một.
Tôi,
Không tài năng xuất chúng, không thông minh, cũng không biết ăn nói.
Tôi nhìn con nhỏ xấu xí nào đó trên chiếc gương, thậm chí bản thân khó chịu tới mức phải bắt nó đeo khẩu trang để che bớt lại.
Người ấy,
Xấu tính, nhưng bảnh trai, có tiếng có quyền trong trường lẫn khu phố. Nó thích nơi tụ tập đông người, đối với nó mà nói, ở nhà chẳng khác gì ở tù.
Chí ít trong xã hội này, cái đẹp bù lại cái nết. Chả ai ghét hay căm thù nó cả, ngoài tôi.
' ' Nếu như mày được sống lại từ đầu ở kiếp này, điều mày muốn thay đổi nhất trong hành trình là gì ?' '
' ' Loại bỏ tên khốn Jayden. ' '
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro