Phần 3
Vài phút sau Phong tỉnh lại tôi đưa phong về nhà rồi đạp xe tới nhà Tuyết gọi hai câu thấy có tiếng mở cửa , má Tuyết ra và nói Tuyết đi rồi ko có nhà đâu cháu ạ , tôi đáp lại lời nói của bác : Tuyết đi đâu rôi ạ ?
À !! nó đi Mĩ rồi cháu ạ hôm qua khi đi học về nó nói với ba nó , nó muốn đi du học . Lên ba nó đồng ý cho nó đi nó vừa mới đi rồi cháu ạ .
Tôi vội vã cầm ngay chiếc điện thoại trên tay và gọi cho Phong bảo cậu là tôi sẽ tới nhà có việc , đến nhà tôi nói cho Phong biết chuyện của Tuyết . Khi nghe xong ngay lập tức Phong đặt vé máy bay để bay qua Mĩ . Nhưng rất tiếc la vé đã hết phải 2 hôm nữa mới có .
Hai ngày đó đối với Phong nhưng 20 năm vậy dài đằn đặt , cuối cùng cũng có vé Phong lập tức lên đường .
Nhưng ko may cho Phong trên đường bay máy bay gặp sự cố đã bị rơi xuống 1 khu rừng và nổi . Khi nghe tim Phong bị tai nạn tôi ko thoát khỏi sự hoảng sợ và đã khóc .
Chính vì vậy năm nào tôi cx phải viết thư cho Tuyết để nói chuyện đó nhưng chưa tường nhận đk thư phải hồi , kể từ ngày nhận đk thư của Tuyết tôi củng trả viết nữa . nhưng nếu ko viết thì Tuyết sẽ ko bao giờ biết Phong đã ra đi mãi mãi ko bao giò chở lại nữa .
Nhưng trong 1 ngày đi làm về tôi thấy Tuyết đi ngoài đường tôi còn nghĩ đó chỉ là mjk ảo thôi , nhưng đó là Tuyết thật ko phải là ảo . Cổ đi cùng 1 ng đàn ông chắc là ck cổ còn bên tây kia là 1 đứa nhỏ chừa 5 , 6 tuổi . Tôi lại gần và nói có thể nói chuyện vs tớ 1 chút ko ?
Tuyết gật đầu ko nói , và kêu ck và cn về nhà trk .
Tôi bảo Tuyết vào ngôi chiếc ghế ven đường và kể tất cả mọi chuyện xảy ra trong 8 năm vừa qua cho Tuyết nghe , nghe xong Tuyết bật khóc và kêu tôi dẫn đến nơi yên nghỉ của phong .
Đến chỗ đó Tuyết ngồi xuống khóc nức nở rồi nó mjk xin lỗi cậu nhìu cậu tha thư cho mjk ko ?
Mjk xin lỗi vừa , nói Tuyết vừa khóc .
sau buổi gặp mặt đó tôi và Tuyết ko còn gặp lại nhau nữa .
:)) HẾT TRUYỆN ((:
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro