Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7

" - Em đừng có đi nữa có được không vậy ?
   - Anh buông tay ra !!!!
   - Tôi không buông cho đến khi em dừng lại .
   - ĐÃ BẢO LÀ BUÔNG TAY RA . Tôi không muốn nhìn thấy anh , buông tay ra !!!
   - Anh thực sự không muốn như vậy , nhưng đó là tai nạn ngoài ý muốn mà , tại sao em lại như vậy chứ ?
   - Ngoài ý muốn ? Anh nghĩ rằng chuyện đó là ngoài ý muốn hay sao ? Vậy còn mẹ và em của tôi ? Đó cũng là ngoài ý muốn à ? Giờ đây bố tôi chẳng còn gì nữa , anh nghĩ rằng đó là chuyện ngoài ý muốn hay sao ? Chỉ trong 1 phút , anh đã làm cả gia đình tôi tan nát và vỡ vụn , khiến ba tôi mất tất cả , khiến cho tôi trở thành một con bé mất mẹ mất em , khiến mẹ và emtôi phải chết , anh nghĩ rằng đó là chuyện ngoài ý muốn hay sao chứ ? Anh nói đi , ANH NÓI CHO TÔI NGHE !
   - Anh........
   - Sao chứ ? Anh cứng họng rồi hả ? Chắc anh không biết được rằng tội ác của anh lớn cỡ nào đâu ha ? Chắc anh vẫn chỉ nghĩ rằng tôi là con tốt để cho anh hưởng thụ , để cho anh chơi chán , xong rồi vứt đi chứ gì ? Tôi hiểu quá mà . Đàn ông các anh chỉ toàn là một lũ cặn bã . Anh ngàn vạn lần không xứng đáng với anh . Tôi thề sẽ khiến anh phải hối hận với những gì mà anh đã làm với gia đình tôi .
   - Đ.... Đừng đi mà . Tôi không thể nào sống mà thiếu em được . Em là tất cả đối với tôi . Xin em.....
   - Anh hãy cút xuống địa ngục mà ở . Tôi không muốn biết đến loại người quỷ dữ như anh . Từ giờ , tôi và anh không còn chút quan hệ nào nữa .
   - Bé mặt trời à.........
   - Đừng bao giờ gọi tôi bằng cái tên đó . Nó chỉ dành cho những con người chân thành và trong sáng thôi , chứ nó không phải là cái để cái thứ mất nhân tính như anh có thể gọi .
   .........
   .............
   .................  "
    Lại thêm một lần nữa , Vy gặp phải ác mộng . Nhưng nó không giống như những giấc mơ trước , lần này , nó đáng sợ hơn , khủng khiếp hơn và ghê tởm hơn !!! Cô không thể tin là cô vẫn còn nhớ đến con người đó , dù cho đã 2 năm trôi qua rồi .
    Chợt cô nhận ra , đây không phải phòng ngủ của cô ! Một căn phòng rất khác , rất đẹp , được bài trí theo phong cách Châu Âu cực kì tinh xảo và công phu nhưng lại có gì đó thật sâu lắng và lạnh lẽo . Hẳn , người thiết kế lên căn phòng này đã phải trải qua nhiều chuyện không mấy vui vẻ , cũng giống như cô vậy .
    Bỗng , cô bị thu hút bởi một vật ánh bạc đẹp đến mê người , một vật được đặt một cách cực kì ngay ngắn và cẩn thận trong tủ kính lớn ngay trước mặt cô . Một thứ mà chắc chắn , nó chưa hề xuất hiện trên thế giới này , dù chỉ là trên mặt báo hay đơn giản chỉ là những lời đồn qua miệng . Quả thực , nó thật tuyệt vời !
    - Đó không phải là cái mà em có thể chạm vào đâu .
    Đôi bàn tay Phong bất ngờ ôm cô từ phía sau , nhẹ nhàng mà êm ấm . Vy thấy bình yên lắm , như thể cô đã được đôi bàn tay này ôm từ rất lâu rồi , nhưng kèm với đó lại là sự căm phẫn đến tận xương tủy . Thực sự giờ đây , cô như muốn giết chết ngay cái con người khốn kiếp này vậy .
    - Súng ?
    - Là K300
    - Không có trên thế giới ?
    - Chỉ mình tôi có nó .
    - Cơ chế hoạt động ?
    - Tự động nhắm mục tiêu , tự động định vị vị trí người cầm . Tốc độ đạn 0,13 giây trong quãng đường 90 mét .
    - Đạn là kim ?
    - Kim điện , gây tê liệt đối phương và khống chế kẻ mang vũ khí .
    - Tàng trữ vũ khí là phạm pháp .
    - Nó sẽ sớm được chuyển lại cho Cảnh sát sớm nhất có thể .
    - Tại sao tôi lại ở đây ?
    - Em bị sốt.
    - Và anh đưa tôi về ?
    - Tôi không còn cách nào khác .
    - Tôi muốn về
    - Không thể ở lại với tôi sao ?
    - Không thể
    - Tại sao ?
    - Vì tôi căm thù anh .
    Đôi bàn tay Phong buông thõng , chẳng thể nào cử động được . Lúc này đây cậu thực sự cảm thấy chán nản và tuyệt vọng khi người con gái đang đứng phía trước cậu nói ra những lời như vậy . Đó thực sự là một chuyện vượt ngoài ý muốn , vượt quá khả năng của cậu và cậu cũng chẳng thể ngờ rằng , cả gia đình của cô ấy giờ đây lại thành ra như vậy .
    - Tôi thực sự xin lỗi em .
    - Xin lỗi sao ? Anh nghĩ rằng xin lỗi là được hay sao ? Mẹ tôi , em tôi thì sao ? Anh có lấy lại họ về cho tôi được hay không ? Hay anh chỉ biết xin lỗi thôi ? Anh trả lời đi ?
    Vy tức giận thực sự . Cô căm ghét con người này , vì chính hắn đã khiến cho mẹ và em cô không còn trên cuộc đời này , khiến cho ba cô phải bỏ cô mà đi biệt xứ chưa lấy một lần về thăm , khiến cho cô chỉ trong 1 ngày trở thành một đứa trẻ mồ côi mẹ , khiến cô phải chịu mọi đắng cay , tủi nhục trong suốt hai năm qua , khiến cho cô không có lấy nổi một lần được hạnh phúc trong mái ấm của gia đình . Càng nói , cô lại càng đau hơn , lại càng thấy căm ghét con người này hơn . Cô khóc , khóc vì gia đình mình giờ đây đã chẳng còn nữa , khóc vì bản thân mình đã quá mềm yếu , không thể nào thực hiện những điều mà cô đã tụe hứa với bản thân của mình , khóc vì trước kia cô đã quá tin lời con người này , để giờ đây cả nhà cô phải chịu nỗi mất mát mà cả đời cô không thể nào quên được....
    - Tôi..... Tôi sẽ làm tất cả những gì em muốn để bù đắp lại cho em .
    - Anh ư ? Người như anh mà cũng nghĩ đến việc sẽ bù đắp lại cho tôi sao ?
    - Chỉ cần em yêu cầu , tôi sẽ sẵn sàng làm cho em .
    - Tất cả ?
    - Phải , tất cả .
    - Kể cả việc phải chết ?
    - Tôi........
    - Anh quá tham mạng sống của mình .
    - Tôi có thể làm mọi điều cho em.... nhưng điều đó thì.....
    - Nếu vậy thì anh hãy nghe cho rõ , đừng bao giờ mở miệng ra là nói rằng sẽ bù đắp cho tôi cho đến khi anh tự kết liễu cuộc sống của mình . Đối với tôi , anh là kẻ thù truyền kiếp , là kẻ mà tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh .
    - Tôi.......
    - Đừng nói bất cứ một điều gì nữa , tôi không muốn nghe . Và anh hãy nghe đây , nhất định tôi sẽ đòi lại tất cả những gì thuộc về tôi . Anh hãy nhớ lấy . Hãy nhớ cho kĩ câu nói này và đừng bao giờ hỏi lại tôi
    Vy quay người chạy đi thật nhanh ra khỏi căn phòng , ra khỏi căn nhà này . Cô không thể nào ở trong ngôi nhà này thêm một giây một phút nào nữa . Nó đem đến quá nhiều kỉ niệm buồn mà cô phải chịu , nó khiến cho cô đau đớn đến ngạt thở , không có lối thoát . Và , khi đứng trước người con trai ấy , cô không thể nào kìm lòng mình lại được . Cô không muốn con người đó thấy được sự mềm yếu của cô lúc này , muốn người đó thấy rằng cô giờ đây sẽ không bao giờ gục ngã trước bất kì ai , kể cả đó có là Phong - người mà cô từng rất yêu đi chăng nữa .
    - Em xin lỗi , em xin lỗi anh nhiều lắm . Nhưng em không thể tha thứ cho anh được , không thể được.
  ...........
    Phong ngồi bệt xuống đất , tim cậu quặn thắt lại , đau đớn đến tột cùng . Tại sao lúc đó cậu không chứng minh cho cô ấy thấy ? Tại sao lúc đó cậu lại lưỡng lự ? Rốt cuộc tại sao cậu nói sẽ làm mọi điều vì cô ấy mà tại sao cậu lại không thể làm điều mà cô ấy muốn , tại sao và tại sao ? Phong khóc , khóc thực sự . Lần đầu tiên sau hai năm , cậu bật khóc thực sự . Những tưởng sau từng ấy thời gian , sự cắn rứt lương tâm đã tôi luyện cậu trở thành một con người sắt đá nhưng không , nó chỉ khiến cho cậu thêm đau khổ và khó khăn trong việc tìm lại nguồn sống xưa kia của cậu mà thôi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #znnnnnnnn