Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Dọn đồ vào nhà

Thời gian dài dưỡng thương ở đây Tạ Đình thường xuyên nghe thấy Tô Ly đánh đàn, âm thanh mỹ dịu du dương làm người ta bất tri bất giác trầm mê vào, hắn bắt đầu có thói quen nghe Tô Ly luyện đàn, cho dù hắn ra ngoài, hắn vẫn có thể thông qua camera nghe cô đánh đàn.

Tô Ly làm hắn sinh ra cảm giác... tò mò.

Tầm mắt như có như không ở phía sau làm Tô Ly cảm thấy như có hàng vạn con kiến đang du tẩu trên thân thể mình, cô đẩy nhanh việc rửa chén rồi tìm cớ chạy vội lên phòng.

Tạ Đình nhìn bộ dạng chạy trối chết này của cô thầm cảm thấy thú vị không thôi. Hắn phát hiện cô dâu mới cưới dường như rất sợ hãi hắn, cũng không muốn chung đụng với hắn quá lâu, thậm chí né tránh hắn tựa như tránh đi... rắn rết.

Thú vị, thật sự rất thú vị! Chỉ mới tháng trước Tô Ly vẫn còn luôn miệng nói yêu hắn, ánh mắt nhìn hắn cũng tràn đầy si mê tham dục nhưng giờ đây lại luôn tìm cách né tránh hắn, không muốn nhiều lời với hắn một câu.

"Đâu mới thật sự là bộ dáng chân thật của cô đây, "vợ!"" Tạ Đình ánh mắt sâu thẳm nhìn bóng lưng cô gái dần biến mất ở cầu thang thầm than thở.

Bởi vì đã đạt được mục đích nên không muốn giả vờ yêu hắn nữa sao?

Làm sao bây giờ? Hắn bắt đầu muốn xé rách lớp ngụy trang của Tô Ly.

Tô Ly bắt đầu chuẩn bị cho ngày làm việc đầu tiên mà không biết chính mình đã bị thợ săn để mắt đến.

Sáng hôm sau, Tô Ly trang điểm chỉnh chu một mình bắt xe đến nhà hát, Tạ Đình đứng bên cửa sổ thần sắc không vui không buồn nhìn cô dần rời đi.

Hôm nay Tô Ly trang điểm nhẹ nhàng, cô mặc một chiếc áo chiffon dài tay cùng một chiếc quần jean tối màu, mái tóc đen dài gợn sóng cũng được cài lên một chiếc nơ xinh phía sau đầu, cả người Tô Ly đều tràn ngập hơi thở của thanh xuân... rất bắt mắt.

Không chỉ Tạ Đình cho là vậy mà các đồng nhiệp hôm nay gặp Tô Ly đều không hẹn mà cùng có suy nghĩ này, khi biết Tô Ly đã kết hôn bọn họ lại thầm tiết hận không thôi.

"Qủa nhiên mỹ nhân thì không đến lượt chúng ta!" Hạ Vân thở dài cảm thán.

Cô ấy là một cô gái nhỏ nhắn khuôn mặt cũng bầu bĩnh đáng yêu mọi người đều gọi cô ấy là Loli, chỉ là rất khó tưởng tượng một cô gái nhỏ xinh như vậy lại là một tay đại hồ cầm, khoảnh khắc cô ấy đứng bên cây đàn, nhạc cụ của cô ấy có thể che khuất chính mình.

"Đùng vậy, đúng vậy, thời buổi này muốn tìm một cô bạn gái đã khó, muốn bạn gái là đại mỹ nhân càng khó hơn." Bên cạnh lại có người phụ họa cùng Hạ Vân.

Người này là Lâm Mỹ Lan, cô ấy là nhạc trưởng, là linh hồn của dàn nhạc này, ấn tượng của Tô Ly với Lâm Mỹ Lan là rất cường thế, mái tóc ngắn, dàng người cao gầy, khuôn mặt tràn đầy anh khí, đó là một người phụ nữ có thể khiến cho một người phụ nữ khác tim đập thình thịch.

"Thôi đi, thôi đi, đừng than thở thở than nữa, mấy cô tiết nuối cái gì, người lẽ ra nên tiết nuối phải là những người đàn ông độc thân như chúng tôi!" Người quản lí nhà hát Phương Vĩ sau khi giới thiệu cho Tô Ly về mọi người nghe thấy Lâm Mỹ Lan và Hạ Vân nói vậy liền bất bình phản bác.

Nhà hát này cũng kỳ quái nhân viên không nhiều nhưng đại đa số đều là người đàn ông độc thân, có duy nhất hai người phụ nữ cũng đều đã có gia đình, đừng nhìn Hạ Vân loli đáng yêu nhưng thật ra cô ấy còn lớn hơn Tô Ly ba tuổi. Bây giờ khó khăn lắm mới tìm được một cô gái đánh dương cầm nhưng cô ấy cũng đã có gia đình, thật là kiếp số độc thân còn phải kéo dài.

Ban đầu khi tuyển dụng cũng có vài người đến phỏng vấn nhưng Phương Vĩ đều cảm thấy bọn họ còn thiếu gì đó, cho đến khi Tô Ly xuất hiện Phương Vĩ cảm thấy cô đẹp thì có đẹp nhưng còn quá trẻ hơn nữa chưa từng biểu diễn bao giờ nên cũng không kỳ vọng quá nhiều, thẳng đến lúc nghe cô đàn một khúc Phương Vĩ mới cảm thấy hắn nhặt được bảo.

Không chỉ Phương Vĩ cảm thấy như thế mà mọi người trong đội đều có suy nghĩ này.

Đây cũng là lần đầu Tô Ly hợp tấu cùng người khác, cô cần chút thời gian làm quen với nhạc cục, học cách phối hợp cùng mọi người.

Ngồi bên đàn, tay chạm vào phím đàn Tô Ly, cảm nhận từng âm điệu cô như đắm chìm vào thế giới của mình. Mọi người cùng lấy ra nhạc cụ của mình thử phối hợp cùng Tô Ly, kết quả thuận lợi ngoài ý muốn.

Tuy rằng có đôi lúc cũng sẽ phạm sai lầm do hai bên chưa hiểu biết lẫn nhau nhưng tất cả mọi người đều rất cố gắng ma hợp với nhau.

Cùng nhau luyện tập đến chiều mọi người đều chuẩn bị về nhà, Tô Ly đi thẳng đến siêu thị lựa chọn một vài thứ để nấu bữa chiều dù gì cũng đã gần tối, không có thời gian chuẩn bị nhiều nên cô chỉ định nấu một vài món đơn giản.

Chỉ là khi về đến nhà Tô Ly lại hoảng hốt một phen, Tạ Đình đứng ở cửa đang chỉ đạo mấy người đàn ông cao to lực lưỡng khuân vác rất nhiều thứ vào nhà, cụ thể là khuân vác vào tầng một, căn phòng kế bên phòng tân hôn của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro