Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngự Đạo Q5 C28- Q6 C2

Quyển 5: thiên tàm di thuế
Chương 28: băng tinh cung điện
Dịch: Tà Phiêu
Nguồn: banlonghoi.com

Theo hướng ngón tay của dực nhân, tất cả mọi người cùng quay về hướng đông nam. Phía đó, bỗng xuất hiện một cung định bằng băng khổng lồ khôi nổi giữa không trung.

Nhìn thấy cung điện này, đám người trong nháy mắt đã minh bạch là chuyện gì, đây hẳn là một cung điện ẩn giữa không trung. Theo biến hóa thiên địa lúc này, tất cả vật thể đều bị đông kết, hơi nước bám chặt lấy cung điện, bao phủ một tầng băng lên nó, nên mới hiện ra trước mặt mọi người.

Nhìn đến băng tinh cung điện, hai mắt bản tôn sáng ngời lên, trong lòng cũng đại khái đoán được, nơi đó hẳn là nơi cất giữ thuế phàm băng tinh đi, khóc trách vương quốc kia tìm gần hai mươi vạn năm đều tìm không ra.

Nguyên lai thuế phàm băng tinh được đặt ở giữa không trung, bởi thế vô số người tay không mà về. Bản tôn đoán được thì người khác cũng có thể đoán được, ánh mắt chúng cường giả nhìn về băng điện giữa không trung trở nên nóng bỏng hơn bao giờ hết.

Thuế phàm băng tinh ở trong mắt người khác, chỉ là giúp phàm nhân trực tiếp đạt đến thánh nhân, nhưng là ở trong mắt thánh nhân, đấy là vật phẩm đột phá thánh cấp, một loại thần phẩm giúp thánh nhân trực tiếp đạt đến thuế phàm.

Lúc này, những thánh cấp cường giả đều chần chừ, ở phương xa, là băng nguyên rộng lớn, động tĩnh lớn như vậy, nhất định bất phàm, mà ở nơi khác lại là thuế phàm băng tinh mọi người mong chờ đã lâu, rốt cuộc nên chọn bên nào đây?

Những thánh cấp cường giả đều lộ ra vẻ khổ sở đắn đo, nhưng là, chỉ suy tư một lát, đám người lập tức đưa ra quyết định, trong đó đại bộ phận lao về phía băng tinh cung điện, chỉ có hai người lao về phía huyệt hàn băng. Một là Thủy Như Trọng, một là chiến sĩ thánh cấp tóc hồng, cả hai đều vô cùng tự tin bản thân có thể đột phá thánh cấp, cho nên không chịu thuế phàm băng tinh hấp dẫn mà nảy sinh hứng thú với huyệt hàn băng hơn.

Mà bản tôn đương nhiên lựa chọn huyệt hàn băng, hắn nhảy khỏi cự long, bay cùng lúc với Thủy Như Trọng, bay về phía huyệt hàn băng, mà thánh cấp chiến sĩ tóc hồng cùng chọn huyệt hàn băng tên là Hồng Tứ, hẳn đến từ Hồng gia đi.

Lộ trình cũng không dài, ba người mang theo tiểu tinh linh nhanh chóng bay về phía giáo đình trước kia.

Hàn khí xung thiên đã lắng xuống, để lại một hố lớn đường kính vạn thước, bốn phía toàn bộ bị đóng băng. Đại địa biến thành băng nguyên rộng lớn, dương quang chiếu xuống sáng lóng lánh.

Ở nơi miệng hố, khí huyền hàn mãnh liệt tuôn ra như khói trắng, tô thêm phần mông lung huyền ảo cho miệng hố, mà bạch sắc hàn khí sau khi thoát khỏi cửa động lập tực hóa thành khí lạnh lan về bốn phương tám hướng.

Càng đến gần miệng hố, hàn khí càng lúc càng dày, lúc này, ba người cho dù dùng hết sức cho phòng hộ tráo, cũng chỉ có thể miễn cưỡng kiên trì mà thôi. Mà tiểu tinh linh lại có thể dưới tính huồng không có chút phòng hộ tráo nào, tuyệt đối không sợ rét lạnh nơi này, vui vẻ nhảy múa trên đầu bản tôn.

Ba người tiến đến còn cách miệng hố ba trăm thước thì đều dừng lại nhìn lẫn nhau.

“Tiếp tục chứ?”Hồng Tứ nhìn vào miệng hố hun hút hỏi.

“Đi”Thủy Như Trọng khổ sở kiên trì phòng hộ tráo, sắc mặt đầy kiên nghị nói.

Mà bản tôn cũng như hai người này, chân nguyên hình thành phòng hộ tráo, cũng có chút khó khăn chống lại cái lạnh nơi này, bởi tu vi của hắn còn quá thấp hơn nữa, hàn khí nơi này cũng không phải lạnh bình thường.

Trong lòng vừa động, Vạn Quỷ U Hồn phiên hiện ra trên đỉnh đầu hắn, hắc khí tỏa ra xung quanh bao lấy lá cờ, làm cho Thủy Như Trọng cùng Hồng Tứ không thể thấy rõ trong hắc khí là thứ gì.

Vạn Quỷ U Hồn phiên vừa xuất hiện, nháy mắt đại lượng hắc vụ bao lấy bản tôn, thêm vào trăm ác quỷ không ngừng bay lượn trong hắc vụ. Mộc khắc này, bản tôn cảm thấy tốt hơn nhiều, hàn khí trải qua hắc khí ngăn cản cũng yếu đi rất nhiều.

Đây cũng không phải trọng yếu nhất, hơn nữa, bản tôn còn kinh ngạc phát hiện ra, hơn một trăm ác quỷ còn không ngừng hấp thu lực âm hàn , tuy tốc độ hấp thu rất chậm chạp, nhưng là điều này cũng mang lại kinh hỉ cho hắn. Đám ác quỷ như đói khát, liên tục cắn nuốt lực âm hàn, mà đại lượng khí âm hàn trải qua Vạn Quỷ U Hồn phiên đề tồn, chậm rãi hóa thành từng tia răng lượng rót vào trong thân thể bản tôn.

Bản tôn cảm thấy, những linh lực này thiên hướng thủy lực, từng tia linh lực không ngừng bồi dưỡng chân nguyên hắn.

Mà Thủy Như Trọng cùng Hồng Tứ lại gắng sức chống lại hàn khí, chậm chạp bước về phía miệng hố, mà ở nơi xa, có thêm sáu người bay về hướng miệng hố.

Chùng nhân cũng không quan tâm đến bản tôn dừng chân tại chỗ, trong mắt Thủy Như Trọng, hắn thực lực bản tôn không cho phép hắn tiến về phía trước đi, dù sao tuổi còn nhỏ như vậy, có thể tiến đến đây đã làm Thủy Như Trọng kinh ngạc không thôi rồi.

Ngay khi bản tôn đột nhiên dừng bước, tiểu tinh linh Địch Nhi không ngừng nôn nóng bay múa, nàng như muốn thúc giục bản tôn mau đi, cho đến lúc chấp niệm trong thân thể bản tôn thông qua khế ước nói cho nàng biết tình trạng hiện tại của bản tôn, tiểu tinh linh mới bớt nôn nóng.

Bản tôn không chút bài xích đối với đại lượng thủy linh lực cuồn cuộn tiến vào, tốc độ tiến vào thậm chí còn nhanh hơn tụ linh trận, còn thuần khiết hơn, bản tôn hấp thu vô cùng thuận lợi, không chút cố kỵ gì.

Một khắc này, đại lượng linh lực tiến vào, như gặp được kỳ duyên, làm cho bản tôn điên cuồng hấp thu, những linh lực này không ngừng xung kích chân nguyên hắn. Hồng sắc chân nguyên dưới đại lượng thủy linh lực xung kích, chầm chậm chuyển thành màu cam, rồi lại biến thành màu vàng, rồi lại thuế biến chuyển thành màu lục, cho đến khi xuất hiện một tia màu lam, bản tôn mới vô cùng nuối tiếc chặt đứt linh lực không ngừng tiến vào.

Quyển 5: thiên tàm di thuế
Chương 29: phù quang lược ảnh
Dịch: Tà Phiêu

Không phải không thể tiếp tục hấp thu mà là bản tôn không muốn tiếp tục hấp thu, nếu tiếp tục hấp thu hiển nhiên tu vi sẽ tăng thêm, nhưng là đấy là thủy tính năng lượng, nó sẽ triệt để áp chế những loại năng lượng khác.

Bản tôn không nghĩ bản thân chỉ tu luyện năng lượng một hệ, hắn muốn tất cả các hệ bình hành hơn.

Hiện tại, tuy thủy linh lực nhiều hơn một ít, nhưng sau một đoạn thời gian điều tiết, hấp thu linh lực các hệ khác, linh lực sẽ chầm chậm trở lại bình hành, cũng ở phạm vi không chế, hiện tại đã đến mức hấp thu thủy linh lực cực hạn.

Bản tôn chậm rãi mở tròng mắt ra, trong lòng một trận vui sướng, chỉ trong chốc lát, chân nguyên trong thân thể lớn gấp đôi, lần này thu hoạch lớn rồi, hắn nhanh chóng thu lại Vạn Quỷ U Hồn phiên, giờ phút này hắn dùng chân nguyên phòng hộ đã còn không phí sức nữa rồi.

Hắn nhìn một chút hai trăm thước phía trước, đám người Thủy Như Trọng cách đó không xa, bản tôn không khỏi khẽ cảm khái, huyệt hàn băng này quá lợi hại rồi, đám người Thủy Như Trọng cũng chỉ có thể dừng nơi cách một trăm thước, đó đã là cực hạn của họ, không thể tiếp tục tiến lên phía trước được nữa.

Nhưng tám người không có chút nào buông bỏ, vẫn tiếp tục nỗ lực tiếp về phía trước.

Bản tôn chậm rãi đi về phía trước, tu vi tăng thêm làm cho bản tôn có thể thích ứng âm hàn lực nơi này, chân nguyên biến thành phòng hộ tráo hoàn toàn có thể ngăn cản hàn khí từ bốn phía.

“A, tốt rồi, lão gia, quá tốt rồi, làm Địch Nhi vội muốn chết”Tiểu tinh linh lập tức không ngừng bay múa bên người bản tôn nói.

“Đi thôi”Bản tôn nói.

Một khắc sau, một người, một tinh linh lập tức bay về phía trước.

Đám người đáng nỗ lực tiến lên ở phía trước những nhìn thấy bản tôn, thật quái dị, lúc trước hắn còn bị bức cho không dám tiến lên, hiện tại lại chậm rãi bước, đây là chuyện gì? Chẳng lẽ lúc trước là giả bộ sao?

Bản tôn đi đến cách miệng hố một trăm thước cũng đột nhiên dừng lại, bởi vì, bản tôn biết, đây đã là cực hạn của mình rồi, dù cho tu vi đột nhiên tăng mạnh. Mà bản tôn cũng không muốn tiếp tục hấp thu thủy hệ linh lực, hay sử dụng Vạn Quỷ U Hồn phiên nữa, bởi thế, khi đạt đến ngang hàng đám người, bản tôn đột nhiên thúc giục chân nguyên, chầm chậm nâng mình lên, làm cho có thể xem được hàn động phía xa.

Mọi người nhìn thấy động tác của bản tôn cũng chầm chậm học theo bay lên trên cao.

Bản tôn bay lên đủ cao để nhìn rõ, đường kính hố lên đến cả vạn thước, bốn phía vách hố tràn đầy băng tinh, mà lượng lớn huyền hàn chi khí bao phủ trắng xóa miệng hố.

“Lão gia, ta cảm thấy bên trong có mấy thứ ăn rất ngon, ta có thể đi ăn không?”Tiểu tinh linh đột nhiên nói với bản tôn.

“Ăn ngon?”Bản tôn kỳ quái hỏi.

“Đúng a, cùng với thứ ta ăn trước khi đi ngủ không kém nhiều, hình như có sáu cái nha”Tiểu tinh linh chăm chú nói.

“Thứ ngươi ăn trước khi đi ngủ?”Bản tôn kinh ngạc hỏi. Hiển nhiên hắn cũng biết được giá trị của những thứ kia, nhưng bản tôn còn chưa có năng lực chống đỡ hàn khí nơi này, phải làm sao đây?

“Đợi lát nữa đã, đợi không có ai, ta giúp ngươi lấy đi”Bản tôn nói khẽ, hiện tại, hắn không thể để lộ Khốn Tiên thằng trước mặt mọi người được, đành đợi lát nữa xem thế nào.

“Địch Nhi tự mình có thể lấy a”Tiểu tinh linh cũng nhìn ra được bản tôn lúng túng, nàng lập tức nói.

“Ngươi cũng có thể lấy sao?”Bản tôn trầm mặc nói, dù sao, đây chính là hàn khí, bản thân mình cũng không chịu được, tiểu tinh linh nàng làm sao có thể chứ? Chẳng lẽ thân thể nàng có đặc thù gì sao?

“Đúng a, lão gia, ta đi đây”Tiểu tinh linh lập tức vội vàng bay đi, hiển nhiên nàng coi sự trầm mặc của bản tôn là đồng ý.

Tám người còn lại nhìn thấy tiểu tinh linh đột nhiên không sợ băng hàn bay về hố sâu phía xa, đều lộ ra ánh mắt kinh ngạc, chuyện gì thế này? Tại sao tiểu gia hỏa này có thể bay vào? Chẳng lẽ nàng là cường giả thuế phàm cảnh? Rốt cuộc, những người ở đây đều là thánh cấp đỉnh phong, cũng chỉ có thể dừng ở chỗ này, mà nàng có thể vượt qua, vậy nhất định phải siêu việt thánh cấp rồi.

Y như vậy, bản tôn cũng kinh ngạc nhìn vào tiểu tinh linh đang bay xa, trong lòng cực độ chấn động,

“Phốc” Đám người không ngờ lại nghe được thanh âm rơi xuống nước, sao có thể chứ, lạnh như vậy mà còn có loại nước không đóng băng sao?

Chỉ có bản tôn hiểu rõ đấy chính là huyền hàn chi thủy, đợi khi hắn đạt đến Kim Đan kỳ, cũng có thể dùng pháp thuật ngưng luyện một ít, bởi vậy hắn không có chút kinh ngạc nào, chỉ là không ngờ tiểu tinh linh nàng lại chịu được nhiệt độ thấp như vậy.

Ngay khi tiểu tinh linh nhảy xuống hố, bốn phía mặt hố phát sinh biến hóa lớn, hàn khí xung quanh miệng hố không ngừng xoay tròn bốc lên.

“Địch Nhi ngươi không sao chứ?”Bản tôn thông qua khế ước hô hoán tiểu tinh linh.

“Không sao đâu lão gia, hố nước này thật sâu a, ta chìm xuống lâu như vậy còn không thấy đấy a”Tiểu tinh linh tức giận nói, mà bản tôn cũng có thể tưởng tượng ra bộ dáng chu miệng nhỏ đầy tức giận của nàng.

Lúc này, hàn khí càng lúc càng xoay nhanh, chậm rãi bay lên giữa không trung, bạch sắc hàn khí chậm rãi biến thành lam sắc, rồi lại chầm chậm biến thành trong suốt.

Một khắc này, từ khi hàn khí biến thành lam sắc, đám người đã có thể ẩn ẩn thấy một hình ảnh trong đó, đến khi hàn khí hóa thành trong suốt, họ có thể thấy rõ được một thiên tằm vô cùng to lớn, xung quanh là ngọn lửa lam sắc yêu dị.

Nhìn thấy thiên tằm khổng lồ này, tất cả mọi người đều kinh ngạc, nhưng là rất nhanh, họ đều phát hiện ra được, đấy chỉ là một ảo ảnh mà thôi, cũng không phải là thiên tằm thật, nhưng tại sao tự nhiên lại có ảo ảnh xuất hiện?

Thiên tằm, tuy chỉ là ảo ảnh nhưng lại sinh ra uy áp cực đại đến chúng nhân, thậm chí uy áp này còn mạnh hơn thiên sứ khô lâu rất nhiều.

Chuyện gì vậy? Chỉ là một ảo ảnh mà thôi, sao có thể có uy áp lớn như vậy chứ?

Trong ảo ảnh, thiên tằm không ngừng đong đưa thân thể khổng lồ, di động tời lui, bốn phía thiên tằm đi qua, đều là băng thiên tuyết địa, đại tuyết không ngừng rơi xuống càng làm tăng thêm vẻ cô đơn của nó.

Thiên tằm cứ bò, bò, cho đến cuối cùng, nó đột nhiên dừng lại, một mảnh băng tơ trắng khiết được thổ ra từ miệng nó, quấn quanh người nó.

Càng lúc càng nhiều băng tơ bao bọc lấy nó, cho đến khi bao bọc thiên tằm lại thành một cái băng kén khổng lồ, mà băng kén không ngừng hấp thu hàn khí xung quanh.

Vô số hàn khí chầm chậm tụ về băng kén, ở nơi xa bắt đầu trở nên nóng bức, hiển nhiên tất cả hàn khí đã bị rút sạch, làm cho hỏa hệ năng lượng trong nháy mắt áp chế năng lượng các hệ khác.

Mà ở nơi có băng kén, lại cố vô tận hàn khí, nóng lạnh so đối, làm cho băng tinh không ngừng từ trên trời rơi xuống, nhìn qua vô cùng tráng lệ.

Một khắc này, đám người đều chấn kinh, không hiểu vì sao lại có ảo ảnh này, nhưng bản tôn có thể đại khái đoán được vì sao.

Đây hẳn là phù quang lược ảnh, là một sinh mạng ấn ký cường đại, trải qua vô số năm tháng ấp ủ mà hình thành. Ảo ảnh chỉ là thi triển lại mà thôi, nhưng chẳng lẽ việc tiểu tinh linh nhảy xuống hố chính là điều kiện xúc phát ảo ảnh?

Trong khi chúng nhân đang xem xét, có thêm hai thánh cấp lang nhân bay đến, tuy cùng là thú nhân, nhưng bản tôn có thể khẳng định đây không phải là những kẻ đến quảng trường giáo đình lúc trước, hẳn cũng vừa mới đến.

Hai thánh cấp lang nhân vừa đến cũng học theo bộ dáng của chúng nhân nhìn về ảnh tượng phá xa.

Sau khi băng kén hình thành được một thời gian, ở trên không đột nhiên tụ lại vô số mây đen, thiểm điện không ngừng lóe lên giữa đám mây, uy áp làm cho người ta sợ hãi từ tận xương tủy.

Tuy hết thảy chỉ là ảo ảnh, nhưng là đám người có chút không chịu được, uy áp này quá khủng bố, đây là sao chứ? Trong đám người bắt đầu xuất hiện những người lùi lại phía sau, nhằm giảm bớt áp lực lên bản thân.

Lúc này, bản tôn đầy kinh ngạc, há hốc miệng, tâm lý không ngừng rung đông: “Đây là gì? Kiếp vân? Độ kiếp?”Bản tôn không quá tin tưởng nhìn vào màn này, trong lòng đầy kinh ngạc.

“Ầm!”

Một đạo thiểm điện khổng lồ đánh xuống băng kén, tuy không nghe được thanh âm trong ảnh tượng, nhưng từ vết nứt trên ảnh tượng, mọi người cũng có thể tưởng tượng được đạo thiểm điện kia uy lực lớn như nào.

Nhưng là đạo thiểm điện khổng lồ chỉ lưu lại một vết vỡ nhỏ trên băng kén rồi triệt để tiêu tan.

Đám người không khỏi chấn hãm thật sâu với lực phòng ngự của băng kén.

Tiếp theo, một đạo thiểm điện càng thêm thô to từ trong mây đánh xuống, ảnh tượng một trận đung đưa, làm cho chúng nhân không nhìn thấy được gì, cho đến năm giây sau, ảnh tượng mới chậm rãi xuất hiện.

Mà lần này, một hố càng thêm to trên mặt băng kén, làm cho chúng thầm hút khí lạnh, mà bản tôn cũng kinh ngạc nhìn, thiên kiếp vừa rồi mạnh đến độ phá hoại sinh mạnh ấn ký, làm cho đoạn ký ức này triệt để tan biến.

Tiếp theo, ảnh tượng không ngừng đánh xuống thiểm điện, nhưng là mỗi lần thiểm điện đánh xuống, ảnh tượng đều trở nên mông lung không rõ, dần trở về làm sắc.

Gần hai canh giờ, ảnh tượng mới chầm chậm ổn định lại.

Lúc này, mọi người mới một lần nữa nhìn thấy cảnh sắc bên trong, tất cả mọi người đều ngừng lại hô hấp, ai cũng có thể đoán được, hai canh giờ vừa rồi, băng kén phải chịu thiên lôi đánh xuống liên tục, đám người cũng không ôm hy vọng với băng kén, dù sao thiên lôi đó quá khủng khiếp rồi.

Cho đến khi ảnh tượng một lần nữa xuất hiện, mọi người không khỏi hít vào thật sâu, trong cảnh tượng, bất kể là băng sơn, hay băng nguyên đều đã bị thiểm điện oanh phá hết, đại địa đầy những vết nứt, từng mảng cháy đen, mà mây đen trên trời cũng biến mất sạch.

Băng kén cũng bị phá hủy không kém, nguyên lúc trước óng ánh đẹp đẽ, giờ phút này tràn đầy vết nứt, mà kèm theo từng mảng cháy đen, như là triệt để báo hỏng.

Ngay khi chúng nhân cho là băng kén triệt để phá hỏng, từ vô số vết rạn nứt toát ra quang mang ngũ sắc  mãnh liệt, quang mang trong chốc lát bừng sáng cả thiên không.

