Chương 1: Lồng giam
Căn phòng trong lâu đài của Scorpio, tráng lệ nhưng lạnh lẽo, vang lên tiếng la hét đầy tuyệt vọng của Gemini. Mọi thứ xung quanh dường như vỡ vụn dưới cơn giận dữ và tuyệt vọng của cậu. Đồ đạc đổ vỡ, vết thương trong tâm hồn Gemini sâu thẳm như những vết cắt không bao giờ lành.
Gemini lảo đảo, cậu gục xuống, tay ôm bụng, ánh mắt chứa đầy căm hận nhìn Scorpio. Cái thai trong bụng, đứa bé mà cậu không muốn có, là sản phẩm của sự cưỡng ép tàn nhẫn mà Scorpio đã thực hiện. Cậu không thể chịu đựng nổi khi nghĩ đến đứa trẻ này, một sự giam cầm mà Scorpio đã tạo ra để trói buộc cậu suốt đời.
"Scorpio!" Gemini rít lên, giọng cậu như dao cắt. "Em nghĩ em có thể làm gì với tôi, ép tôi mang đứa con của em sao? Tôi sẽ giết nó. Tôi sẽ giết đứa bé này!"
Scorpio không hề tỏ ra sợ hãi hay lo lắng. Cậu tiến lại gần Gemini, đôi mắt đen thẫm tràn ngập sự kiên quyết. Cậu nắm lấy cổ tay Gemini, siết chặt như muốn kiểm soát mọi cử động của cậu.
“Gem, anh không thể giết nó. Anh không có quyền,” Scorpio nói, giọng cậu trầm thấp nhưng đầy sự chiếm hữu. “Anh sẽ sinh nó ra. Và anh sẽ ở lại với tôi, mãi mãi.”
Gemini tức giận vùng vẫy, nhưng sức mạnh của Scorpio quá lớn. Cậu bị bế thốc lên, như một con thú bị nhốt trong lồng, không thể thoát ra. Cả thân thể Gemini đau đớn, nhưng sự tủi nhục và căm hận trong lòng cậu còn mạnh mẽ hơn. Cậu bị đặt lại lên giường, không phải vì sự dịu dàng mà vì một hình phạt. Một hình phạt mà Scorpio muốn áp đặt lên cậu, một hình phạt để ép buộc cậu chịu đựng đứa trẻ này.
“Em không có quyền kiểm soát tôi nữa, Scorpio! Tôi ghét em!” Gemini quát, nhưng sự thật là cậu không thể làm gì. Tất cả đều nằm trong tay Scorpio.
Scorpio không trả lời ngay. Cậu chỉ đứng đó, nhìn Gemini với đôi mắt đầy sự điên cuồng và tình yêu tàn nhẫn. Cậu đã yêu Gemini từ lâu, nhưng tình yêu đó, giờ đây, chỉ còn lại sự chiếm hữu và khổ sở. Scorpio muốn giữ Gemini bên mình mãi mãi, bất chấp mọi sự căm ghét, mọi sự chống đối.
“Anh sẽ học cách chấp nhận điều này, Gem. Anh sẽ sinh đứa bé ra, và anh sẽ ở lại với tôi,” Scorpio thì thầm, như một lời thề ngầm không thể thay đổi. “Dù anh có hận tôi, tôi sẽ luôn giữ anh bên cạnh.”
Trong lòng Gemini, một cơn bão của sự tuyệt vọng và căm thù cuộn lên. Cậu không thể chịu đựng được sự thật rằng mình đã bị trói buộc vào cái thai này, vào sự thống trị của Scorpio. Nhưng dù có thù hận đến mức nào, cậu không thể làm gì để thay đổi tình cảnh này. Mọi sự đều nằm trong tay Scorpio.
Cái thai trong bụng Gemini không chỉ là dấu vết của sự cưỡng bức mà còn là biểu tượng cho sự giam cầm mà Scorpio đã tạo ra. Và trong khi Gemini muốn giết đứa trẻ này để kết thúc mọi chuyện, thì Scorpio lại ép cậu phải giữ nó, để trói buộc cậu vĩnh viễn.
Scorpio nhìn vào mắt Gemini, như thể nhìn vào một thứ tài sản không thể thiếu, không thể rời bỏ. Cậu bước lại gần, áp tay lên bụng Gemini, như thể khẳng định rằng đứa trẻ này chính là dấu ấn của tình yêu và quyền lực mà cậu muốn áp đặt lên Gemini.
“Anh sẽ ở lại, Gem. Anh không thể thoát khỏi tôi, không thể thoát khỏi đứa trẻ này. Anh sẽ không bao giờ đi đâu được.”
Gemini nín lặng, những giọt nước mắt không còn rơi nữa. Cậu không còn sức để khóc, chỉ còn lại căm hận và sự tủi nhục lấn át tất cả. Nhưng dù có căm ghét đến đâu, cậu biết rằng mình vẫn bị giam cầm. Cái thai trong bụng và Scorpio sẽ là những gì giữ cậu lại, mãi mãi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro