Chương 16 : Tôn Ngộ Không say ....
[" Chủ nhân đi đi a , đó là tiệc muôn dân vì trẫm chuẩn bị . Đến a !"]
Dưới sự lôi kéo của Tôn Ngộ Không cùng sự làm phiền của tiểu Bạch , Tinh Nguyệt rốt cuộc cũng không trốn khỏi số phận .
Lúc này đây trước mắt nàng là bàn tiệc hoàng tráng lộng lẫy nhưng nàng thật không có tâm chút tâm tình ......quay sang nhìn sang tiểu Bạch cùng Tôn Ngộ Không đang điên cuồng ăn như bị bỏ đói nhìn cảnh này nàng thật sự không nói nên lời .
Tinh Nguyệt không chút ý muốn gia nhập nên nàng quyết định đi nhìn nhìn một chút . Sau khi đi mệt rồi nàng đành kiếm một chỗ ghế ngồi xuống chờ .....Tưởng chừng như sắp ngủ quên thì bên tai Tinh Nguyệt vang lên giọng nói trầm thấp của Tôn Ngộ Không :
" Nè , nhìn ngươi nhàm chán như vậy thật mất hứng . Không giống sủng vật của ngươi nhìn đi , nó hăng hái như vậy ! Đến ta thấy cái này khả năng uống rất ngon , thử một chút "
Bị doạ sợ đến tỉnh ngủ , Tinh Nguyệt lui về phía sau mặt như gặp quỷ nhìn Tôn Ngộ Không :
" Rượu ? Ngươi say rồi ! "
Tôn Ngộ Không lúc này ngồi lắc lư trên bàn đối diện Tinh Nguyệt, nghe thấy vậy thì khom người xuống mặt đối mặt nàng đến khi chỉ cách 1 cm thì dừng lại cười mị hoặc :
" Ta mới không có say ! Tiểu Tinh Nhi cũng thử một chút đi a ....."
"......" Cái âm điệu này , thảo ngươi có phải là cái giả Tôn Ngộ Không .
Sợ đến muốn đánh người !!!!!
" Ta không uống được rượu"
Trước ánh nhìn chăm chú của Tôn Ngộ Không, Tinh Nguyệt cũng thốt ra được câu trả lời . Tôn Ngộ Không nghe thấy câu trả lời của Tinh Nguyệt thì tỏ vẻ không hài lòng câu câu môi bỏ đi . Lúc này nàng mới thở phào nhẹ nhõm .
Thoát được một kiếp . Tôn Ngộ Không hắn khi say quả nhiên có độc.
Không đợi nàng bình tĩnh lại thì bên ngoài có âm thanh người đang tiến đến , hoảng hốt Tinh Nguyệt nhanh chóng tìm kiếm bóng dáng của tiểu Bạch cùng Tôn Ngộ Không . Nhanh chóng Tinh Nguyệt tóm được tiểu Bạch không biết từ lúc nào say khướt nằm trên bàn rượu bên cạnh , mặc kệ Tinh Nguyệt đưa tiểu Bạch trở về không gian trước còn Tôn Ngộ Không .....không nhìn thấy a . Không biết hắn trốn ở chỗ nào rồi . Nàng đành trước ẩn thân bảo toàn bản thân cái đã .
Không lâu sau người người lũ lượt kéo vào , nàng hiên tại đang có một dự cảm không lành , khi thiết yến bắt đầu dự cảm của nàng càng ngày càng lớn . Cho đến khi bữa tiệc trở nên rộn rã thì âm thanh của ai đó đã chứng minh dự cảm của nàng :
"To gan, dám phá giấc ngủ của bổn hầu vương !!!!"
Cùng với âm thanh là hình ảnh Tôn Ngộ Không xuất hiện lung la lung lay , và kết quả cuối cùng là hắn phá tanh bành bữa tiệc của người ta rồi chạy mất .
Tinh Nguyệt đau đầu nhìn chúng tiên giận dữ cùng bàn tiệc tan nát ôm đầu xoa trán rồi đuổi theo sau hắn ra bên ngoài . Nhưng một hồi sao nàng đối hắn mất dấu . Không muốn lãng phí thời gian Tinh Nguyệt lôi từ trong người ra một tấm truy tung phù đuổi theo dấu vết của Tôn Ngộ Không .
Sau một hồi vất vả rốt cuộc nàng cũng nhìn thấy hắn .....
Giờ đây Tôn Ngộ Không đang phá loạn phòng luyện đan của thái ất chân nhân , Tinh Nguyệt hoảng hồn đang định tiến lên kéo lấy hắn bỏ trốn thì chính chủ quay về , nàng đành phải lùi về phía sau tránh mặt .
Tôn Ngộ Không lúc này do hiệu lực của rượu cũng đan dược mà bị chúng tiên bắt lại bỏ vào lò luyện đan . Nhìn thấy Tôn Ngộ Không bị luyện dưới tam vị chân hoả Tinh Nguyệt lo lắng trong lòng vừa định lao ra thì âm thanh cợt nhả của Tôn Ngộ Không từ trong lò luyện đan vang lên :
" Nè ta nói các ngươi có thể cho lửa lớn hơn một chút được không , đây là định gãi ngứa cho bổn vương hay sao ha ha ha ...."
"....." Tinh Nguyệt...
Thảo , ai cho ngươi kiêu ngạo như vậy hả ?
Lúc này nàng không nhìn cũng có thể cảm nhận được đám thần tiên đó muốn nhấn đầu hắn xuống đất đánh cho hả giận .
" Yêu hầu ngươi dám cả gan phá rối hội bàn đào ăn trộm tiên đan hủy đi đan phòng mà không biết nhận lỗi , vậy thì đừng trách hôm nay ta sẽ luyện ngươi thành đan "
Thái ất chân nhân khí thế tức giận run người quát lớn tăng thêm tiên lực . Chỉ thấy lửa xung quanh là càng lúc càng lớn .
Sau bảy bảy bốn chín ngày , Tinh Nguyệt đứng nhìn Tôn Ngộ Không đối đầu với chúng tiên cũng thấy mệt mỏi rồi , hôm nay đã là ngày kết thúc rồi .
Nếu hỏi nàng vì sao lại bình tĩnh như vậy thì nàng xin trả lời , nàng chính là ngày ngày nghe Tôn Ngộ Không và chúng tiên đấu khẩu lần nào Tôn Ngộ Không cũng khiến bọn họ tức đến giơ chân .
Không biết sao tự nhiên thấy bọn họ thật xui xẻo tám đời mới gặp phải Tôn Ngộ Không .
Trong khi Tinh Nguyệt đang cảm thán thay cho chúng tiên thì lò bát quái có động tĩnh , không đợi chúng tiên dự đoán chuyện tiếp theo thì chỉ thấy lò bát quái bị đạp đỗ , chỉ thấy Tôn Ngộ Không không chút hao tổn gì đứng bện cạnh đó nghễ lấy chúng tiên đang trong trạng thái sợ hãi .
Mặc kệ họ , Tôn Ngộ Không nhanh như chớp hướng về nới ẩn náo của Tinh Nguyệt vươn tay kéo lấy nàng ôm vào người đứng lên cân đẩu vân bay đi .
Tinh Nguyệt :
"...."
Ngươi trâu a , không những phá hủy tiên phủ trộm mất tiên đan giờ còn phá hủy lò luyện đốt cháy thành tro cũng của người ta . Lần này thật sự là rắc rối to rồi đây .
Nhanh chóng Tôn Ngộ Không cùng Tinh Nguyệt trở lại hòa quả sơn . Vừa vào đến thủy liêm động Tôn Ngộ Không đã buông ra Tinh Nguyệt ngồi trên vương toạ của mình cười đắc ý :
" Thế nào ? Bổn vương đã ra tay thì chỉ càng náo nhiệt hơn thôi "
Nghe vậy Tinh Nguyệt khinh thường :
" Vậy sao ? Ta thấy náo nhiệt thực sự còn ở phía sao kia kìa . Náo nhiệt đến nổi thổi bay hoa quả sơn của ngươi luôn không chừng "
Tôn Ngộ Không không thèm quan tâm cười gian nhìn nàng :
" Cho dù có náo như thế nào thì chắc chắn tiểu thỏ tinh cũng hứng giúp ta một phần mà phải không ?"
" Hừ , ai cho ngươi tự tin đó vậy hả ?"
Tinh Nguyệt như nghe thấy chuyện cười
Chỉ thấy Tôn Ngộ Không nhướng mài , biết chắc chắn nàng sẽ nói như vậy mà nhưng ....:
"Nếu ta nhớ không lầm thì con sủng vật loè loẹt của tiểu thỏ tinh hình như cũng không kém ta bao nhiêu đi , hửm ?"
"......"
Biết ngay cái đồ đần tiểu Bạch sẽ đào hố cho ta mà , mà cái hố này còn bị con khỉ đó nắm được . Ta luôn cảm thấy xung quanh ta luôn có hố đợi ta nhảy vào là sưng chuyện , đáng thương ta tiểu tiên nữ ....QAQ
Sau khi cảm thương cho số phận của mình , Tinh Nguyệt đành nhận mệnh bước lên thuyền giặc . Lúc này Tinh Nguyệt mới phát hiện ra một chuyện :
" Nè Tôn Ngộ Không mắt ngươi lại làm sao đổi màu rồi ?"
Còn nữa , cửu sắc đan này đúng là chơi người tại sao màu lông trên người hắn trở về bình thường rồi còn nàng vẫn vậy ? Đây là thế nào? Thế nào a.....cái này không thể nói nếu không nàng lại bị hắn nắm thóp nữa thì toi . Số nàng thật khó a......
Tôn Ngộ Không nghe thấy Tinh Nguyệt thì cũng không mấy để ý trả lời :
" Bị nung trong tầm dị chân quả đi ?nhưng không sao với nó hình như ta có thể thấy một số thứ thú vị đi. Cũng không đến nỗi tệ lắm"
Nói đến đây Tôn Ngộ Không hơi dừng lại nhướng mài cong cong khoé miệng :
"Nếu không ngươi thử một chút không chừng cũng lợi hại như ta vậy ?"
"Phi , bổn cô nương mới không thèm . Ta chỉ lo đến lúc đánh nhau ngươi lại hố ta đây này "
Nói rồi Tinh Nguyệt quay về chỗ ở của mình...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro