Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 1: Lần gặp đầu tiên


Ở sân trường đại học nọ mọi người ai nấy đều tấp nập đi lại, hối hả và bận rộn như đang chuẩn bị cho một sự kiện nào đó thật lớn. 

Còn ba ngày nữa sẽ diễn ra sự kiện chào đón tân sinh viên hoành tráng nhất từ trước đến nay. Ai nấy đều hết mình chuẩn bị cho một đêm gala thật ấn tượng và đáng nhớ. Từ các anh chị năm trên cho đến những bạn sinh viên năm nhất mới vào trường đều đang tập luyện từ nhảy múa đến dựng gian hàng bán đồ ăn. 

San cũng không phải ngoại lệ. Cô tham gia vào một màn biểu diễn văn nghệ bởi từ cấp ba đến nay sở trường duy nhất năm trong khả năng của cô thì chỉ có nhảy múa. Cho đến thời điểm gần sát ngày diễn như bây giờ, nhóm văn nghệ cũng đã hoàn thành xong đội hình và giờ cô chỉ đi tập để giữ cho bản thân không quên bài và mọi người trong nhóm đồngđều nhau hơn khi nhảy. 

Đồng hồ điểm mười hai giờ ba mươi, Sam cùng với người bạn đại học của cô - Koh đang từ cổng trường bước vào tòa chính của trường. Hôm nay cô có buổi tập nhảy với nhóm. Bên trái sân trường có một chiếc rạp check-in nhỏ nhắn xinh xắn, có treo những bức ảnh kèm theo chữ ký trên một cái bảng to. Các anh chị trong đấy ai nấy đều cười tươi cầm máy ảnh, cầm bút , vẫy các em vào. 

" Vào đây chơi minigame đi các bé, thưởng to luôn", chị gái có núm đồng tiền dễ thương chạy ra kêu hai đứa vào. Koh kéo kéo Sam " Vô vào xem có gì hay ho". Trò chơi đầu tiên là đoán tên bài nghệ sĩ dựa trên một bộ phận trên cơ thể. Tấm bảng đầu tiên chỉ có một đôi mắt, tấm thứ hai mỗi khuôn miệng nhưng không thành vấn đề, hai đứa gọi là cũng hiểu biết âm nhạc nên chơi cũng rất hăng. Đoán được kha khá thì đến phần nhận quà. Lúc này San mới để ý có một anh trai nào đấy ngồi trong rạp xem nãy giờ.

" Giờ các em sẽ được bốc thăm xem trúng quà gì nhé" , anh cầm trên tay một chiếc hộp nhỏ xinh rồi giơ ra trước mặt hai đứa. Nhìn gần mới để ý, anh trai này không thuộc kiểu vạm vỡ to lớn nhưng cũng không gầy gò ốm yếu. Nhìn chung vóc người cân đối, khuôn mặt sáng sủa ưa nhìn, mang một chiếc kính có vẻ như tri thức nhưng không mọt sách. Sam cũng không ngờ bản thân mình lại có một ngày ngầm 'đánh giá' người ta một cách tỉ mỉ kỹ lưỡng như vậy khi chỉ vừa mới gặp chưa đầy năm phút. Anh mặc áo sơ mi xanh với quần âu, nhìn thoáng có đôi phần thanh lịch nhưng thực chất cô lại cảm thấy có phần hơi già dặn. 

Tự nhiên cô có chút ngại ngùng không vì gì cả. 

Cũng có thể hôm nay cô hơi tự ti về ngoại hình của mình. San cúi cúi đầu thò tay và rút ra một mẩu giấy. " Chúc mừng hai em ! Giải thưởng là hai chiếc móc khóa cực cute và một cuốn sổ tay cầm túi nè". Nhận quà xong các anh chị có rủ chụp ảnh nhưng hôm nay cả hai đều trông có phần phờ phạc vì sáng học hơi hao tốn sức lực nên từ chối và hứa ngày mai sẽ đến một lần nữa. Trước khi đi, cô vô thức đảo mắt sang nhìn anh một lần nữa. Có gì đấy khiến cô rất chú ý đến anh. 

Hôm nay cô bận một chiếc áo phông freesize rộng thùng thình và chiếc quần thun xám , đúng phong cách đi tập nhảy. Mặc dù không phải dân nhảy chuyên nghiệp nhưng cô học nhảy từ cấp hai và có ba năm kinh nghiệm làm thành viên trong câu lạc bộ nhảy của trường. Nhảy là sở thích của cô, dùkhông biết có đủ mãnh liệt để được gọi là đam mê hay không nhưng cô cảm thấy vui khi được nhảy. 

Đơn giản vậy thôi.

 Lên đại học đúng như dự đoán, mọi người đều mang trong mình những cá tính rất riêng biệt và đặc biệt sinh viên ở đây, trong mắt cô, đều vô cùng tài năng. Những người bạn cùng nhóm văn nghệ đều nhảy rất đẹp, có những bạn còn vô cùng chuyên nghiệp khiến mới đầu cô có chút tự ti nhưng đa phần là cảm thấy ngưỡng mộ. 

Tập luyện là một, vui chơi giải trí với nhau là mười. Đến lúc tiệc tàn, ai nấy đi việc của người họ. Hôm nay trời có chút lộng gió, San chưa muốn về. Cô đi qua chiếc rạp trưa nay, giờ đã được thu gọn đồ đạc. Chị gái má núm đồng tiền đang đứng đó, hình như chị đang đợi ai. "Em chào chị em về" , San nói nhỏ. Chị ngẩng mặt lên rồi vẫy tay chào lại cô. Cô thầm nghĩ, các anh chị ở đây đúng thân thiện dễ gần. Tự nhiên thấy ngày hôm nay cũng khá vui. Chợt nhớ lại đến anh trai đeo kính buổi trưa, cô thầm nghĩ mai đến chụp ảnh phải xinh đẹp một chút...


Tiếng chuông báo thức reo, San mệt mỏi với tay tắt phụt cái tiếng kêu nhức óc. Nhìn đồng hồ đã 6:20, đối với cô không quá sớm cũng không quá muộn vì bảy giờ vào học mà nhà cô cũng chỉ cách hai cây số. 

Định nằm xuống ngủ tiếp lại nhớ ra hôm nay cô còn có một dự định. 

Chụp ảnh ở booth chơi trò chơi.

Cô quyết định trang điểm thật xinh đẹp. Đeo lens, kẻ mắt, diện một chiếc áo sơ mi hồng và quần jeans.

Đền lớp cũng đã 7h10p nhưng vì các lớp đại học thường rất đông nên dường như không có ai để ý về việc cô đi muộn. Cô chui xuống dãy cuối cùng, bạn cô cũng đang nằm trườn ra ở đó. "Đến rồi à" Koh ngẩng mặt nhìn cô một lúc " Hôm nay ngày gì đây mà trang điểm nắn nót thế ". " Tí xuống chụp ảnh ở booth còn gì, mày quên à" Kohl ngớ ra một tí " Ah đúng rồi booth anh đẹp trai"

Chưa bao giờ cô cảm thấy từng phút trôi qua lại lâu như tiết học ngày hôm nay. Hết giờ cô khẩn trương thu dọn và kéo Koh chạy xuống sân. 

Hôm nay đứng ở đó vẫn là hai anh chị ngày hôm qua. Hôm nay anh vẫn mặc sơ mi xanh chỉ là màu có chút đậm hơn hôm qua. Sam cảm thấy hơi buồn cười, có vẻ như anh ý không quá quan tâm đến thời trang mà chỉ muốn giữ một phong cách chỉnh tề nghiêm túc. 

" Mấy nhỏ hôm qua chưa chụp ảnh đúng không" , chị gái dễ thương nhận ra hai người. " Vào đây vào đây chị chụp cho" Chị liền cầm máy ảnh rồi vẫy Sam và Koh đứng vào vị trí. Chuẩn bị tạo dáng thị chị lại quay sang anh" Flyn đứng vào đi, cầm cái biển chữ để chụp cùng luôn". San có chút ngớ người , chưa đầy một phút sau anh ý đã cầm biển chữ đứng bên cạnh cô, một tay cầm biển tay kia giơ 'Hi' tạo dáng chụp ảnh. Nhìn anh tạo dáng cứng ngắc mà cũng có chút vụng về  có vẻ anh cũng không có quen chụp mấy kiểu ảnh như này. 

Đột nhiên cô thấy căng thẳng. 

Mắt thì nhìn camera nhưng những giác quan của cô chỉ đang tập trung cảm nhận và đánh giá tình huống hiện tại. Đứng gần mới thấy cô cao đến vai anh, anh không dùng nước hoa mà thay vào đó cô ngửi thấy có mùi hương lavender của nước giặt quần áo thoang thoảng quanh mũi.  

"Oke xong rồi nha mấy đứa, đợi một chút chị xuất ảnh". 

Bức ảnh nhìn chung rất dễ thương. Có anh trông hơi buồn cười khi cố tạo dáng cute khiến cô  cười thành tiếng: " Anh chụp ảnh trông gượng gạo ghê". Khiến chị gái kia cười phá lên đập vào vai ảnh trêu :" Flyn đấy mày thấy chưa các em cười kìa. Người đâu mà suốt ngày nghiêm túc quá trời". 

Ngày hôm đó Sam rất vừa lòng, vừa được đứng chung khung hình với anh, và cũng biết được tên anh . 

Quả là một ngày thu hoạch đáng kể. 





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro