Chương 13: Hắn muốn đi khám thai cùng cô
"Cố Nam không được gọi bậy, con sẽ làm chú Đình khó xử, mau qua đây với mẹ." Cố Nam mở miệng đã gọi cha làm Cố Thanh luống cuống không thôi.
Một mặt Cố Thanh sợ Qúy Minh Lãng nổi cơn ghen buổi tối sẽ lăn lộn cô rất thảm, quan hệ của bọn họ bây giờ rất phức tạp, cô nửa muốn quay lại với Qúy Minh Lãng, muốn cho con trai có một gia đình trọn vẹn, nửa lại không tin vào tình cảm hắn dành cho cô, sợ hắn sẽ lại lần nữa tổn thương mình, lúc trước cô chỉ có một mình cũng còn ổn bây giờ cô đã có con, cô sợ đứa bé sẽ bị tổn thương.
Một mặt khác cô sợ Tạ Đình sẽ khó xử, Tô Ly sẽ gây sự với cô, trước kia, chỉ cần Tô Ly gặp cô sẽ tiến đến châm chọc cô là hồ ly tinh suốt ngày muốn quyến rũ đàn ông, thấy cô và Tạ Đình đứng cạnh nhau sẽ giống nổi điên tiến đến muốn đánh cô.
Cố Thanh cũng thông cảm với Tô Ly, bởi vì cô cũng từng lâm vào tình yêu mù quáng, cũng hiểu cảm giác muốn thời thời khắc khắc có người yêu bênh cạnh nên cũng không so đo với Tô Ly, Tạ Đình là người bạn tốt nhất của cô, cũng là ân nhân của cô. Vì không muốn để hắn khó xử cô cũng hạn chế gặp hắn.
Chỉ là hiện giờ Cố Nam vừa gặp Tạ Đình đã kêu cha, cô sợ Tô Ly sẽ giận chó đánh mèo lên đứa nhỏ.
Cố Thanh có chút thấp thỏm nhìn thoáng qua Tô Ly, có lẽ nhận thấy được ánh mắt của cô, Tô Ly hơi thoáng kinh ngạc rồi lại nhẹ nhàng mỉm cười nhìn cô xem như chào hỏi. Thái độ đoan chính, trong mắt Tô Ly lại là một mảnh thanh minh trong sáng, không thấy bất kỳ một tia ghen ghét đồ kỵ và oán độc gì. Lúc này lại đến phiên Cố Thanh ngơ ngẩn, một Tô Ly như vậy làm cô cảm thấy xa lạ.
Dưới sự dụ dỗ và hứa hẹn sẽ chơi cùng của Tạ Đình, cuối cùng nhóc Cố Nam cũng chịu buông ra hắn về với vòng tay của cha mẹ. Toàn bộ quá trình Tô Ly không lên tiếng cũng không tỏ vẻ gì, cô tựa như một người ngoài cuộc nhìn chuyện không liên quan đến mình.
Nhìn bóng lưng rời đi của gia đình nam nữ chính, Tô Ly cũng hướng đến một cuộc sống như vậy, sau này cô cũng sẽ tìm một người yêu mình, cô cũng yêu hắn, bọn họ sẽ kết hôn rồi sẽ cùng nhau có kết tinh tình yêu.
Nghĩ vậy, Tô Ly không ngăn được tươi cười trên môi nhưng Tạ Đình vừa mở miệng đã làm tươi cười của Tô Ly cứng đờ.
"Hâm mộ sao? Cô không cần phải hâm mộ, chúng ta cũng sắp có một đứa nhỏ mà." Tạ Đình cười như không cười nhìn Tô Ly nói.
Tô Ly lập tức cứng đờ mặt, cô chỉ có thể gượng cười cho qua chuyện:"Ha ha, đúng vậy."
Tạ Đình biết "Tô Ly" giả vờ mang thai sao? Hiển nhiên là biết, hắn chỉ muốn đùa Tô Ly chơi mà thôi. Hôm nay hắn mời Tô Ly cùng ăn bữa tối ở đây còn gặp phải Cố Thanh và Qúy Minh Lãng cũng không phải là trùng hợp. Hắn biết hôm nay là sinh nhật của Cố Thanh, cô không muốn nhiều người biết chuyện của mình và Qúy Minh Lãng nên cũng không muốn làm phô trương chỉ muốn ăn một bữa cơm bên gia đình và bạn bè ở nhà. Cố Thanh có mời Tạ Đình đến nhà ăn bữa cơm nhưng hắn lại từ chối.
Qúy Minh Lãng không muốn cô gái của hắn bị thiệt thòi nên đã bao một phòng riêng ở tầng này để làm sinh nhật cho người yêu. Tạ Đình từng làm vệ sĩ chuyên chúc cho hắn cũng biết một ít thói quen của hắn, Tạ Đình đưa Tô Ly đến đây ngồi chờ một lúc, quả nhiên Qúy Minh Lãng và Cố Thanh đã xuất hiện, hắn muốn nhìn phản ứng của Tô Ly khi thấy Cố Thanh. Trước kia mỗi khi nhìn thấy Cố Thanh Tô Ly chỉ hận không thể nhào lên cào cấu Cố Thanh mà bây giờ Tô Ly chỉ là thoải mái nhẹ nhàng đối diện với Cố Thanh, trong mắt chỉ còn lại ý cười thanh minh.
Là do đã kết hôn rồi tự cho là đã có được hắn nên không muốn ghen tuông nữa hay là Tô Ly cảm thấy đã hoàn thành liên hôn, có thể thoát khỏi Tô gia nên chẳng thèm quan tâm hắn thích ai, coi trọng ai, bàn quang tựa như một người ngoài cuộc.
Tô Ly ăn xong liền thấy Tạ Đình ý cười ngâm ngâm nhìn cô chằm chằm, Tô Ly không khỏi rùng mình:"Anh ăn xong rồi sao, vậy... vậy chúng ta về thôi, cũng trễ rồi."
Mới bảy, tám giờ tối cũng chưa hẳn là trễ nhưng Tạ Đình cũng không phải bác Tô Ly, hắn thanh toán xong liền lái xe đưa Tô Ly về nhà.
Trên đường về Tạ Đình lại thình lình nói một câu làm Tô Ly nhảy dựng:"Cuối tuần tôi đi khám thai cùng cô nhé."
"Không, không, không cần đâu. Tôi có thể tự lo được, không cần làm phiền anh đâu." Tô Ly gấp đến mức sắp cắn trúng đầu lưỡi của mình.
"Không phiền chút nào, đó là con của chúng ta mà."
"Không cần đâu, thật sự không cần, anh đi làm cũng vất vả rồi, chuyện này tôi có thể lo liệu được."
"Thật sao?"
"Thật!" Tô Ly chém đinh chặt sắt nói, cô sợ cô chần chừ thêm chút nào nữa tên đàn ông này sẽ lại muốn đi khám thai cùng cô.
Tạ Đình mình Tô Ly cuống cuồn đến sắc mặt tái nhợt, hắn liền tạm tha cho cô. Tô Ly thầm thở phào nhẹ nhõm, bởi vì quá mức lo lắng nên cô đã bỏ qua ý cười chợt lóe lên trong mắt Tạ Đình rồi biến mất.
Đây tựa như chỉ là một khúc nhạc đệm, mấy ngày sau Tạ Đình cũng không nhắc lại chuyện đi khám thai.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro