Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

19:26|3.10.2021

Vẫn như mọi ngày, tôi đều thức dậy và nhắn câu [Chào buổi sángg] liên tục như vậy cũng được 5 ngày.

Nhưng có vẻ ngày hôm nay hơi khác với những ngày còn lại. "Người" không trả lời lại tôi, có vẻ tôi đã phiền đến "người" , những câu hỏi tựa như vậy cứ vây quanh lấy tôi trong cả buổi sáng ấy đến tận 19:26 "người" mới nhắn lại cho tôi. Chắc là do "người" cảm thấy tôi hơi tội ? Hoặc "người" cảm thấy có lỗi vì chỉ seen nhưng không trả lời ? Theo tôi thì có lẽ nghiêng về đáp án thứ hai.

"Người" lần đầu nhờ tôi đọc hộ bài.

Lòng tôi lúc đấy rất khó tả, vừa vui vừa buồn ? Tôi cũng không biết nữa. Chỉ là, có vẻ niềm vui đã cuốn trôi mất những dòng suy nghĩ của tôi về việc hồi sáng, điều duy nhất mà tôi thấy trong mắt tôi chỉ có niềm vui vì "người" đã trả lời tôi mặc dù nó có vẻ không giống với một câu trả lời nhưng nó đủ khiến tôi vui vẻ trong cả ngày hôm ấy.

Tuy là vui như vậy nhưng trong lúc đọc bài của "người" thật sự có vài câu tôi không hiểu nghĩa của nó lắm. Tôi có nói rằng [ Em không biết biểu đạt như thế nào ], tôi tưởng rằng "người" chắc sẽ không buồn vì tôi nói như vậy đâu nhỉ ? Nhưng "người" nói [ hmm... ngang lắm à. ] nghe câu đấy tôi thật sự rất bối rối vì tôi cứ nghĩ rằng mình làm "người" buồn. Tôi vội nhắn câu tiếp theo để sửa lại lỗi lầm cho câu trước.

Tôi rất sợ việc làm "người" buồn hay tổn thương, chỉ vì vài câu tôi nghĩ là nó bình thường. Tôi luôn thận trọng trong việc nhắn tin với "người" tránh để bị "người" ghét và nghĩ rằng nó thật phiền.

Có vẻ như việc tôi chào buổi sáng hằng ngày đã làm phiền đến "người".

Nhưng tôi không thể ngăn mình lại.

Thật sự xin lỗi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tâmsự