Ngũ thải quang mang duy trì một nén hương mới chậm rãi thu liễm, ở trung tâm băng kén, một vứt nứt càng lúc càng lan rộng, mà ngũ thải quang mang cũng chỉ bắn ra từ vết nứt này mà thôi.

Tiếp theo, từ trong khe nứt, đột nhiên vươn ra hai xúc túc ngũ sắc, rồi đến một cái đầu.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của đám người, một ngũ thải hồ điệp trải cánh bay lên, quang mang ngũ sắc một lần nữa rọi khắp thiên địa.

Ps: đủ lâu để tất cả quên mình là ai, giờ nói gì cũng chỉ là ngụy biện thôi, nhưng sẽ cố gắng dịch 1 ngày 1c. Thảm đỏ giờ phút này trải trên nền cô độc, mong là mình vượt qua được. Một mình một xó cũng hay ^^

Quyển 5: thiên tằm di thuế
Chương 30: thiên tằm di thuế
Dịch: Tà Phiêu

Hồ điệp khổng lồ mở rộng đôi cánh ngũ sắc, vừa vỗ một cái đã bay đến giữa không trung, rất giống như chầm chậm vượt qua không gian, cứ như vậy tan biến trong hư không, chỉ để lại vô số quang mang ngũ sắc dần dần tan biến.

Nhìn thấy màn này, chúng nhân đều há tô miệng.

Lúc này, ảnh tượng đạm lam sắc cũng dần dần nhạt đi, băng kén bị phá vỡ dần dần tan biến vào mặt đất, băng kén như là hóa thạch, chậm rãi dung hợp cùng mặt đất, chầm chậm hợp làm một thể cùng đại địa.

Nhưng là ở nơi hồ điệp phá kén, xuất hiện một băng nhãn, không ngừng tỏa ra hàn khí đóng băng xung quanh lại.

“Đây là Băng Tằm sơn mạch?”Một thánh cấp nhân loại có chút không thể tin nổi kêu lên.

Lúc này, đám người lại nhìn về ảnh tưởng dần tan biến, hình dáng kia, quả đúng là Băng Tằm sơn mạch.

“Chẳng lẽ, tất cả sơn mạch là do một cái kén tằm tạo thành sao?”Trong lòng mọi người tràn đầy không thể tin nổi nói, điều này sao có thể chứ?

Quả không thể tưởng tượng nổi, sao lại có thiên tằm lớn như thế chứ? Tuy chúng nhân không ngừng cưỡng bách chính mình phải tin tưởng, nhưng là đoạn ảnh tượng đã vô hình hoàn toàn đánh đổ ý thức của chúng nhân, hiện tại, bọn họ mới phát hiện ra, chính mình dù là thánh cấp đỉnh phong thì vẫn còn nhỏ bé lắm!

Chầm chậm, lam sắc ảnh tượng toàn bộ tan biến, chậm rãi biến thành hàn khí tụ xuống quanh miệng hố.

Ảnh tượng đã tan biến nhưng vẫn còn đọng lại trong lòng mỗi người, ảnh tượng vừa rồi quá chấn kinh, hoàn toàn vượt qua nhận biết của mỗi người, ở thời khắc này, tất cả mọi người đều đột nhiên cảm thấy mình nhỏ bé biết bao.

Tuy mười thánh cấp cường giả không đi tranh đoạt thuế phàm băng tinh, nhưng mọi người đều vô cùng vui mừng cho bản thân, vừa rồi thu được còn trân quý gấp ngàn lần thuế phàm băng tinh.

Rốt cuộc, đám người đứng đây đều tự tin sẽ đột phá thuế phàm, thuế phàm băng tinh đối với đám người chỉ là thêm một tầng bảo hiểm mà thôi, mà ảnh tượng vừa rồi cho chúng nhân thêm một mục tiêu càng xa so với thuế phàm, không biết cao hơn mấy lần nữa.

Một nén hương qua đi, chúng nhân còn đắm chìm trong huyễn cảnh hồ điệp phá kén bay đi, họ vẫn là những cường giả lúc trước, nhưng trong tâm linh được một lần triệt để tịnh hóa, ánh mắt cũng không dừng lại ở cực hạn thuế phàm nữa, làm cho tâm cảnh mọi người có được đột phá không thể tưởng nổi.

Tuy đạt tới thuế phàm còn rất khốn khó, nhưng nhất định đột phá trong tương lại sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Thủy Như Trọng cũng có thể nghĩ thông, huyệt này hẳn do thiên sứ phong ấn, còn về mục đích gì thì chúng nhân không thể đoán ra.

Chỉ có một mình bản tôn không quá chấn kinh, dù sao hắn cũng nhìn thấy nhiều trường diện to lớn hơn vậy nhiều lần. Nhìn vào đám người đang chấn động, bản tôn cũng không tiếp tục đứng trên không nữa mà chậm rãi hạ xuống đất, tâm thần hướng về tiểu tinh linh.

“Phốc”Tiểu tinh linh nhanh chóng lao ra khỏi hàn đàm, lúc này, trên người nàng bám đầy băng sương, sắc mặt có hơi chút trắng bệch, miệng môi run rẩy nhanh chóng bay về hướng bản tôn.

Thanh âm tiểu tinh linh gây ra trong nháy mắt bừng tỉnh đám người.

Nhìn thấy tiểu tinh linh bay ra từ hàn đàm, ánh mắt mọi người nhìn về nàng đều lộ vẻ phức tạp, chẳng lẽ tiểu tinh linh này đã đạt đến thuế phàm cảnh giới?

“Lách cách lách cách, lạnh thật lạnh a”Tiểu tinh linh bay đền bên người bản tôn run loạn lên.

Nhìn thấy bộ dáng của tiểu tinh linh, bản tôn vươn ra tay phải, truyền chân nguyên cho tiểu tinh linh đang co rúm trong lòng bàn tay phải của hắn, bên trong xen lẫn một ít năng lượng hỏa tính.

Chân nguyên tiến vào khắp thân thể tiểu tinh linh thì băng sương trên người nàng nhanh chóng tiêu tan, sắc mặt nàng từ có chút trắng bệch nhanh chóng chuyển hồng, băng sương trên sợi tóc cũng chậm rãi biến mất.

“Ô”Tiểu tinh linh nhắm lại tròng mắt, rên rỉ đầy thoải mái.

“Tốt rồi đi?”Bản tôn thu tay hỏi.

Tiểu tinh linh có chút lười nhác không chịu mở tròng mắt, chậm rãi nói: “Ân, a, đa tạ lão gia”.

“Lấy được chứ?”Bản tôn thông qua khế ước hỏi tiểu tinh linh.

Nhìn thấy động tác của bản tôn, tiểu tinh linh cũng biết chung quanh nhiều người, cười hì hì gật đầu.

Chúng nhân từ khi nhìn thấy tiểu tinh linh đi ra, liền chăm chăm nhìn nàng, xem nàng nói gì, nhưng tiểu tinh linh thật lâu không nói gì, làm cho mọi người không khỏi thất vọng, nhưng là ánh mắt của đám người thủy chung không có ly khai tiểu tinh linh. Rốt cuộc, cảnh tượng bên ngoài đã chấn kinh như thế, tiểu gia hỏa này có thể tiến xuống sâu trong, đến cùng sẽ thu được cái gì đây? Nhưng là trở ngại thực lực thuế phàm cảnh của tiểu tinh linh, nên không ai chọn hành động quá khích cả.

“Đi, đi xem xem đến cùng là gia hỏa nào hảo vận đạt được thuế phàm băng tinh”Bản tôn đột nhiên nói với tiểu tinh linh.

Tiểu tinh linh lập tức phụ họa nói: “Ân”.

Thủy Như Trọng cũng lập tức đi theo, cùng bản tôn bay về hướng đông nam.

Những người khác thấy bản tôn không tiết lộ chút tin tức nào, cũng lập tức bay về hướng đông nam, bởi ở hướng đó hiện tại còn rất nhiều người giữa không trung, hiển nhiên còn chưa có ai đạt được thuế phàm băng tinh.

Tuy mọi người vô cùng tự tin đột phá thuế phàm, nhưng đồ vật tốt thì ai mà không muốn chứ? Cho đến khi bay cách xa đám người, Thủy Như Trọng mói hỏi bản tôn: “Tiểu tinh linh vừa rồi thu được thứ gì vậy?”.

“A, được gì thế? Lấy ra cho ta xem một chút nào”Bản tôn lập tức nhìn tiểu tinh linh nói.

“Ân, là thứ này, cùng thứ ta ăn trước khi đi ngủ không kém là bao, vừa mới ăn mất một cái rồi, hiện tại còn năm cái”Tiểu tinh linh gật đầu nói, hơn nữa lấy ra một tinh thể lam sắc đưa cho bản tôn.

Quyển 5: thiên tằm di thuế
Chương 31: Thiên Tinh tông
Dịch: Tà Phiêu
Nguồn: banlonghoi.com

“Ngươi ăn một cái?”Bản tôn vừa đón lấy tinh thạch tiểu tinh linh đưa vừa kinh ngạc hỏi.

Một phương diện, hắn kinh ngạc tiểu tinh linh này một khắc cũng không quên ăn, mặt khác hắn kinh ngạc nàng sau khi ăn xong không có ngủ mất. Nhưng nghĩ lại cũng minh bạch, tiểu tinh linh nàng nuốt qua vô số thiên tài địa bảo, như sinh mạng chi tuyền, huyết nguyên lực mà vẫn không thăng cấp, nhưng là năng lượng đấy vẫn ẩn sâu trong thân thể nàng, cho đến khi nàng ăn tinh thể kia, đột phá bình cảnh, mới từ lượng biến đạt đến chất biến, sản sinh tiến hóa.

Hiện tại, nàng vừa thăng cấp xong, năng lượng để tiếp tục thăng cấp hẳn phải lớn hơn rất nhiều, bởi thế ăn một viên tinh thể cũng không thể khiến nàng lập tức thăng cấp.

Nháy mắt đã suy nghĩ xong, bản tôn quay về quan sát lam sắc tinh thể trong lòng bàn tay. Tinh thể này hình bát diện, màu lam nhạt, óng ánh trong sáng, cầm trong tay, từng tia khí lạnh tiến vào thân thể hắn, làm cho hắn có cảm giác phi thường tĩnh tâm.

Nhìn rõ tinh thạch trong lòng bàn tay, bản tôn lại mở to mắt đầy kinh ngạc, bởi vì trong ký ức của hắn, đây là linh thạch, một đồ vật trân quý kể cả ở tiền thế.

Linh thạch hoàn toàn do linh lực ngưng tụ thành, mà trong tay hắn, linh thạch này rõ ràng là thủy hệ linh thạch, ngưng tụ vô số thủy hệ năng lượng mà thành, mà người tu đạo có thể trực tiếp hấp thu linh lực từ linh thạch tăng thực lực, mà đây cũng là vật tất yếu trong một số trận pháp, thậm chí còn dùng để luyện đan.

“Vĩnh Diệp, đó là thứ gì vây?”Thủy Như Trọng ở một bên nghi hoặc nhìn linh thạch trong lòng bàn tay bản tôn.

“Huynh tự xem đi”Bản tôn đưa tinh thạch sang cho Thủy Như Trọng.

Thủy Như Trọng lập tức thận trọng nhận lấy, cẩn thận quan sát tinh thạch trong lòng bàn tay.

“Địch Nhi, năm khối tinh thạch này đừng ăn, nó rất trọng yếu với ta, sau này ta sẽ tìm cho thứ ăn ngon hơn”Bản tôn lập tức nói.

“Lại cướp đồ ăn của người ta, lão gia thật xấu, Địch Nhi còn mất công mang lễ vật về cho lão gia nữa chứ”Tiểu tinh linh lập tức mân mê miệng nhỏ, đầy không nguyện ý nói.

Nhìn đến biểu tình ủy khuất của tiểu tinh linh, bản tôn chỉ đành chịu lắc đầu nói: “Được rồi, nhiều nhất là ăn hai cái thôi, còn lại lão gia rất cần, không thể ăn được”.

“Ân, đa tạ lão gia”Tiểu tinh linh lập tức hớn hở nói.

Tiếp theo, nàng rất không tình nguyện lấy ra hai khối thủy hệ linh thạch đưa cho bản tôn.

Thu lại ba khối linh thạch, bản tôn cười nói với tiểu tinh linh: “Lễ vật cho ta đâu rồi? Là thứ gì vậy? Mau lấy ra cho lão gia xem xem?”.

“Là thứ này, nó ở bên cạnh mấy khối linh thạch”Tiểu linh linh vừa nói vừa lấy ra một sợi dây nhỏ trắng từ trong không gian của mình.

“Thiên tằm ti”Thủy Như Trọng vừa nhìn một cái đã nhận ra vật trong tay Địch Nhi.

“A?”Bản tôn cũng kinh ngạc đón lấy thiên tằm ti, nắm ở trong tay có chút cảm giác mát lạnh.

Trong lòng vừa động, bản tôn cũng không tiếp tục kiểm tra, mà trực tiếp thu lấy, cười nói: “Thật tốt nha, lão gia rất thích lễ vật của Địch Nhi”.

“Biết chắc là lão gia sẽ thích mà”Tiểu tinh linh đầy vui vẻ đáp.

“Ân, chúng ta đi nhanh đi, xem bộ dáng bên kia, hẳn bọn họ còn chưa lấy được thuế phàm băng tinh”Bản tôn cười nói với Thủy Như Trọng.

“Hảo”Thủy Như Trọng cũng đầy tán thành thốt lên, vừa rồi nếu không phải tò mò muốn xem tiểu tinh linh thu được gì, thì hắn đã sớm chạy đi rồi.

“Đi”Bản tôn lập tức nói với tiểu tinh linh. Tiểu tinh linh nhân được chỉ thị, vội vàng chui vào cổ tay áo của bản tôn. Bản tôn khẽ thúc động chân nguyên, pháp thuật súc địa thành thốn nháy mắt được triển khai, thân ảnh hắn trong nháy mắt tan biến hiện ra ở trên một đỉnh núi phía xa.

“Không gian ma pháp?”Thủy Như Trọng đầy ngạc nhiên nhìn theo.

Rất nhanh, bản tôn mang theo tiểu tinh linh đi tới băng tinh cung điện, lúc này những cường giả vây kín băng tinh cung điện.

Thủy Như Trọng sau khi sửng sốt cũng vội vàng bay về hướng băng tinh cung điện. Băng tinh cung điện dài rộng đều hơn hai trăm thước, cao hơn trăm thước, hoàn toàn ẩn hình, không có một đồ đạc nào, băng tinh bốn phía là hơi nước ngưng tụ thành, mà kỳ lạ là cả băng tinh cung điện trôi nổi trên không, không có một điểm tựa nào.

Đương nhiên, đối với việc này, bản tôn không có chút ngạc nhiên nào, trước kia hắn đã nhìn thấy xe ngựa trôi nổi không cần bánh xe nhờ khắc ma pháp trận, đương nhiên bản tôn tin, trận pháp khắc cho tòa cung điện này phải huyền áo gấp cả nghìn lần trận pháp khắc trên xe ngựa.

Đến chuyện vì sao cung điện lại vô hình, bản tôn cũng không dễ đoán ra vì sao, vì trong trí óc của hắn, ít cũng có hơn chục loại pháp thuật có tác dụng như vậy.

Lúc này, bốn phía quanh đại điện có hơn mười thánh cấp cường giả không ngừng bay múa quanh băng tinh cung điện.

Mà ánh mắt bản tôn tập trung đến cửa chính của cung điện. Phía trên cửa là một biển bài đóng băng, “Thiên Tinh tông”.

Cánh cửa chính đã sớm bị chúng nhan oanh mở, càng lúc càng nhiều cường giả bay vào trong cung điện, mà lai cũng rất nhanh có thêm vài thánh cấp cường giả bay ra ngoài, bay xung quanh cung điện như đang tìm kiếm gì đó.

Những thánh cấp cường giả không ngừng ra ra vào vào làm cho bản tôn kỳ quái không thôi.

“Chẳng lẽ bọn họ còn chưa tìm được thuế phàm băng tinh sao?”Bản tôn kỳ quái nghĩ.

Lúc này, Thủy Như Trọng cũng đã bay đến, dừng bên cạnh bản tôn hỏi: “Vĩnh Diệp, có chuyện gì vậy?”.

“Ta hiện tại cũng không biết, vào xem đi”Bản tôn cùng Thủy Như Trọng cùng bay vào trong tòa cung điện.

Tại nơi cửa chính, có một mặt ban công bằng băng, hai người nhè nhẹ đặt chân xuống, đứng vững ở trên đấy.

Ngay khi hai người hạ chân, tiểu tinh linh lập tức bay khỏi cổ áo bản tôn, bay vòng xung quanh hai người, rồi nàng dẫn đầu bay vào trong.

Thủy Như Trọng cùng bản tôn nhìn lẫn nhau một cái rồi cùng lúc bay vào.

Trong đại điện có gần trăm thánh cấp cường giả, có nhân loại, có dực nhân, ải nhân, câu lũ tộc, thằn lăn nhân, lang nhân, còn có một đầu ngưu đầu nhân. Tên ngưu đầu nhân này thân hình vạm vỡ, cao đến ba thước, làn da phiếm hồng, gắn ở trên là một cái đầu ngưu đầy nhân tính hóa, nhìn qua rất giống Ngưu Ma vương trong truyền thuyết.

Nhìn thấy tiểu tinh linh bay vào địa điện, có mấy thánh cấp cường giả nhãn thần ngưng trọng, để lộ một tia không nguyện ý.

Đại điện kiến tạo rất phổ thông, chỉ có mấy băng trụ khổng lồ chống đỡ, mà những gian nhà xung quanh cũng không được chúng nhân để ý, hiển nhiên trong đấy chẳng có gì đáng giá cả.

Những thánh cấp cường giả, lúc này vây thành hình tròng, thỉnh thoảng từ giữa bắn ra một chút đấu khí, mọi người cũng không để tâm đến bản tôn cùng Thủy Như Trọng mới tiến vào.

“Lão gia, mau đến xem a”Tiểu tinh linh bay ở phía trước đột nhiên quay đầu lại nói.

Tiếng kêu này trong nháy mắt thu hút sự chú ý của chúng nhân, ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người tiểu tinh linh, liền cả những thánh cấp cường giả quây thành vòng tròn cũng quay lại nhìn nàng.

Hứng lấy ánh mắt của tất cả mọi người, làm cho tiểu tinh linh không khỏi ngượng ngùng không thôi.

“Vút”Nàng nhanh chóng bay lên trên bả vai của bản tôn, một dẫn dời này quá tuyệt, bản tôn nhanh chóng trở thành tiêu điểm của chúng nhân.

Nhìn thấy bản tôn, rất nhiều người lộ ra thần sắc phức tạp, chuyện bản tôn dùng kết giới vây chặt ba mươi thánh cấp thú nhân đã được truyền rộng khắp.

Mười lăm thú nhân tại trường nhìn về phía bản tôn không khỏi tràn đầy phẫn hận. Nhưng những thú nhân này cũng không xông lên, có lẽ cảm giác được hiện tại số lượng thú nhân quá ít, thêm vào còn có sự tình trọng yếu trước mặt.

Dưới ánh mắt phức tạp cùng phẫn hận của mọi người, bản tôn cùng Thủy Như Trọng cùng đi tới bên cạnh vòng tròn thánh cấp cường giả, xem những người này vây lấy thứ gì.

Thuế phàm băng tinh, chính là thuế phàm băng tinh, bản tôn vừa nhìn một cái đã nhận ra ngay.

Căn cứ ghi chép trong điển tịch Thủy gia, thuế phàm băng tinh là hình băng hoa, có ba cánh hoa màu lam, phi thường dễ nhận. Hiện tại, trước mắt chúng nhân chính là thuế phàm băng tinh, mà còn không phải chỉ có một cái, mà là mười hai cái!

Chuyện gì thế này? Làm sao sẽ có mười hai thuế phàm băng tinh đây? Bản tôn kinh ngạc nhìn vào số thuế phàm băng tinh trước mắt, không phải vị ma pháp sư kia chỉ luyện chế ba viên thôi sao? Bị nuốt mất hai thì hiện tại phải còn một mới đúng chứ?

Còn có, càng thêm kỳ quái là, thuế phàm băng tinh cũng trôi nổi giữa không trùng, mà chúng nhân chỉ trơ mắt nhìn vào, vì sao không ai động thủ? Chẳng lẽ những người này không cần sao?

Bản tôn cùng Thủy Như Trọng cùng kỳ quái nhìn nhau.

“Sao vậy? Các người đều không muốn lấy sao?”Thủy Như Trọng đột nhiên hỏi.

Mà những thánh cấp cường giả này, đều quay lại nhìn nhìn Thủy Như Trọng một chút rồi không nói gì, chỉ có duy nhất một thánh cấp cường giả tiện tay đánh ra một đạo kiếm khí hắc sắc bổ về phía mười hai mai thuế phàm băng tinh.

Nhìn thấy màn này, Thủy Như Trọng kinh ngạc không thôi, luồng kiếm khí này tốc độ quá nhanh, hắn không thể ra tay ngăn lại kịp, trong lòng thầm trách kẻ này lỗ mãng, không lấy thì thôi, việc gì phải hủy nó, lúc đấy không còn thuế phàm băng tinh, lửa giận của chúng nhân sẽ đổ hết lên ngươi.

Nhưng là, chúng nhân không một ai đứng ra ngăn cản, như là tập mãi thành thói quen, làm cho Thủy Như Trọng không thể lý giải được.

“Phốc”Đạo kiếm khí này xuyên qua một thuế phàm băng tinh trực tiếp đánh xuống nền đại điện, làm cho Thủy Như Trọng kinh ngạc chính là đấu khí kia đi xuyên qua thuế phàm băng tinh, mà thuế phàm băng tinh không có một chút thương tổn nào.

Chuyện gì chứ? Thủy Như Trọng kinh ngạc nhìn mãi không thôi, sau khi một thánh cấp cường giả đánh ra một đạo kiếm khí nữa, hắn mới xác định được, không phải bọn họ không muốn lấy, mà là lấy không được!

Những thuế phàm băng tinh này như là hư ảnh, trôi nổi giữa không trung, tuy nhiên nhìn qua ở bên kia, nhưng là chúng nhân lại sờ không đến, vươn tay ra bắt lại như bắt vào không khí.

Tuy mười hai mai thuế phàm băng tinh này như là ảnh tượng, nhưng chúng nhân đều nhất trí tin rằng, những băng tinh này là chân thực, chính xác có mười hai mai thuế phàm băng tinh.

Lúc này, tiểu tinh linh lại một lần nữa bay khỏi bả vai bản tôn, bay về phía thuế phàm băng tinh, nhìn thấy tiểu tinh linh đi đến, tất cả cùng dừng hành động lại, chăm chú nhìn vào nàng, hy vọng nàng có thể lấy xuống.

Tiểu tinh linh bay đến gần, dùng động tác ôm, ôm lấy một mai thuế phàm băng tinh. Xuyên qua!

Ôm một cái không được gì, tiểu tinh linh lại lúng túng làm động tác ôm lại lần nữa. Xuyên qua! Kết quả đồng dạng, nàng không ôm được gì, làm cho nàng đầy tức giận nhìn thuế phàm băng tinh rồi lập tức bay trở về bản vai bản tôn.

“Lão gia, thứ kia không sao lấy được a”Tiểu tinh linh tức giận nói

“Đây là một không gian ma pháp phi thường huyền ảo”Một giọng nam đột nhiên vang lên, thuận theo phương hướng thanh âm, bản tôn phát hiện người vừa nói chính là Hồng Tứ cùng quan sắc cảnh tượng thiên tàm hóa điệp.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Hồng Tứ, hy vọng hắn lấy ra thuế phàm băng tinh, mà Hồng Tứ đang nhíu mày không thôi, như đang suy nghĩ đến gì.

Mà đám người rất giống đột nhiên cảm thấy một tia hy vọng, tĩnh lặng chờ đợi.

Quyển 5: thiền tằm di thuế
Chương 32: đoạt tinh
Dịch: Tà Phiêu
Nguồn: banlonghoi.com

 
Nhíu nhíu lông mày một lúc lâu, Hồng Tứ cuối cùng cũng nghĩ thông, lông mày khẽ giãn ra, trong ánh mắt chờ mong của mọi người, hắn từ từ mở mắt ra.

“Ta có biện pháp lấy ra thuế phàm băng tinh, nhưng là, ta muốn một viên”Hồng Tứ đột nhiên nói.

“A”Nghe được Hồng Tứ có biện pháp lấy ra, tất cả đều hiện vẻ vui mừng, nhưng vừa nghe hắn muốn lấy một viên, đám người không ai không nhíu mày, nhưng nghĩ kỹ lại, tất cả đều gật đầu đồng ý, phải biết, ở đây có mười hai viên thuế phàm băng tinh, lấy đi một thì vẫn còn lại mười một a!

Nhìn thấy chúng nhân gật đầu, Hồng Tứ lập tức lấy ra một quyển trục tử sắc, đặt phía dưới một khối thuế phàm băng tinh, trên quyển trục khắc vô số ma pháp trận huyền ảo, mà ở trung ương là một hắc động.

Hắc động này hình như không phải vẽ nên, thoạt nhìn giống y như thật, thậm chí còn làm cho bản tôn có điểm không thể phân biệt được thật giả, nếu không phải là quyển trục do Hồng Tứ lấy ra, thậm chí bản tôn còn có ảo giác hắc động là động phía dưới cung điện.

Chúng nhân cũng nhìn ra được quyển trục đặc dị, nhưng là ai cũng không nói gì, chỉ chăm chăm nhìn vào Hồng Tứ, xem hắn lấy thuế phàm băng tinh như nào.

Lúc này, chỉ thấy Hồng Tứ lấy ra một khối ma hạch màu hồng, chúng nhân vừa nhìn không khỏi lộ ra biểu tình kinh ngạc, bởi vì ma hạch kia không ngờ chính là của thánh cấp ma thú, hắn muốn dùng ma hạch này làm gì?

Hồng Tứ đưa ma hạch vào hắc động trên quyển trục, dưới ánh mắt của mọi người, ma hạch dần dần biết mất, y như là tiến vào trong quyển trục vậy.

Nhìn một chút mọi người đang kinh ngạc, Hồng Tứ từ từ giải thích: “Đây là một không gian quyển trục”.

“Không gian quyển trục?”Tất cả mọi người đều nghi hoặc hỏi lại.

Rốt cuộc, ở thế giới này, chỉ có tu luyện đến thánh cấp mới có thể tiếp xúc đến không gian ma pháp, hơn nữa, không phải ai cũng có thiên phú với không gian ma pháp, vì thế không gian đạo cụ vô cùng trân quý. Ví như không gian giới chỉ, mỗi một cái đều là thiên giá, giúp không gian ma pháp sư mang đến tài phú kinh người. Đương nhiên, đối với những thánh cấp cường giả, họ cũng không quá để ý đến tài phú tầm thường. Nhưng là, trừ không gian giới chỉ, trên thế giới này, không gian ma pháp vô cùng nghèo nàn, chân chính không gian ma pháp không có là bao. Ma pháp đạo cụ lại càng hiếm thấy, thậm chí có người còn chưa từng nghe nói đến.

Hồng Tứ ném thánh cấp ma hạch vào trong quyển trục rồi nắm lấy một góc của quyển trục, đấu khí cuồn cuộn rót vào quyển trục. Ma pháp trận trên quyển trục nhanh chóng sáng lên, năng lượng ba động như gợn sóng từ từ khuếch tán đến phía trên thuế phàm băng tinh.

Một khắc này, ngay khi sóng không gian khuếch tán đến bên thuế phàm băng tinh, đột nhiên lam quang nhàn nhạt phát ra từ thuế phàm băng tinh, thuế phàm băng tinh theo đó rung động mãnh liệt.

Thuế phàm băng tinh mặc dù rung động mãnh liệt, nhưng vẫn chỉ trong phạm vi gấp đôi bản thân nó mà thôi. Tất cả mọi người đầy cổ quái nhìn vào thuế phàm băng tinh, cũng không biết là chuyện gì xảy ra.

Nhìn đến màn này, Hồng Tứ nhanh chóng dùng tay bắt lấy.

Đám người như nghe được thanh âm bọt khí vỡ vậy, lúc này, thuế phàm băng tinh đã nằm gọn trong tay Hồng Tứ.

Mấy tên tham lam cứ nhìn chằm chằm vào thuế phàm băng tinh trong tay Hồng Tứ, nhưng rồi lại rất nhanh đè xuống tham niệm trong lòng.

Lúc này, quyển trục trên mặt đất đột nhiên phóng ra hồng quang, dần dần nứt vỡ thành từng mảnh vụn như tro tàn theo gió biến mất. Liền cả thánh cấp ma hạch bỏ vào quyển trục cũng theo đấy biến mất. Nhìn thấy quyển trục tan biến, đám người không khỏi nôn nóng nhìn về phía Hồng Tứ.

“Ta sẽ thực hiện lời nói của mình”Hồng Tứ vừa thu lại thuế phàm băng tinh vừa nói. Tiếp theo, hắn lấy ra một quyển trục to gấp mười lần quyển trục lúc trước, ma pháp trận trên quyển trục này cũng y hệt quyển trục trước, chỉ là phóng đại gấp mười lần mà thôi, đám người không thở phào một cái.

“Ta sẽ miễn phí đưa ra quyển trục này, nhưng là, mọi người phải cung cấp thánh cấp ma hạch, cần mười viên”Hồng Tứ đặt quyển trục xuống phía dưới những thuế phàm băng tinh còn lại rồi nói.

Nhìn thấy quyển trục, trong lòng mọi người đều là mừng vui, nhưng khi Hồng Tứ nói cần lấy ra ma hạch, cả đám không tự giác nhíu nhíu mày, nhưng là, sau một hồi đắn đo, cuối cùng những người có thánh cấp ma hạch đều lấy ra.

Ải nhân tộc đưa ra một viên, dực nhân đưa ra hai, câu lũ tộc đưa ra hai, mà lão già long kỵ sĩ cùng một nhân loại cường giả khác cũng đưa ra hai viên, ba viên sau cùng là do lang nhân, thằn lằn nhân cùng ngưu đầu nhân đưa ra. Đám người có chút luyến tiếc đưa ma hạch trong tay vào quyển trục.

“Chuẩn bị tốt rồi chứ? Ta muốn bắt đầu”Hồng Tứ đột nhiên nói.

Đám người đều gật gật đầu, chờ đợi hành động tiếp theo của Hồng Tứ. Lúc này, bản tôn cũng mở to mắt, đợi lát nữa, nhất định là một tràng long tranh hổ đấu, rốt cuộc chỉ có mười một thuế phàm băng tinh, mà ở nơi này lại có hơn trăm thánh cấp cường giả, tranh đoạt là không thể tránh được.

“Mở”Đấu khí đặc thù của Hồng Tứ nhanh chóng truyền vào quyển trục.

Lần này, quyển trục phát ra quang mang ngũ sắc, sóng màu dần dần lan đến thuê sphàm băng tinh trên đỉnh đầu quyển trục.

Mười một thuế phàm băng tinh đột nhiên rung rung lên, chỉ là phạm vi rung động lớn hơn nhiều so với viên thuế phàm băng tinh Hồng Tứ lấy, mười một thuế phàm băng tinh như có xu thế muốn bắn ra bốn phía. Đám người không khỏi ngấm ngầm đề phòng, hiện tại thuế phàm băng tinh ở ngay trước mắt mà không ai dám ra tay đoạt lấy, chỉ sợ mình sẽ thành đích nhắm cho tất cả mọi người.

Nhìn đến màn này, Hồng Tứ khẽ cười, dần lui ra khỏi đám người. Mười một thuế phàm băng tinh càng lúc càng rung động mãnh liệt, đám người cũng biết không thể đợt nữa rồi, một thằn nhân thiếu kiên nhẫn ngay lập tức vươn ra móng vuốt khổng lồ của mình.

Mà ngay tại thời khắc đó, thế cục nhanh chóng bị phá vỡ, cả đám người vội vã lao về phía thuế phàm băng tinh.

“Phốc”

Mười một thanh âm bọt khí nứt vỡ vang lên, trước khi bất cứ ai trong đám người kịp chạm vào thuế phàm băng tinh thì bỗng mười một viên thuế băng tinh bỗng lấy tốc độ điên cuồng nhanh chóng lao về bốn phương tám hướng.

“Rít!”Mười một thuế phàm băng tinh như bị lực đẩy khổng lồ tác dụng vào, đều như đạn bắn ra ngoài, nháy mắt lao qua đám người, trong đó có một dực nhân rất may mắn, không ngờ có một viên đụng vào người hắn.

“Ầm!”Dực nhân kia bất chấp đau đớn trên thân thể, vội vàng thu thuế phàm băng tinh vào không gian giới chỉ.

Những thuế phàm băng tinh khác thì xuyên qua khe hở của đám người, có cái bay lên, có cái phi xuống, bắn loạn khắp nơi.

Chúng nhân bị biến hóa đột ngột này làm trở tay không kịp, nhưng cũng vội vàng phản ứng lại, nháy mắt lao về hướng những thuế phàm băng tinh bay đi, rốt cuộc, những thuế phàm băng tinh này hẳn là do lực đẩy không gian mà bắn đi, hẳn rất nhanh sẽ dừng lại thôi, gần như mỗi thuế phầm băng tinh đều có hơn mười thánh cấp cường giả đuổi theo.

Bản tôn bỗng nhìn thấy một thuế phàm băng tinh không ngờ lao đến bên cạnh mình rồi xuyên qua, hắn không khỏi khẽ sửng sốt, tay phải tạo thành tư thế quái dị, như hái táo vậy, khẽ ngắt đối với thuế phàm băng tinh lúc này đã lao qua hắn.

Trong ánh mắt kinh dị của Thủy Như Trọng, một hư ảnh y như tay phải bản tôn nhanh chóng xuất hiện, vượt qua chướng ngại không gian, nháy mắt đã chộp đến viên thuế phàm băng tinh. Tay phải hắn khẽ rút, thuế phàm băng tinh đã hiện ra trên tay phải rồi.

Nhìn thấy màn này, Thủy Như Trọng không khỏi kinh ngạc hỏi: “Không gian ma pháp?”.

Mà hơn mười thánh cấp cường giả đuổi theo viên thuế phàm băng tinh này không khỏi sửng sốt, có sáu người nhanh chóng nhập nhóm tranh đoạt khác, còn lại năm người lại dừng lại nhìn bản tôn.

Một khắc này, đại điện đột nhiên xuất hiện rất nhiều hầm hố, chín thuế phàm băng tinh đánh vỡ đại điện rồi tiếp tục bay xa, mà những thánh cấp cường giả cũng vội vã bay theo.

Trong đại điện bỗng trở nên trống rỗng. Chỉ còn lại bản tôn, Thủy Như Trọng, Hồng Tứ còn có năm cường giả đang buồn bực nhìn bản tôn, còn về dực nhân đạt được viên thuế phàm băng tinh thứ hai đã sớm bay đi không thấy bóng dáng rồi.

Trong năm thánh cấp cường giả này, có một là nhân loại, một ải nhân, một thằn lằn nhân, còn có hai lang nhân, cả đám đều sít sao coi chừng thuế phàm băng tinh trong lòng tay bản tôn.

Bản tôn không chút để ý đến ánh mắt điên cuồng của đám người này, hắn từ từ thu lại thuế phàm băng tinh.

“Tiểu tử, giao ra thuế phàm băng tinh”Thằn lằn nhân đột nhiên kêu lên.

Ánh mắt bốn người còn lại nhìn chằm chằm vào bản tôn bỗng tràn đầy hung quang.

“Steve, ngươi đi đi, ngươi không phải đối thủ của hắn, dù là ta cũng không phải”Hồng Tứ đột nhiên nói với cường giả nhân loại trong nhóm kia.

Nhân loại cường giả này nhìn chằm chằm Hồng Tứ, trong mắt lộ ra tia kinh ngạc rồi một khắc sau cũng quay đầu bay ra khỏi đại điện tìm kiếm cơ duyên với thuế phàm băng tinh khác.

“Ma Ti, hắn là biểu đệ của ta, không yếu hơn ta đâu”Thủy Như Trọng đột nhiên nói với ải nhân.

Nghe được lời của Thủy Như Trọng, ải nhân rõ ràng sửng sốt, trong mắt mang theo mãnh liệt không cam, nhanh chóng bay ra khỏi đại điện, hy vọng còn có cơ hội đoạt được thuế phàm băng tinh khác.

Ba thú nhân còn lại nhìn vào bản tôn cùng Thủy Như Trọng, trong lòng tràn đầy không cam, nhưng là, ba người cũng rõ tình huống lúc này, mặc dù lại nhân số họ chiếm ưu thế, nhưng cả ba không dám ra tay, bởi bọn họ biết Steve, người này đã là thánh cấp trung kỳ.

Nhưng lúc Hồng Tứ nói thực lực Steve không bằng bản tôn, thanh âm chắc chắn hẳn  thực lực của bản tôn phải đến thánh cấp đỉnh phong, cả ba thú nhân chỉ là thánh cấp trung kỳ, thêm vào bên cạnh bản tôn là Thủy Như Trọng nhìn không thấu thực lực nữa, vì thế ba người cũng không nắm chắc phần thắng trong tay.

Ba thú nhân tuy phi thường không cam, nhưng vẫn quyết đoán bay ra phía ngoài.

“Ba tên này cũng may đấy”Bản tôn nhàn nhạt nhìn theo bóng ba thánh cấp cường giả bay mất nói, tia âm hàn trong mắt hắn cũng từ từ biến mất.

“Địch Nhi, cho ngươi ăn này”Bản tôn lấy ra thuế phàm băng tinh rồi đưa cho tiểu tinh linh.

Nhìn thấy màn này, Thủy Như Trọng cùng Hồng Tứ không khỏi xúc động, đám người điên cuồng tranh đoạt thuế phàm băng tinh, không ngờ trong mắt bản tôn lại không đáng coi trọng như này!

“Đa tạ lão gia”Tiểu tinh linh vui vẻ đón lấy thuế phàm băng tinh rồi cười nói.

Nhưng là, tiểu tinh linh cũng biết thuế phàm băng tinh này đối với người khác trọng yếu, mà đối với mình chỉ như là một trái cây mới lạ mà thôi.

Nàng nhìn một chút bản tôn, dưới ánh mắt chấn kinh của Thủy Như Trọng cùng Hồng Tứ, thuế phàm băng tinh vốn vô cùng kiên cố bị tiểu tinh linh nhẹ nhàng chia đôi.

Hồng Tứ tràn đầy kinh ngạc nhìn màn này, hắn vội vàng lấy ra thuế phàm băng tinh của mình, dùng tay bả, nhưng dù hắn dùng hết sức cũng không thể bẻ gẫy được viên thuế phàm băng tinh trong tay, chẳng lẽ viên trong tay tiểu tinh linh là giả?

“Lão gia, chúng ta mỗi người một nửa”Tiểu tinh linh đưa một nửa cho bản tôn rồi nói.

“A, Địch Như ăn gì cũng nghĩ tới ta sao?”Bản tôn đầy buồn cười nói, nhưng là hắn vẫn nhận lấy, dù sao, đây là tâm ý của nàng.

“Hừ, lão gia chỉ biết trêu chọc ta thôi”Tiểu tinh linh lập tức chu mỏ nói.

Nàng vừa nói vừa bay đến bên bả vai của bản tôn, ôm lấy nửa viên thuế phàm băng tinh, bắt đầu cắn răng rắc.

Lúc trước nhìn thấy tiểu tinh linh cắn tinh thể, Hồng Tứ còn không cảm thấy gì, bởi lúc ấy hắn cũng không biết tinh thể kia cứng như nào, nhưng giờ trong tay hắn đang cầm thuế phàm băng tinh, hắn lại biết, lấy thực lực của chính mình, không thể làm nó sứt mẻ gì được, làm sao vào miệng tiểu tinh linh lại giòn yếu như vậy?

Hồng Tứ không thể tin nổi nhìn một màn trước mặt, hắn liên tục tự thôi miên bản thân để quên đi đoạn ký ức này.

“Vĩnh Diệp, vừa rồi lúc lấy thuế phàm băng tinh, đệ dùng không gian ma pháp sao?”Thủy Như Trọng đột nhiên hỏi.

Mà ánh mắt Hồng Tứ cũng nhìn chằm chằm vào bản tôn.

“Coi là như thế đi”Bản tôn trả lời.

“Đó là không gian ma pháp gì? Sao ta chưa từng nghe nói vậy”Đột nhiên Hồng Tứ đầy cấp thiết lên tiếng.

Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của bản tôn, Hồng Tứ lập tức nói tiếp: “Không nên hiểu lầm, trên thế giới này, Hồng gia chúng ta cất giữ không gian ma pháp toàn diện nhất, không có một không gian ma pháp nào mà Hồng gia không khi lại, mà bản thân Hồng gia cũng là một thế gia không gian ma pháp, nhưng không gian ma pháp vừa rồi của ngươi ta chưa hề thấy trong điển tịch nào của gia tộc”.

Quyển 6: Kim đan đại đạo
Chương 1: tam giới
Dịch: Tà Phiêu
Nguồn: banlonghoi.com

“Không gian ma pháp vô cùng vô tận, sao có thể ghi chép hết được chứ, chiêu vừa rồi ta dùng gọi là Trích Tinh Thủ”Bản tôn chậm rãi nói.

“Trích Tinh Thủ?”Thủy Như Trọng kỳ quái không thôi, trong điển tịch của gia tộc hắn, làm gì có ghi chép gì về chiêu này chứ!

“Ân, ta là ngẫu nhiên có được, đây là không gian ma pháp chỉ có ta mới có thể thi triển được”Bản tôn nhanh chóng nói.

Đương nhiên, bản tôn sẽ không nói cho hai người biết đây là một pháp thuật phi thường mạnh, thậm chí luyện đến cùng cực có thể trích tinh đoạt nguyệt, dù có nói cho bọn họ, bọn họ nhất định cũng sẽ không tin.

“Xem ra là ta nông cạn rồi, ân, nhiệm vụ trưởng lão trong nhà giao cơ bản cũng đã hoàn thành, chỉ cần mang thuế phàm băng tinh về là xong, mà ta cũng phải nhanh chóng về nhận mệnh rồi, Mộc Vĩnh Diệp, Thủy Như Trọng, xem ra hai người cũng cách thuế phàm cảnh không xa, mà thuế phàm cảnh với hai người hẳn không có gì khốn khó, gia tộc của ta ở trên Long đảo, đến lúc đó sẽ gặp lại”Hồng Tứ lập tức nói.

“Sau này gặp lại”Bản tôn lập tức vái biệt.

“Đến lúc đó gặp lại”Thủy Như Trọng cũng cất tiếng, nhưng là tâm lý vô cùng cổ quái, hắn làm sao có thể xác định chính mình sẽ đi chứ?

Hồng Tứ ngay lập tức rời khỏi đại điện, nhanh chóng mất hút.

“Vĩnh Diệp, huynh chuẩn bị về nhà một chuyến, đệ có cùng về không?”Thủy Như Trọng lập tức nói.

“Cùng về đi, vừa rồi lại cảm giác tu vi muốn đột phá, cần một địa phương an tĩnh bế quan, Thủy gia hẳn là nơi thích hợp đi”Bản tôn cười nói.

“Lại muốn đột phá sao?”Thủy Như Trọng kinh ngạc lên tiếng

“Địch Nhi”Bản tôn gọi tiểu tinh linh.

“A”Nàng cũng phi thường hiểu ý biết bản tôn muốn gia tốc rời đi liền nhanh chóng bay vào cổ áo của bản tôn.

“Đi thôi”Bản tôn nói với Thủy Như Trọng.

“Đi”Cả hai người cùng dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi đại điện.

Bên ngoài đại điện, lúc này, những thánh cấp cường giả vẫn đang tranh đoạt những thuế phàm băng tinh, ngay sát đại điện chỉ còn lại hai nhóm người, ba mươi thánh cấp cường giả không ngừng tranh đấu, hiển nhiên là vì tranh đoạt hai thuế phàm băng tinh.

Bản tôn cùng Thủy Như Trọng nhìn nhau một cái, bản tôn nhanh chóng thi triểu súc địa thành thốn, trong nháy mắt hiện ra ở một tòa sơn phong phía xa, mà Thủy Như Trọng cũng nhanh chóng bay theo. Hai người dùng tốc độ nhanh nhất, không chút ngừng nghỉ hướng về trang viên Thủy gia, dù vậy, do khoảng cách quá xa, nên cũng phải đi mất gần một tháng, đương nhiên, trong khoảng thời gian này, rất nhiều lúc đều là bản tôn đứng chờ Thủy Như Trọng đang điên cuồng phi hành ở phía sau.

Biển bài thủy lam sắc quen thuộc đập vào mắt hai người, cảm giác ấm áp thân thiết bỗng trào dâng, cả hai không hẹn mà cùng đứng lại trước cửa một lúc lâu, ai cũng không tiến vào trước. Mà chấp niệm lúc này cũng ra ngoài, đứng bên cạnh bản tôn, tiểu tinh linh không ngừng bay múa xung quanh ba người.

“Lão gia, là nơi này sao?”Tiểu tinh linh hiếu kỳ đánh giá khắp bốn phía.

Lúc này, như là nghe được thanh âm từ bên ngoài, một lão già bước khoan thai ra khỏi đại viện, vừa liếc nhìn một cái, Mộc Vĩnh Diệp có thể nhận ra ngay đấy là lão quản gia của Thủy gia.

Lão quản gia đi tới cửa, nhìn ra bên ngoài thấy ba người đứng ở đó tựa bao giờ, tâm lý không khỏi sửng sốt, vừa định thần nhìn kỹ, mí mắt ông không khỏi giật giật liên hồi đầy kinh ngạc.

“Nhị thiếu gia, người cuối cùng cũng về rồi”Lão quản gia đầy vui mừng chạy thật nhanh đến ôm lấy Thủy Như Trọng.

“Đại thúc”Thủy Như Trọng cười đầy ấm áp đáp.

“Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi”Lão quản gia có chút kích động nói lắp bắp.

“Đại thúc, không nhận ra ta sao?”Chấp niệm đột nhiên cười nói.

“Ngươi là?”Lão quản gia đột nhiên sửng sốt, sau một hồi nheo mắt nhìn từ trên xuống dưới, lão vẫn có chút không thể xác định được từ từ hỏi: “Là điệt thiếu gia đấy sao?”.

Nhìn thấy lão quản gia vẫn nhận ra mình, bản tôn không khỏi mỉm cười gật gật đầu.

“Điệt thiếu gia, người cũng về rồi, quá tốt rồi, các người vào mau, để ta đi bẩm báo lão gia cùng phu nhân”Lão quan gia vừa đi vừa nói.

“Lão gia? Ở nơi này còn có một lão gia nữa sao?”Tiểu tinh linh đang nhảy múa trên tấm biển Thủy gia lập tức nghi hoặc hỏi.

Nghe được tiếng này, lão quản gia lúc này mới ngẩng đầu nhìn lên trên, vừa nhìn, lão không khỏi ngây ngốc: “Đây, đây là tinh linh sao?”.

“Lão gia, nơi này còn có một lão gia nữa sao?”Tiểu tinh linh vẫn đầy nghi hoặc hỏi bản tôn.

“Ta là lão gia của ngươi, còn người ông ấy nói là lão gia của ông ấy”Bản tôn mang theo vẻ đành chịu giải thích.

“A”Tiểu tinh linh có chút mơ hồ hiểu ra, hiển nhiên nàng còn không rõ tại sao lão già đấy lại gọi bản tôn là điệt thiếu gia mà không phải là lão gia.

Nhìn thấy lão quản gia tiến vào biệt viện, bản tôn, chấp niệm cùng Thủy Như Trọng mới chậm rãi tiến vào đại sảnh Thủy gia. Mới đi được một nửa, cả hai đã nghe thấy tiếng bước chân vội vã chạy đến.

“Vĩnh Diệp, về rồi sao”Thủy Đông Các vừa đến đã hỏi ngay.

“Cậu”Chấp niệm lập tức tiến lên chào hỏi.

“Tốt, trở về là tốt rồi”Thủy Đông Các vô cùng vui vẻ nhìn chấp niệm cùng bản tôn, một chút cũng không để ý đến Thủy Như Trọng ở bên cạnh.

Thủy Như Trọng có chút vô cùng lúng túng xen lẫn mong mỏi kêu lên: “Cha”.

Nghe thấy tiếng kêu của Thủy Như Trọng, lúc này, Thủy Đông Các mới nhìn về phía con mình, ánh mắt ông đầy phức tạp, tức giận cùng vui vẻ đan xen lẫn lộn, sau cùng thở dài một tiếng nói: “Ngươi còn biết trờ về sao?”.

“Cha, con đã về”Thủy Như Trọng có chút cúi đầu hổ thẹn nói, hiển nhiên hắn cũng ân hận vì chuyện mấy năm rồi không về nhà.

“Trọng nhi, con về rồi à”Thanh âm của Hỏa Vân Nhi truyền từ phía xa tới.

Chỉ thấy bóng dáng của bà lao rất nhanh đến, vừa nhìn thấy Thủy Như Trọng một thân lam y, ánh mắt bà tràn đầy kích động, khi nhìn thấy bản tôn cùng chấp niệm, bà đầy vui vẻ cười nói: “Vĩnh Diệp, cháu cũng về rồi à”.

“Mẹ”Thủy Như Trọng kêu lên.

“Hừ”Thủy Đông Các vẫn có chút tức giận hừ lên một tiếng.

“Thôi mà, lão gia, con cũng về rồi, không nên tức giận nữa”Hỏa Vân Nhi lập tức khuyên nhủ chồng.

“Đúng a, cha, con đã về rồi, chúng ta vào nhà nói chuyện đi”Thủy Như Trọng rất nhanh đệm theo mẹ.

“Được rồi”Thủy Đông Các khẽ gật đầu, hiển nhiên, tức giận vừa rồi chỉ là nhất thời nảy sinh, hiện tại nhìn thấy thái độ của Thủy Như Trọng, tâm tình ông vui nhiều hơn giận.

“Đây là lão gia trong miệng lão già kia sao?”Tiểu tinh linh đang nhảy múa phía sau bản tôn lúc này mới lên tiếng.

Nhìn thấy tiểu tinh linh, Thủy Đông Các cùng Hỏa Vân Nhi không khỏi sửng sốt, nhưng là trong thư gần nhất Thủy Như Bá gửi về nhà, cũng có nói chuyện này, chẳng qua hai người có chút không dám tin, nên nhìn kỹ tiểu tinh linh trước mặt mấy lượt.

“Địch Nhi, đây là cậu mợ của lão gia”Chấp niệm lên tiếng giới thiệu.

“Cậu và mợ của lão gia sao? Đều là thánh cấp a”Tiểu tinh linh lập tức nói.

“A”Hai người đều có chút sửng sốt, tiểu tinh linh này sao có thể nhìn ra tu vi của hai người bọn họ chứ?

“Chúng ta vào nhà đi”Bản tôn nói.

“Đúng, vào nhà đi”Thủy Đông Các lập tức nói, vừa đi, đôi mắt của ông không khỏi đảo qua tiểu tinh linh vài lần, hiển nhiên còn một rổ nghi vẫn chưa giải đáp trong lòng ông.

Vừa đến đại sảnh, hạ nhân vội vã dâng lên trái cây. Đương nhiên, đều là người một nhà nên không ai khách khí cả. Bản tôn cầm lấy một quả táo đưa cho tiểu tinh linh, “Tạ lão gia”, tiểu tinh linh đầy vui vẻ cầm lấy quả táo, an nhàn ngồi trên vai bản tôn gặm táo.

Nhìn vào tiểu tinh linh đang gặm táo, Thủy Đông Các nhịn không được hỏi: “Vĩnh Diệp, ta có nghe Như Bá nói về tiểu tinh linh này, nhưng là, tinh linh đều rất cao ngạo, sao cháu có thể ký khế ước vậy?”.

Thủy Như Trọng cùng Hỏa Vân Nhi cũng đầy hiếu kỳ nhìn về phía bản tôn chờ câu trả lời. Thấy ánh mắt mong chờ của mọi người, bản tôn cũng chỉ có thể thuật lại chuyện hôm đó, nhưng là đổi lại là ánh mắt không chút tin tưởng của mọi người, lần đầu gặp mặt, nói gì cũng không nói, liền tự nguyện nhận ngươi làm chủ? Cái này hoàn toàn vượt quá phạm vi có thể lý giải rồi.

“Là thật đấy, lão gia không lừa mọi người đâu”Tiểu tinh linh vừa gặm táo vừa hàm hồ nói.

“A”Ba người rất không thể tiếp thu được việc này, thất thanh kêu lên.

“Đúng rồi,Trọng nhi, lần này con ra đi lâu như vậy, tu vi tiến bộ ra sao rồi?”Hỏa Vân Nhi đầy quan tâm hỏi.

“Nương, đã tới thánh cấp đỉnh phong, con tin, không quá mười năm nữa, con sẽ đạt đến thuế phàm”Thủy Như Trọng có chút kích động nói.

“Cái gì? Thánh cấp đỉnh phong? Lần trước trở về mới có cửu cấp mà”Thủy Đông Các có chút không tin tưởng thốt lên.

“Hai mươi năm nay con một mực tu luyện, cũng may không gặp bình cảnh cho nên thẳng tiến một đường, vì vậy cũng không dừng lại trở về nhà được”Thủy Như Trọng chậm rãi giải thích.

“Ha ha, không hổ là con trai ta, với tốc độ như này, sắp đuổi kịp dượng ngươi rồi đó, Thủy gia ta cuối cùng cũng xuất hiện một người có thiên phú cao hơn người Mộc gia”Thủy Đông Các hoàn toàn cao hứng nói, nét tức giận cũng biến mất từ lúc nào.

“So với thiên phú Mộc gia, con nghĩ còn là kém rất nhiều”Thủy Như Trọng nhìn một chút bản tôn, hổ thẹn nói.

“A? Con không phải luôn coi dượng con là mục tiêu sao? Không phải từng thề nhất định phải vượt qua dượng con sao? Hiện tại tốc độ cũng không kém dượng con là bao, sao lại nói những lời này”Thủy Đông Các có chút kỳ quái nói, không ai hiểu con bằng cha, ông hiểu con mình trước nay kiêu ngạo, dù đối mặt với những thiên tài thiên phú kinh người của Mộc gia cũng tuyên bố nhất định sẽ vượt qua, sao giờ lại nói những câu ủ rũ như vậy chứ?

“Cha thấy ai mười mấy tuổi đạt thánh cấp đỉnh phong chưa?”Thủy Như Trọng chỉ hỏi ngược lại một câu, ánh mắt vẫn nhìn về hướng bản tôn.

“Mười mấy tuổi? Sao có thể chứ?”Thủy Đông Các lập tức phản bác, nhưng nhìn theo ánh mắt của Thủy Như Trọng, ánh mắt ông dừng lại ở bản tôn, không khỏi khó hiểu hỏi: “Chẳng lẽ con nói là Vĩnh Diệp”.

Mà Thủy Như Trọng chỉ hung hăng gật đầu đáp lại.

Thủy Đông Các cùng Hỏa Vân Nhi nhìn thấy Thủy Như Trọng gật đầu, ánh mắt hai người nhìn về phía bản tôn tràn đầy không thể tin nổi, miệng há lớn cơ hồ có thể nhét được cả một quả trứng vào, cả hai không biết phải nói gì nữa, rốt cuộc, Thủy Như Trọng làm sao dám nói dối hai người chứ.

“Vĩnh Diệp, Trọng nhi nói thật sao?”Thủy Đông Các có chút không nguyện tin tưởng nói.

“Ta chỉ là ngũ cấp thôi”Chấp niệm lập tức nói.

“Kém không nhiều lắm”Bản tôn đáp đầy mơ hồ.

“Ực!”Quá khủng bố đi, Mộc Vĩnh Diệp hiện tại mới mười ba tuổi chứ mấy, làm sao lại có thể có tốc độ tu luyện siêu nhanh như vậy chứ? Mười ba năm, không nói đến bản tôn thánh cấp đỉnh phong, dù cho là tu luyện Kim gia đấu khí đến ngũ cấp đã là thiên phú nghịch thiên rồi, nhìn cả lịch sử năm nhà, người tu luyện nhanh nhất cũng là mười sáu tuổi đến ngũ cấp, cách biệt quá lớn đi. Mà còn có một phân thân khác là thánh cấp đỉnh phong? Thủy Đông Các có chút không tình nguyện tin những gì mình nghe được.

Cả gian phòng sa vào yên ắng, chỉ có tiếng tiểu tinh linh gặm táo vang lên đều đặn.

Nhìn thấy chỉ có mỗi thanh âm gặm táo do mình phát ra, tiểu tinh linh không khỏi đảo mắt nhìn quanh, sao lại như vậy chứ?

“Sao con biết Vĩnh Diệp đạt đến thánh cấp đỉnh phong?”Thủy Đông Các còn không quá tin tưởng đành hỏi lại con trai.

Thủy Như Trọng đèm kể lại hết thảy sự tình xảy ra ở Băng Tằm sơn mạch.

Càng nghe, Thủy Đông Các cùng Hỏa Vân Nhi càng chấn kinh, cho đến khi nghe được bản tôn lấy được một viên thuế phàm băng tinh, cả hai lại một lần nữa dùng ánh mắt không thể tin nổi, xen theo cổ quái nhìn về phái bản tôn.

“Nói như vậy, Vĩnh Diệp, cháu lấy được thuế phàm băng tinh sao?”Thủy Đông Các còn mang theo tâm tình xác định hỏi lại một lần nữa.

“Không sai. Cơ duyên mà thôi”Bản tôn trả lời.

“Bất kể như nào, cháu đều đã đạt đến thánh cấp, có chút việc cũng phải nói với cháu rồi”Sắc mặt Thủy Đông Các trở nên nghiêm túc nói.

“A, cậu, việc gì vậy?”Bản tôn đầy kỳ quái hỏi.

“Trước kia không phải cháu hỏi bố mẹ cháu đi đến đâu sao?”Thủy Đông Các nói.

“Đúng a”Chấp niệm nhanh chóng chăm chú lắng nghe từng lời một của Thủy Đông Các, hắn ẩn ẩn đoán được điều Thủy Đông Các sắp nói.

“Cha mẹ cháu đi tới giữa thiên địa rồi”Thủy Đông Các nói.

“Giữa thiên địa? Đây không phải là thiên địa sao?”Chấp niệm nghi hoặc hỏi.

“Nơi này ư? Nơi này chỉ có thể tính là một khe nứt không gian nhỏ giữa thiên địa mà thôi, hình thành một không gian vị diện nhỏ thôi, sao có thể tính là thiên địa được chứ?”Thủy Đông Các có chút cười nhạo nói, nhưng sâu trong mắt ông là một tia hổ thẹn.

“Giữa thiên địa, có vô số không gian khe nứt như này, nhưng không phải khe nứt nào cũng hình thành được không gian vị diện cho con người cư trú, mà vị diện chúng ta đang ở cũng phi thường nhỏ”Hỏa Vân Nhi bổ sung thêm.

Thủy Như Trọng ở bên cạnh cũng mắt tròn xoe lắng nghe, hiển nhiên đây là lần đầu tiên hắn nghe được. Trước kia, hắn vẫn cho rằng những người đi trước chỉ là đi đến một nơi không khác nhiều nơi này, mà ở đó tu vi mọi người cao hơn mà thôi, hiện tại xem ra hắn đã sai hoàn toàn.

“Giữa thiên địa?”Bản tôn nghi hoặc hỏi.

“Đây là bí mật truyền xuống của mỗi đời gia chủ, tương truyền giữa thiên địa có tam giới chia ra làm Thái Thiên Địa giới, Thiên Địa giới cùng Ngục Thiên Địa giới. Không gian vị diện chúng ta đang sống nằm bên trong Thiên Địa giới. Tam giới rộng lớn vô cùng, không ai biết đến cùng nó rộng như nào, nhưng là tất cả đều có trong tam giới, vô số chủng tộc sinh sống, mà nhân loại chỉ là một trong số đó thôi”Thủy Đông Các nói.

“Tam giới?”Bản tôn trong lòng chấn động, tam giới? Sao lại trùng hợp với phân chia ở tiền thế như thế?

“Vậy tam giới này khác nhau cái gì?”Chấp niệm vội hỏi.

“Khác gì ư? Cậu cũng không biết, rốt cuộc, đây chỉ là tin tức tổ tiên truyền xuống thôi”Thủy Đông Các sửng sốt nói.

“A?”Chấp niệm có chút cổ quái nhìn Thủy Đông Các, thấy Thủy Đông Các giảng nhiều như vậy, hiện tại xem ra chỉ là truyền ngôn tổ tiên lưu lại mà thôi, bản thân ông cũng không phải là quá hiểu rõ.

“Biết ta vì sao không cho con gia nhập tam đại tông môn không?”Thủy Đông Các bất ngờ hỏi một câu.

“Chẳng lẽ có liên quan đến chuyện này?”Thủy Như Trọng hỏi.

“Không sai, kỳ thực thực lực tam đại tông môn chỉ tương đối mạnh ở không gian vị diện này mà thôi, mà ở Thiên Đại giới, bọn họ chỉ là một tiểu tông phái, căn bản không thể sánh cùng năm nhà chúng ta, ít nhất ông con cũng từng nói, tam đại tông môn chẳng qua chỉ nhờ vận khí tốt mới có thể phồn vinh ở không gian vị diện này”Thủy Đông Các nói.

“Vậy công pháp bọn họ tu luyện?”Thủy Như Trọng có chút nghi hoặc hỏi, dù sao qua tiếp xúc nhiều, hắn có thể nhận ra được công pháp của bọn họ không kém mình chút nào, thậm chí ẩn ẩn còn có điểm hơn nữa.

“Điều này con không cần lo lắng, chờ con đến thuế phàm cảnh, ra khỏi vị diện này, tự có tộc nhân đưa cho con công pháp”Thủy Đông Các nói.

“Cha làm sao biết thế?”Thủy Như Trọng đầy nghi hoặc hỏi.

“Ông nội ngươi nói”Thủy Đông Các có chút trừng mắt nói, hiển nhiên ông tức giận vì đứa con không tin mình.

Quyển 6: kim đan đại đạo
Chương 2: kim sinh thủy
Dịch: Tà Phiêu
Nguồn: banlonghoi.com

“Vậy vì sao phải đạt đến thuế phàm cảnh?”Bản tôn kỳ quái hỏi.

“Thuế phàm, là một ranh giới, chỉ có đạt đến thuế phàm, mới có năng lực đi khỏi không gian vị diện này”Thủy Đông Các nói.

“Ở không gian vị diện này, theo truyền thuyết được thần bố trí phong ấn, chỉ có đạt đến thuế phàm cảnh, mới có năng lực đi xuyên qua tiến vào Thiên Địa giới, mà bên ngoài không thể tiến vào vị diện này, như vậy mọi người ở đây mới có một hoành cảnh tu luyện vô cùng an toàn”Hỏa Vân Nhi giải đáp thắc mắc của hắn.

“Thần?”Thủy Như Trọng kinh ngạc hỏi.

“Phong ấn?”Bản tôn cũng có chút kỳ quái hỏi, rốt cuộc lấy thực lực của Dạ Anh, làm sao cũng không thể liên tưởng đến thần được.

“Những thứ này đều là ông ngươi nói, không nên hỏi ta”Thủy Đông Các đáp.

“Năm nhà chúng ta ở vị diện này chủ yếu vì bồi dưỡng đệ tử thiên tư cao tuyệt, nhanh chóng đưa đến Thiên Địa giới, mà tổ huấn cũng căn dặn, phàm đạt đến thuế phàm cảnh, đều phải xử lý hết thảy sự tình trong một năm rồi sau đó lập tức đến Thiên Địa giới, không được lưu luyến ở lại”Thủy Đông Các nói.

“Vậy phải làm sao để đến Thiên Địa giới đây?”Thủy Như Trọng hỏi.

“Lối thông giữa vị diện này cùng Thiên Địa giới nằm ở trên Long đảo”Hỏa Vân Nhi đáp.

“Long đảo”Chấp niệm khẽ thì thầm, hình như Hồng Tứ có nói qua, gia tộc của hắn ở trê%

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: