Người Bóng Bay (7)
Tôi đưa túi hồ sơ cho giám đốc Hồng, hắn mở ra xem rồi tỏ vẻ khó xử.
"Ngài Tư Đồ, có phải ngài...nhầm lẫn gì không?"
"Sao cơ?". Tôi giả ngơ hỏi lại.
Giám đốc hồng rút thứ được nhét trong túi hồ sơ ra, một cuốn tạp chí khoa trương lộ liễu ngay từ trang bìa.
"Ối chết! Sao lại là cái của khỉ này chứ!". Tôi vờ làm ra vẻ kinh ngạc, vỗ trán nói: "nhất định là cấp dưới của tôi bày trò, hôm qua là sinh nhật tôi...". Nói đoạn vội thu lại cả tờ tạp chí lẫn túi hồ sơ, vừa lục lọi giấy tờ trong cặp vừa nói: "rất xin lỗi anh giám đốc Hồng, hình như tôi để hồ sơ ở công ty rồi, giờ tôi sẽ quay về lấy"
"Công ty ngài Tư Đồ có gần đây không? Thời gian làm việc của ngân hàng chúng tôi chỉ còn lại nửa tiếng nữa". Giám đốc Hồng chỉ chiếc đồng hồ treo trên tường.
"À...chết dở". Tôi làm vẻ mặt bất đắc dĩ, "vậy mai tôi quay lại có được không"
"Đương nhiên là không thành vấn đề". Giám đốc Hồng tươi cười nói: "giờ này chiều mai?"
Tôi gật đầu, chúng tôi lại bắt tay rồi hắn tiễn tôi rời khỏi văn phòng. Dù đã không làm việc ở công ty tổ chức tiệc, nhưng tôi vẫn có lòng muốn đem đến tiếng cười cho người khác. Cất công sắp xếp một trò hề ngay trước khi tên khốn này lìa đời, tôi đúng là người có tấm lòng Bồ Tát mà. Đến tận lúc chết, chắc hắn vẫn nghĩ về ngài Tư Đồ láu táu này cho xem.
Tiếp theo, tôi chỉ cần kiếm một quán cà phê nào đó, đợi khoảng năm mươi phút để xác định mục tiêu đã chết là hoàn thành nhiệm vụ. Có điều, rắc rối vẫn luôn xảy ra ở nơi ta không ngờ đến.
"Uỳnh!"
Bốn tên cao to lực lưỡng mặc đồ lao động màu xanh rêu, lưng đeo ba lô, đầu đội mặt nạ kỳ quái đột nhiên đạp tung của chính xông vào ngân hàng. Tên nào tên nấy tay lăm lăm súng trường và súng lục Colt, xăm xăm đi đến bốn góc đại sảnh.
"Tất cả đứng im!". Tên cầm đầu quát lớn, hắn ta đeo mặt nạ Arnold Schwarzenegger, hai tay ôm một cây súng hoa cải, hệt như trong kẻ hủy diệt*, chỉ hiềm bộ đồ lao động màu xanh không được ăn nhập cho lắm.
"Pằng!". Ba tên còn lại giơ súng bắn lên trần nhà. Tôi quay đầu nhìn, thấy bọn chúng nhắm vào các máy quay an ninh trong sảnh, bắn hạ một loạt ống kính. Đám người này chắc chắn đã có kế hoạch từ trước, biết rõ nơi lắp đặt thiết bị chống trộm trong ngân hàng.
Đã gần hết giờ làm việc nên trong ngân hàng không còn mấy khách, tính luôn cả tôi có tổng cộng tám người. Một tên đeo mặt nạ Sylvester Stallone chĩa súng uy hiếp chúng tôi, rồi lại dùng súng bắn vỡ cánh cửa cạnh quầy giao dịch, lùa năm nhân viên thủ quỹ cùng cô nàng lễ tân lại gần toán khách hàng.
Trong tiếng la hét của cánh chị em chúng tôi được đặt hai tay lên đầu, ngồi chồm hỗm ở góc trái đại sảnh. Stallone cầm súng đứng sừng sững trước mặt chúng tôi, Arnold cùng hai tên đồng bọn đeo mặt nạ Bruce Willis và Johnny Depp bước vào phòng giám đốc.
"Pằng! Pằng!". Hai tiếng súng nổ liên tiếp làm những người xung quanh tôi thi nhau rú lên kinh hãi. Đừng nói nữ giới đã sớm tái mét mặt mày, ngay cả cánh đàn ông cũng hoảng loạn ra mặt.
Chẳng bao lâu sau, ba tên cướp xách giám đốc Hồng đi ra. Đầu tóc hắn rối bù, quần áo xộc xệch, xem chừng đám người kia vừa rồi đã có hành động thô bạo. Vẻ phóng khoáng khi nãy được thay bằng bộ dạng thê thảm, giám đốc Hồng lảo đảo quỳ xuống ngay trước mặt chúng tôi.
Bruce dí súng vào trán giám đốc Hồng Arnold đứng cạnh gằn giọng: "nói mau, mật mã kho an toàn là gì!"
"Tôi...tôi không nói!". Giám đốc Hồng luống cuống đáp, chắc do sợ hãi quá độ nên ngay đến cả giọng nói của hắn ta cũng trở nên the thé như đàn bà.
"Mày không chịu nói, thằng Bruce sẽ..."
"Đoàng!"
-----------------------
*: phim điện ảnh thuộc thể loại hành động, khoa học viễn tưởng ra mắt vào năm 1984, do Arnold Schwarzenegger thủ vai chính.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro