhạt còn có chút ga.Cậu như một người điên mất thần trí mà ngậm chặt lấy chiếc lưỡi đinh hương trúc trắc của người kia,mút lấy.Lâm không còn biết phải nói gì thêm nữa,cô vò loạn lấy mái tóc xoăn rối như tơ vò của đối phương.Trái tim bấn loạn hụt mất một nhịp,đầu lưỡi bị một chiếc lưỡi hư hỏng khác quấn theo những guồng quay,nhấn chìm vào mộng mị của một đêm dài huyền ảo.Cậu tàn phá,cậu độc chiếm mọi thứ kể cả hơi thở tới tận cùng linh hồn của cô,cô dường như sắp tan rã thành không khí trước sự xâm nhập mãnh liệt này.
"A a a...Hmmm!Nữa đi!"
Lâm rên khẽ,hai tay cô siết chặt lấy drap giường trắng tinh làm điểm tựa khi An cúi đầu và liếm láp phần eo thon nhỏ của mình.Xiết chặt cơ thể hơi gầy của Lâm,An không ngừng đặt dấu hôn mút lên vùng da thịt loã lồ theo bản năng,có chút thô bạo và hoang dã như một con báo nhỏ.Nhưng ngay khi vừa động tới khoá quần của người dưới thân cậu lại ỉu xìu đi một lúc rồi bất ngờ gục xuống ngực cô.Không thấy An có động tĩnh gì,Lâm vội vã nâng đầu cậu lên để rồi nghe thấy những tiếng ngáy rất to.Mặt Lâm cứng đờ rồi méo xệch ra,thực sự cô không biết nên cười hay nên khóc luôn á!
"Tên khốn!Thật biết phá hỏng không khí!"
Lâm bĩu môi bặm chặt lại,cô vừa tức vừa buồn cười cốc mạnh lên đầu An một cái song lại cúi xuống vuốt ve sống mũi thẳng tắp của cậu.Rất biến thái đồi bại,nhưng cũng ngốc ngếch như một đứa trẻ,không biết nên nói gì trong tình huống ngớ ngẩn này nữa.Từ từ lật người An lại ở tư thế khiến cậu thoải mái nhất rồi nhìn lại đồng hồ,mới vậy đã bốn rưỡi sáng rồi.Lâm có chút hốt hoảng,cô nghĩ mình không nên dềnh dàng thêm lâu hơn nữa vì không chắc được Triều An sẽ tỉnh dậy bất kì lúc nào.
Vội vã mặc áo sơ mi từ trên sàn lên rồi chỉnh lại mái tóc bù xù,trước khi trở đi Lâm không quên tặng một nụ hôn tạm biệt lên trán An,cậu vẫn miên man trong giấc ngủ riêng của mình.
"Tạm biệt nhé cục cưng,em sẽ quay trở lại sớm thôi!"
Nhưng điều mà Lâm không ngờ tới nhất là chiếc đồng hồ cô đeo trên cổ tay đã rơi xuống cạnh chân chiếc tủ đầu giường vào lúc hai người mãnh liệt đong đưa với nhau.Cô rời đi nhưng mùi hương đầy đam mê như thuốc phiện ấy vẫn còn lưu lại trong bầu không gian đặc quánh dục tình,cứ như mọi thứ chỉ vừa xảy đến ngày hôm qua thôi.
An vẫn chưa hề hay biết,vừa có một thiên thần vẫy cánh bay vào hiện hữu trong giấc mộng của cậu rồi lại lặng lẽ rời đi khuất sau màn đêm u buồn...
****************
Sướng rùi nha hôm nay tui viết liền một lúc hai chương nè viết xong up liền nek.Mọi người enjoy truyện dui dẻ nhá hahaha.Còn lại khi nào rảnh au viết sau vậy kkkk.Má vừa viết chuyện vừa nghe nhạc trong lo sợ 😀
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro