Chương 4: Đẹp không?
Sáng hôm sau, ánh sáng chiếu rọi vào trong phòng. Người con trai 'lớn' đang ôm người con trai 'bé nhỏ' vào trong lòng mà ngủ say. Những ánh nắng len lỏi vào bên trong đánh thức Hạo Hiên dậy. Cậu từ từ mở mắt ra, cảm giác có bàn tay của ai đó vòng qua eo mình. Do ánh sáng của mặt trời nên cậu chưa thể nhìn rõ được. Bất giác cậu dịu mắt mình, Hạo Hiên hoảng hồn xém nữa la lên rồi
'Tri.....Trình Tranh '
Cậu nhìn thấy mình đang gối đầu trên cánh tay của Trình Tranh cộng thêm việc bị người con trai bên cạnh ôm eo khiến cậu ngại đến chín cả mặt. Cậu cố trấn tỉnh, quay sang nhìn Trình Tranh *Thái tử đẹp quá*Cậu dự định tìm cách thoát ra nhưng do gương mặt này khiến cậu dừng lại ngắm nhìn
'Hiên Hiên à, đẹp không?'
Cậu như bị thôi miên, không tự chủ mà cảm thán
'Rất đẹp ạ' Vừa nói xong lời đó cậu bất giác thấy có gì đó không đúng lắm bèn nhìn lại lần nữa
'Trình Tranh, cậu dậy khi nào' Hạo Hiên hoang mang trả lời
'Ta thức từ lúc ngươi sắp hét lên đấy' Trình Tranh vuốt tóc cậu nhẹ nhàng trả lời
'Người thức từ đầu còn gì?' Hạo Hiên giận dỗi
'Ngươi giận cái gì?'
'Không dám giận người'
Trình Tranh nhìn gương mặt Hạo Hiên dỗi mà không khỏi thấy đáng yêu, định trêu cậu một lúc nữa nhưng đành xuống nước
'Hiên Hiên, ta sai rồi. Không trêu ngươi nữa'
Hạo Hiên vẫn còn dỗi, quay mặt qua bên góc giường
'Hiên còn giận à, thế ta đi đó' Nói xong liền chuẩn bị đi
Hạo Hiên nghe xong liền quay lại níu tay áo của Trình Tranh
'Người đừng bỏ con'
'Ta không bỏ ngươi' Vừa nói vừa xoa đầu Hạo Hiên
'Nào, ta sẽ bảo Lộ Khiết thay y phục cho ngươi'
'Con không muốn'
'Ngoan một tí. Ta có việc phải lên triều. Lộ Khiết sẽ chơi với ngươi được không?'
Mặc dù hơi miễn cưỡng nhưng cậu vẫn đồng ý. Sau khi thay y phục xong, Trình Tranh liền rời đi. Hạo Hiên cảm thấy hơi bối rối vì cậu hơi sợ người lạ
'Xin chào, cậu tên gì' Lộ Khiết lên tiếng
'Hạo Hiên ạ'
'Đừng sợ tôi không làm hại cậu đâu'
Hạo Hiên bẽn lẽn gật đầu
'Tôi tên là Lộ Khiết, đi theo thái tử hai năm rồi đấy. Lần đầu thấy ngài ấy dẫn người lạ về đấy'
'Hai năm sao?'
'Phải. Đừng sợ ta, yên tâm đi'
'Lộ Khiết tỷ, Hạo Hiên rất buồn chán' Cậu mở lời
'Buồn chán sao? Yên tâm ta dẫn Hiên Hiên đi chơi'
'Thật ạ'
'Đương nhiên'
Lộ Khiết dẫn Hạo Hiên ra hoa viên chơi. Cô dẫn cậu đi ngắm mọi thứ xung quanh. Cậu như một đứa trẻ không ngừng cảm thán xung quanh
'Tỷ à, đẹp quá'
'Đương nhiên. Đi theo tỷ không thiếu chỗ chơi đâu'
Sau một lúc dạo chơi ở hoa viên. Hai người đã thân thiết hơn
'Tỷ, Hiên Hiên rất đói'
'Hiên muốn ăn gì? Tỷ sai nô tỳ đi lấy cho'
'Ăn há cảo ạ' Cậu mắt sáng rỡ
'Được thôi. Chờ ta chút '
Được một lúc sau, Lộ Khiết quay trở lại với đĩa há cảo trên tay
'Tới rồi đây'
'Tỷ ăn chung luôn đi ạ'
'Tỷ không đói'
'Tỷ ngồi ăn đi mà' Hạo Hiên nài nỉ
'Rồi rồi' Lộ Khiết ngồi xuống cùng nhau ăn
Hai người đang ăn vui vẻ mà không biết ngoài của Trình Tranh đang nhìn họ. Trình Tranh nhìn Hạo Hiên hồn nhiên vui cười mà không tự chủ được liền cười một cái
Trình Tranh gõ nhẹ vào cửa
'Làm gì vậy'
Nghe tiếng nói của Trình Tranh, Hạo Hiên và Lộ Khiết không khỏi giật mình. Lộ Khiết nhanh chóng đứng dậy
'Hạo Hiên nói đói bụng nên Lộ Khiết đi lấy đồ ăn'
'Được ngươi mau lui ra' Trình Tranh ra ám hiệu
Lộ Khiết liền lui ra bên ngoài. Trình Tranh bước vào trong, Hạo Hiên ngượng ngùng
'Người mới về ạ'
'Ăn gì vậy'
'Há cảo ạ, người cũng ăn đi'
'Ta đã dùng bữa rồi. Ngươi....'
___________Hết chương 4____________
Cảm ơn mọi người đã theo dõi. Hãy đóng góp ý kiến và cho mình 1 sao nhá
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro