389
Gửi người tôi đã từng thương,
Ba năm đơn phương cậu chắc có lẽ đã làm tôi mất một tí tuổi thanh xuân của mình rồi. Cậu lúc đó chỉ là một cô gái hiền và dễ thương lắm. Có ai nghĩ có một chàng trai dành tận từng đó thời gian cho một người, mặc dù trong những khoảng thời gian đó, tôi có quen với một số người nhưng cũng không được bao lâu thì chia tay. Tới năm lớp 7, cậu chấp nhận quen tôi nhưng tôi biết đó chỉ là một tình yêu tạm bợ và chẳng có một tí thứ tình cảm nào từ cậu. Chắc là do tôi quá nhát, đúng vậy tôi chưa bao giờ dám lại gần cậu và quan tâm cậu như người bạn trai. Lẽ vậy nên cậu mới bỏ tôi lần thứ nhất phải không? Vào ngày đó năm đó tháng, trong người tôi chả có tí đau buồn gì cả mà càng thêm yêu cậu hơn nữa. Mọi chuyện tưởng chừng như đã kết thúc khi tôi đi du học hè ở Mỹ 1 tháng. Không ngờ vào ngày 7/9/2016 tôi nhắn tin lại cho cô ấy và chỉ hỏi cô ấy quay lại không. Có lẽ duyên phận mà ông trời đã sắp đặt thì câu trả lời là có. Yêu nhau bằng tình yêu chân thành đến tận 1 năm thì tôi lại phải đi du học ở Mỹ. Cả 2 đều luôn suy nghĩ mình sẽ yêu xa thì đến một ngày nọ, tôi tự buông tay cô ấy vì nghĩ là mình có thể kiếm được hạnh phúc mới ở nơi xứ người. Tới tận hè năm 2017 thì tôi vẫn không hiểu lý do tại sao tôi có thể bỏ cô ấy. Tôi xin lỗi cậu vì đã buông tay cậu và không suy nghĩ gỉ cả. Đó là câu cuối cùng mà tôi có thể nói. Rồi tôi lại cố gắng níu kéo, thì cô ấy lại có sự rung động với một người con trai khác mà điều đáng buồn nhất thì cậu ấy lại là người bạn thân của tôi, tôi tuyệt vọng lắm. Nhiều lúc không muốn tồn tại trong cuộc sống này nữa. Và lại là một bất ngờ lớn trong mối tình 389 ngày, tôi về lại Việt Nam vào giáng sinh năm 2016 thì cô ấy ngỏ lời muốn quay lại với tôi bất chấp tình cảm với cậu kia. Tôi bỗng vui lắm và chẳng nghĩ là mình bị người ta trả thù, nói yêu tôi cho đến ngày tôi qua đó thì lạnh nhạt và bảo hết tình cảm với tôi cho dù hạnh phúc bên cậu ấy. Có ai hiểu tôi đau thế nào? Tôi vẫn không hiểu tại sao lại phải trả thù tôi nữa, cuộc sống này ngắn mà yêu được bao lâu thì yêu thôi. Mà thôi cũng không sao, đó cũng là bài học đã dạy cho tôi nhiều thứ. Để hiểu con người đó thế nào. Chẳng còn bên nhau nữa, nhưng chỉ có lời nói là hạnh phúc bên người mới và đừng làm như vậy với một ai khác. Đau đớn lắm chẳng thấu nỗi đâu!
Gửi những ký ức đau đớn cũ kĩ của người cũ từng thương
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro