Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 9

Do là về quê 3 tuần không có mạng nên cũng chẳng biết làm gì , đành ngồi viết trước truyện rồi lên lại HN , có mạng rồi thì đăng lên . Chăm đột xuất =>>>
------------Mị là dải phân cách thân thiện-----------------------
- D.... Dạ ? - Ngư khựng lại

- Cháu thích kem chocolate đến vậy sao ? - người phụ nữ ấy nói

- À..... Dạ vâng ! Cháu thích tất cả mọi thứ có liên quan đến chocolate ! - Ngư không đắn đo mà nói . Sau một hồi thoát khỏi cơn nghiền chocolate thì Ngư cứng đờ người : Ngư đã ăn hết kem chocolate đen rồi !!! Mà không thèm để ý đến người mời mình ăn tí nào hết !!! Thật mất mặt mà T^T

- Bác.... Bác ơi....... - Ngư ngập ngừng

- Sao vậy ?

- Cháu...... Cháu đã "lỡ" ăn hết mất kem chocolate mất rồi.....bác vẫn chưa được ăn mà......hay là cháu mua cho bác cốc kem chocolate khác nhé ! - Nói ra thật ngại chết đi mất ! Ăn đến mức không biết trời đất luôn rồi.

- Ầy.....Không sao , không sao . Bác hiểu chứ . Với người nghiền chocolate thì khó mà kiềm chế trước món đó lắm .

- Bác......cũng thích chocolate ạ ?

- Đúng vậy , đúng vậy .  Nhất là loại........

- Cháu cũng thích loại đó lắm . Cả loại.......

   Vân vân và mây mây , cuối cùng hai con người này chỉ nói về chocolate đến quên trời đất . Người phụ nữ ấy theo Ngư đến tận trước cửa nhà (của Ngư ) .

- A ! Đến nhà cháu rồi . Thực sự hôm nay cảm ơn bác rất nhiều .

- Tiếc thật đấy . Giá như cháu ở nhà bác thì tốt biết mấy...... Haizzzzz

- Nếu bác muốn , cháu sẽ tới thăm bác . Bác cũng có thể đến nhà cháu chơi mà ! - Song Ngư không ngần ngại mà mời người phụ nữ ấy đến chơi (thân thiện ghê )  .
   Người phụ nữ ấy lấy bút , viết ra một tờ giấy và đưa cho Ngư :
-  Đây là địa chỉ và số điện thoại của bác . Khi nào rảnh , nhớ gọi cho bác nha !

- Dạ vâng . Vậy cháu chào bác . Cháu phải vào nhà rồi...

- Cháu vào nhà đi . Tạm biệt

- Tạm biệt - Nói xong Ngư liền đi vào .

   Sau khi Song Ngư đóng cửa , người phụ nữ ấy lấy chiếc điện thoại , gọi cho ai đó :

- Hãy đến đón tôi đi . Tôi đang ở đường A này .

   Nói xong người phụ nữ ấy liền vui vẻ mà đi về phía con đường A kia , nghĩ thầm " Nếu con bé ở nhà mình thì thật tốt biết bao ~ "
   Còn tình trạng hiện tại của Yết thì ai cũng biết rồi đấy , nằm dài trên giường , và tiếp tục bực bội . Không hiểu vì sao , mọi khi ai nói hay không nói lời cảm ơn với anh , anh đều không quan tâm . Nhưng hôm nay anh lại bực bội , chỉ vì con nhóc đó . Thực sự khó chịu mà . Con nhóc đáng ghét đó !!!
- Yết~ Mẹ về rồi này~ Mau xuống đây đi , mẹ có quà cho con đó ! - một giọng nói vang khắp nhà cắt ngang dòng suy nghĩ của Yết . Là mẹ anh . Già đầu rồi mà còn như trẻ con . Thật hết cách với bà mẹ này .
- Mẹ à , đừng gọi con như thế . Cũng đừng nói cái giọng như vậy nữa . Sởn hết cả da gà .

- Yết........
   Và hiện tại , Yết đang cảm thấy không ổn . Và một điều khủng khiếp đã xảy ra.......
- Ông mau xem con trai ông đi..... Nó không còn thương mẹ nó nữa rồi..... Hức hức...... Thật đau lòng quá mà . Đứa con trai của tôi , nó không còn thương tôi nữa rồi...... - mẹ Yết đã chạy lại chỗ chồng mà nức nở .

- Yết , mau xin lỗi mẹ con đi . - Ba Yết nhắc nhở .

- Haizzzz , thôi mà , con xin lỗi , được chưa ? Mau ăn cơm thôi . Con đói rồi .
   Ngay lập tức , mẹ Yết tươi tỉnh trở lại :

- Được được , mau ăn thôi . Hôm nay mẹ có mua kem chocolate con thích đấy .

   Trong bữa cơm , mẹ Yết chính là người nói chuyện nhiều nhất , cũng là người nhân từ và hiền lành nhất nhà này (trừ lúc giận thì đáng sợ nhất ). Mẹ Yết đã nói trong bữa cơm :
- Nay mẹ gặp được một cô bé đáng yêu lắm đó Yết . Tại cửa hàng kem ấy . Con bé mà về nhà ta ở thì thật tốt biết bao , như vậy mẹ có người để hàn huyên tâm sự rồi , chứ ở với hai tảng băng , mẹ sắp chết vì chán rồi . Người gì đâu mà lạnh lùng quá thể . Từ cha đến con . Ôi , sao con không có tí gen nào của mẹ vậy , giống bố y hệt . Biết vậy hồi xưa mẹ chọn người khác làm chồng rồi , này này , hồi xưa mẹ có nhiều người theo lắm ấy v.v.........
   Nói đến đây , mặt ba Yết đen lại :
- Tôi nhớ hết lời bà nói đấy . Từ nay , CẤM ra ngoài trong giờ làm việc để đi chơi . Nếu trốn đi , SẼ PHẠT !

- Tôi đâu có tội tình gì chứ , đó là sự thật mà T^T - mẹ Yết giải thích

- ........ - Đáp lại bà là sự im lặng của chồng

- Mọi khi ông toàn im lặng , đâu có nói chuyện với tôi . Về nhà cũng vậy , đến giờ ăn trưa ở công ty ông còn bỏ mặc tôi với đống tài liệu mà đi ăn một mình . Nói xem , tôi mới là người bị oan ức chứ , Yết à , con mau nói gì đi chứ - Mẹ Yết cầu cứu .
- Con không biết đâu . Cái đó hai bố mẹ tự giải quyết với nhau đi - Thiên Yết biết là anh sẽ không thể nói gì được . Thế nên , tốt nhất là để họ tự suy ngẫm .

- Yết à~ Đến cả con cũng bỏ rơi mẹ sao QAQ - Mẹ Yết đang tủi thân ghê gớm - nếu vậy từ mai đây không đi làm nữa . Không hỏi han gì hai người nữa . Tôi sẽ ra phòng riêng , không chung phòng với ông nữa ! Sẽ không thèm nói chuyện với hai người nữa ! Hứ !!!

- Mẹ à , đây cần làm đến mức đấy - giờ thì Yết nghĩ mẹ anh sẽ thực sự làn vậy mất .

- .......... - Mẹ Yết im lặng

- Ba , ba mau khuyên mẹ đi - Thiên Yết cầu cứu ba mình

- Haizzz , bà đừng có trẻ con vậy nữa . Tôi là muốn tốt cho bà thôi .

- ............. - Tiếp tục là sự im lặng

- Này , bà định không nói chuyện với tôi đấy à

- .............. - Tiếp tục im lặng

- Thôi được rồi , tôi không cấm bà nữa . Được chưa ?

- Thêm cả đồ ăn nữa cơ....... - Cuối cùng mẹ Yết cũng chịu lên tiếng .

- Được . Được hết . Bà muốn loại chocolate nào cũng được hết .

- Vậy được thôi . Mau mau ăn cơm đi . Ăn xong còn đi mua chocolate nữa ! - Mẹ Yết đã tươi tỉnh trở lại .

- Haizzzz - Thiên Yết và ba anh chỉ biết thở dài . Bây giờ cả hai đã già đi rồi . Chứ hồi trẻ , hai người cũng.........ác liệt lắm chứ đùa .
   Sau khi ăn xong , mẹ Yết liền hào hứng kéo ba anh đi mua chocolate , để Yết ở lại một mình . Hai người cứ như mới cưới ấy . Bị bỏ lại riết thành quen , nên Thiên Yết đành trốn lên phòng , lên mạng xem có gì không . Dù hết bực bội , nhưng tự nhiên , Yết đã nhìn thấy một điều khiến Yết tiếp tục bực bội . Là nick của Song Ngư ! Chưa kết bạn , nhưng nhìn đủ bực bội rồi . Cuối cùng , tay nhanh hơn não , Thiên Yết đã gửi lời mời kết bạn cho Song Ngư . Chưa kịp hủy thì con Cá nhà ta đã chấp nhận . "Hay là chặn " - Yết nghĩ .
   Sau một hồi đấu tranh tư tưởng , Yết quyết định : Để đấy làm cảnh !
--------------------------------
Thấy chap này nhảm ghê gớm , nhưng hết ý tưởng rồi 😢😢😢 Thông cảm cho Cá xíu . Có gì nhớ góp ý cho Cá nha . Bye ~ . À quên , ủng hộ cho Cá truyện mới kia nhá . Chứ lỡ buồn buồn Cá lại xóa nó đi ấy . Cá mới phát hiện ra là lượt đọc nó giảm theo từng chap luôn ấy . Tim ta đau quá man QAQ . Hãy quay lại đi hỡi những readers yêu quý của Cá , Cá thề , Cá hứa , Cá đảm bảo là sẽ không ngâm truyện nữa đâu . Cá sẽ chăm chỉ mà T^T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro