Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2 *H nhẹ*

Đầu ngực ở trong không khí lại có xu thế đứng thẳng, hạ thân cũng không tự giác lại bắt đầu ướt át. Tô Thanh Diên ảo não mà đem khăn tắm mặc lại trên người.

Khăn tắm không lớn, khó khăn lắm mới che khuất được cặp ngực cùng bắp đùi, giữa hai chân lông tóc màu đen như ẩn như hiện. giữa hai chân Tô Thanh Diên lông mao rất nhiều, trên mạng nói đây là biểu hiện của người coi trọng tính dục. Đôi chân Thẳng tắp thon dài cùng như ẩn như hiện cùng lông tóc tương chiếu , xem Tô Thanh Diên trong lòng vừa động.

Áp lực trong lòng niệm tưởng, cô thở dài một hơi nằm ở trên giường, càng để tâm thì cảm giác mỏi mệt đột nhiên đánh úp lại.

Nửa đêm bị bừng tỉnh, Tô Thanh Diên nâng nâng tay vô lực cầm lấy di động nhìn nhìn thời gian.

02:48.

Xoa xoa đầu, Tô Thanh Diên đi đến tủ quần áo tìm váy ngủ dài màu trắng, bao lại trước hơn phân nửa vòng ngực, vạt áo cũng vừa vặn dài tới giữa đùi.

Tê...... Còn muốn tự an ủi.

Hạ thân ướt át.

Dục vọng cùng cảm giác thẹn thùng ào ào xông lên, Tô Thanh Diên cầm quần lót vào phòng vệ sinh. Dùng giấy lau khô hạ thân ướt át, mặc vào quần lót hình dâu tây hồng nhạt.

Sâu trong nội tâm mơ hồ còn có chút ngo ngoe rục rịch, Tô Thanh Diên xấu hổ và giận dữ khó chịu, "Ngươi làm sao lại đói khát như vậy!" Mắng chính mình một câu, lấy ra di động bắt đầu mở mở Đại Bi Chú. Tô Thanh Diên mới một lần nữa nằm ở trên giường.

Ước chừng là tác dụng tâm lý, dục niệm biến mất, buồn ngủ đánh úp lại.

Một giấc ngủ đến hừng đông. 8h30.

Tô Thanh Diên nằm một lát, rời giường rửa mặt, lại đem trong nhà dọn dẹp một chút, thay đổi quần áo. Tính toán xuống lầu ném cái bọc rác rồi thuận tiện mua chút rau.

Sát bên tiểu khu chính là một cái siêu thị khá to, Tô Thanh Diên cũng không tính toán trang điểm cho chính mình, chỉ là chải chải tóc. Thời tiết còn khá nóng, Tô Thanh Diên liền mặc đầm hai dây mcho mát.

Váy liền áo nhưng cổ áo không tính thấp, nhưng bởi vì đầu ngực vẫn còn hơi ngạnh, làm ngực nhô lên khá sinh động, một cái thật sâu khe rãnh kéo dài tiến cổ áo, khiến người mơ màng.

Váy dài đến đầu gối, lại nhiệt, Tô Thanh Diên liền không tính toán mặc quần leggings.

Xách theo bọc rác mới vừa mở cửa liền thấy đối người diện đang đứng.

Xem bóng dáng đại khái là khoảng 1m85, ăn mặc sơ mi trắng ngắn tay cùng quần tây màu đen, thân hình săn chắc, đang mở cửa. Hẳn chắc là vị bác sĩ đối diện.

Nhân lúc này, Tô Thanh Diên chạy nhanh lại chào hỏi.

"Cái kia... Chào anh......"

Tư Thừa Duệ mới vừa kết thúc trực ban, không nghĩ có kế hoạch gì liền tính toán về nhà nghỉ ngơi một chuyến, kéo thân thể mệt mỏi mở cửa, liền nghe thấy một âm thanh mềm mại mang theo một chút khàn khàn ở sau người vang lên.

Cùng với hàng xóm chung quanh đều đã gặp mặt, nghĩ hẳn là không phải kêu chính mình, cũng không để ý tới. Chỉ là thanh âm kia khàn khàn ở trong lòng đãng đãng, lòng hắn có chút ngứa.

Tô Thanh Diên thấy hắn không để ý tới chính mình, đem bọc rác đặt ở cửa, tò mò về vị bác sĩ này trông như thế nào, duỗi tay chạm chạm phía sau lưng nam nhân.

Phía sau lưng truyền đến một chút điểm ngứa , Tư Thừa Duệ quay đầu lại, xuyên qua mi mắt chính là một gương mặt khả ái không trang điểm. Rõ ràng là bộ dáng thập phần thanh khiết, nhưng trong lòng Tư Thừa Duệ chính là cảm thấy này chính khuôn mặt nhỏ này lộ ra một cổ mị ý.

Đặc biệt là hai mắt kia, mắt ướt dầm dề đáng thương lại mê người. Đáy lòng có điểm ngứa, bụng nhỏ nổi lên ngọn lửa nóng, ánh mắt chậm rãi di chuyển, là khe rãnh thật sâu, giống như muốn đem hắn hít vào đi.

Không dấu vết dời đi ánh mắt, nhìn chằm chằm cô gái trước mắt, giống như đang hỏi nàng làm sao vậy.

"Anh như thế nào không để ý tới em?" Có chút ý vị làm nũng, mềm mại khàn khàn thanh âm khiến cho ngọn lửa dưới thân bốc lên càng lớn.

"Tôi không biết là em ở kêu tôi." Tư Thừa Duệ không hề cảm tình mà đáp, nói xong liền mở cửa vào chung cư.

Đột nhiên bị bỏ lại khiến Tô Thanh Diên có điểm ngốc, cảm giác nam nhân đối diện có điểm không hảo ở chung. Trong lòng có chút không cao hứng, quay đầu lại cầm túi đựng rác liền hướng thang máy đi.

Bất quá nam nhân kia thật là đẹp, Tô Thanh Diên đặc biệt thích đàn ông như vậy, vị bác sĩ đối diện có khuôn mặt như là điêu khắc ra tới, cái mũi cao thẳng, môi mỏng tước, là hình mẫu của bản thân cô......

Chậc.

Tới lầu một, Tô Thanh Diên dậm dậm chân, hít sâu một hơi mới ra thang máy.

Lần sau nhất định phải hỏi tên hắn.

Tô Thanh Diên đối với cái đẹp như vị bác sĩ kia từ trước đến nay đều có cảm tình, có thể nói cực phẩm. Tô Thanh Diên cảm thấy chính mình thích hắn, mười chín năm qua chưa động tâm với ai nhưng nay trái tim đột nhiên nhảy loạn.

Không biết ngón tay thon dài kia của hắn luôn cầm dao giải phẫu thì khi vỗ ở trên người chính mình là cái cái gì cảm giác a......

Tô Thanh Diên không biết nên mua chút cái gì đồ ăn, ở siêu thị trì hoãn hồi lâu.

"Thanh Diên?" Tô Thanh Diên nghe thấy có người ở sau người kêu tên của mình, quay đầu lại nhìn nhìn. Là đàn anh cùng ngành.

Tô Thanh Diên ở trường học trừ bỏ năm nhất chờ ba người bạn cùng phòng, cơ hồ không có xã giao cùng ai khác. Cái đàn anh này Tô Thanh Diên có điểm ấn tượng, tên Chu Thụy Dương, ngày thường khuôn mặt luôn lạnh lùng, cho người ta một loại cảm giác hung dữ.

"Đàn anh." Tô Thanh Diên gật gật đầu, tính toán đi địa phương khác, chỉ hy vọng Chu Thụy Dương không cần lại nói cái gì cùng cô nha.

"Thanh Diên là ở đây sao?" Chu Thụy Dương ánh mắt ngó ngó Tô Thanh Diên trên người.

Tô Thanh Diên không biết chính mình khi nào cái cùng tên đàn anh này thân như vậy, cư nhiên kêu chính mình là Thanh Diên. Nhíu nhíu mày, Tô Thanh Diên gật đầu.

"Trùng hợp vậy, anh ở cách vài tiểu khu."

"Vậy sao."

"Em ở một mình sao?"

Như thế nào còn hỏi, chúng ta có như vậy thân thiết sao?

"Còn có vài người bạn."

"Như vậy sao, là tới mua đồ ăn?"

"Đúng vậy."

"Vậy em......"

Chưa nói xong nhưng Tô Thanh Diên đã cắt ngang lời hắn nói: "Ngại quá đàn anh, em còn bạn đang đợi em về nhà, em liền đi trước tính tiền."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro