Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12 : Không có loạn hơn , chỉ có loạn nhất (1)

Tinh Nguyệt quan sát chiến trường ở phía dưới mà chóng hết cả mặt , hai bên đánh nhau lên trời xuống nước . Nhưng có thể dễ dàng nhìn thấy dù bên địch đông người hơn lại không chiếm được chút ưu thế nào mà còn từng bước bị bức lui . Ngược lại Tôn Ngộ Không nhìn hắn có vẻ là càng đánh càng phấn khích thì phải .

" Động vật lông vàng này thật khiến trẫm phải nhìn lại , đánh cũng tạm ổn đó . "

Giọng tiểu Bạch cùng quan sát kế bên chên vô bìng luận .

Tinh Nguyệt nghe vậy liền dùng ánh mắt nghi ngờ hướng tiểu Bạch nhắc nhở :

" Tiểu Bạch, ngươi yên ổn một chút cho ta . Đừng mà có ý nghĩ chọc gậy bánh xe . "

Nghe vậy tiểu Bạch xù lông rống :

" Điêu dân ngươi đây là sỉ nhục nhân phẩm của trẫm , cho ngươi biết trẫm đây là mình quan công công chính chính à nhầm là liêm mình công chính . Cho nên tin tưởng ta !"

Nhìn mỗ thú hùng hổ chứng minh ,Tinh Nguyệt chỉ đưa cho nó một ánh mắt ' tưởng ta ngốc chắc ' . Rồi tiếp tục quan sát mặt kệ mỗ tiểu Bạch nào đó đứng trong gió rơi lệ đầy mặt .

"....." Trẫm không đáng tin vậy sao . HA ,nếu đã mang ' tiếng tốt ' như vậy thì ..... Đến đi , cùng trẫm phát dương quang đại nào...

Nghĩ thông suốt , tiểu Bạch không tiếng động nhanh chóng chuồn êm xuống phía dưới chiến trường thú hoạch ' đầu người ' .

Sau một hồi vật vã đánh nhau ( theo cảm nhận của Tinh Nguyệt ) thì bên địch rút lui ....nghị hoà .

Không biết hai bên nói cái gì, Tinh Nguyệt lười để tâm . Chỉ là một lát sau nàng nghe thấy âm thanh của Tôn Ngộ Không gọi nàng :

" Tinh Nguyệt , xuống đây . "

Nghe Tôn Ngộ Không gọi người khiến cho đám người bọn họ bất ngờ cùng đề phòng . Ở đây còn có người khác ? Vậy mà bọ họ lại không cảm giác được .

Không để bọn họ đợi lậu một thân ảnh dần dần xuất hiện đi đến trước mặt Tôn Ngộ Không .

Vị cô nương này không bình thường ..... Đây là cảm nhận đầu tiên của bọn họ .

Trong lúc bọn họ đánh giá Tinh Nguyệt thì nàng lại đầy ghét bỏ hướng Tôn Ngộ Không nói :

" Ngươi rảnh rỗi như vậy ? Kêu ta làm gì ? Đánh xong rồi thì về nhà ăn cơm , ở đó ra vẻ cái gì ? "

Nhìn nàng như vậy hung ,Tôn Ngộ Không mạnh bạo đè tóc nàng xoa xoa hai cái trở về :

" Bọn họ muốn mời chúng ta làm khách ,đi? "

Vừa định tức giận , Tinh Nguyệt nghe thấy Tôn Ngộ Không nói vậy thì mạnh bạo lắc đầu . Nếu không lầm bọn họ là từ phía trên xuống tới , nói đi không phải là...!!!!!!! Không đi , nhất quyết không đi , có chết cũng không đi!!!!!

Trong lúc Tinh Nguyệt đang chìm trong sợ hãi , đang tìm kế sách bỏ trốn thì bên này Tôn Ngộ Không đã bàn bạc xong mọi chuyện . Nhìn người kế bên mình ánh mắt chứa sự sợ hãi khó chế dấu  , Tôn Ngộ Không nhanh chóng nở nụ cười đầy toang tính .

Túm tay Tinh Nguyệt kéo lên cân đẩu vân bay đi , cùng lúc nói với đám ngườu phía dưới chưa kịp phản ứng :

" Dẫn đường . "

Nghe tiếng Tôn Ngộ Không làm cho Tinh Nguyệt hoàn hồn trở lại , cảm giác chân không chạm đất này không phải là....

Nhìn xuống dưới chân , nàng thật sự muốn chửi người .....

Không phải , ngươi không cần sự đồng ý của ta đã kéo ta đi . Vậy lúc nãy ngươi hỏi ý kiến ta làm gì ? Muốn đánh chết ngươi làm sao bây giờ ?

" NGƯƠI..........." Không để Tinh Nguyệt nói tiếp , Tôn Ngộ Không nhanh chóng tăng tốc .

Lúc này Tinh Nguyệt sợ đến nỗi khụy xuống mặt cắt không còn một giọt máu .

A a a.....ngươi đây nhất định là cố ý đúng không ? Không những đưa ta lên cao còn bây nhanh như vậy . Ngươi ...ngươi....tức chết ta rồi .

Nhìn người run sợ ngồi dưới chân mình , Tôn Ngộ Không cũng khụy người xuống mặt đối diện nàng nở một nụ cười đầy gợi đòn trêu chọc :

" Nhìn ngươi như vậy , thật buồn chết ta rồi . Ha ha ha ..."

"....." Lúc này nàng chỉ muốn mắng cái tên đáng ghét trước mặt này rồi đánh hắn một trận thật cho hả dạ . Nhưng ....người nàng giờ không chút sức lực a .

Tức giận !!!!

" Ta nói ngươi nha , chuyện nhỏ như vậy cũng sợ là không được . Hay là như vầy , để ta thả ngươi từ đây xuống có lẽ sẽ giúp ngươi hết sợ đấy . Đúng như vậy , Tinh Nguyệt chúng ta thử một chút nào ! "

Nhìn cánh tay tà ác đang hướng về phía mình , Tinh Nguyệt vừa tức giận vừa sợ hãi chỉ tay về phía Tôn Ngộ Không muốn mắng nhưng không phát ra được âm thanh nào :

".....!!?!?"  Ngươi phúc hắc ...đừng tới đây a a a .

Khi cách tay sắp chạm đến nàng , Tinh Nguyệt chỉ cảm thấy cơ thể mất cảm giác ngã về phía trước .

Bên này Tôn Ngộ Không cũng nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy Tinh Nguyệt , nhìn nàng vì sợ hãi dần mất đi ý thức hắn lắc đầu bất lực :

" Ta chỉ đùa thôi , ngươi cũng tin người quá rồi . Thật sự .....cho dù ......ngươi.....ta......"

Trước khi Tinh Nguyệt lâm vào bóng tối bên trong , nàng chỉ nghe được lời nói đầu của Tôn Ngộ Không . Phía sao nàng cũng không nghe rõ , nhưng 80% là tên này lại chê bai nàng nữa rồi ................tức giận + N .

"...." Đây người ta gọi là tức giận công tâm trong truyền thuyết sao , động vật lông vàng ngươi trâu a . Lần đầu tiên từ lúc đó nó mới thấy Tinh Nguyệt giống như người sống , nhưng mà ....haiz không biết là tốt hay là xấu đây . Thật là lo đến lông càng ngày càng bạc rồi , có lẽ thấy đổi một chút vậy ..he..he..he....





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro