Chap 9
💰Chap 9
- M làm như lời t dặn nhé
- Vâng. Tôi đã hiểu
- À mà trong phòng đó a ta có lắp camera ko
- Hình như là ko. Vì căn phòng đó chỉ có a ta và Yến vào dọn dẹp
- Vậy tốt rồi
Dì 5 về quê nên việc ở căn nhà này rất bận. Một mình tôi lo hết tất cả, nào là dọn dẹp, nấu ăn rồi đủ thứ hết. Nhà có nhỏ đâu chớ, mấy tầng lầu mà nhà thì rộng thênh thang. Cậu chủ thì khó tính kb phải ls. Tôi mệt quá định ngồi một tí thì cậu ta lại về, vác thêm cái mặt lạnh lùng sắc đá nhìn mà mệt thêm
- Cậu chủ mới về ạ? Hiển đi sau lưng a ta. Từ ngày tôi làm ở đây ko ngày nào mà Hiển k đi theo san sát cậu chủ
- Ừ. Mang cơm lên phòng rồi về đi. Hôm nay cô dc nghĩ sớm
- Vâng. Cám ơn cậu. Tôi mừng rối rít cả lên. Hnay về sớm có thời gian đi chơi cùng con Hoàng hí hí
Tôi bê cơm lên rồi nhanh chóng chạy về phòng trọ
- Ê t về rồi nè. Hôm nay giải lao đi gơ
- M mới về. Nằm nghĩ tí rồi hẵn đi. Sao nay đc về sớm thế?
- Cậu chủ cho t về sớm đấy. Sướng ko?
- Thôi đi cô vào tắm ăn cơm này. Hnay mẹ t mới gởi cho t
- Ôi m sướng ghê gớm. Kb dạo này dưới quê sao rồi ha m
- T nghĩ chắc cũng bth. Chỉ là kb trai HQ có nhiều như lúc trc hay ko thui hehe
- M lại trai HQ. Bó tay
- Hnay định đi đâu?
- Đi ra Q1 chơi đi m. Chổ đó cũng gần gần chổ t làm sẵn tiện t cho m xem nhà cậu chủ. M nhìn mà choáng
- Thế cũng đc.
Tôi và nó rảo bước từ phòng trọ đến gần nhà cậu chủ thì tôi cứ thấy gì đó là lạ nhưng do đi với con Hoàng đến nên t ko tiện vào xem.
- Này ngôi nhà đó đấy. Đẹp chưa?
- Chà xuất sắc m nhỉ? Hoàng cứ luôn miệng k ngớt. À mà Yến s t thấy nhà này quen gớm
- S m quen? Trc h m có lên sg bh?
- Có lần t đi với mẹ t lên đây. Lần t nghĩ học đó. Quen quá mà chăng nhớ ra nổi, có lẽ t nhầm chổ ( mẹ Hoàng làm ăn với cty Quân nên chap đầu mẹ Hoàng đến chuộc họ ra có mắng Hoàng vì đụng đến Quân nhưng vì Hoàng ko nhớ ra nhà đấy lại chính là nhà Đình Quân )
- Thôi đi kím gì ăn đi. T lại đói rồi nè
- M ăn bnhiu cũng chẳng lên đc cân nào mà suốt ngày ăn ăn nhờ
- Thôi đi nào. M cứ ca bài ca con cá mãi. Tôi và Hoàng vui vẻ cười đùa nhưng bên trong lại kb đang có kẻ hãm hại t
Sáng hôm sau tôi đến làm việc và công việc đầu tiên tôi làm là dọn dẹp căn phòng hoa hồng đó. Mở cửa ra tôi ko tin vào mắt mình, đó là một đống hỗn độn như có một con thú rừng đến cắn phá. Tất cả mọi thứ mà cậu chủ tận tâm ven vén giờ lại thành ra thế kia. Tôi run đến mức k đứng nỗi, giờ mà cậu về thì tôi kb phải chết bnhiu lần mới đủ.
- Có việc gì đấy?
Tôi giật mình
- Cậu... cậu chủ. Cậu chủ
- Sao cô ấp úng vậy?
Cậu ta đẩy cửa bước vào, gương mặt cậu ta hiện rõ nét tức giận và đau lòng như ai đang giết thứ mà cậu quý báo nhất
- Tụi bây đâu? Tụi bây chết đâu hết cả rồi?
- Dạ cậu. Chúng tôi đây. Mấy tên vệ sĩ của cậu ta chạy ùa vào như kiểu đã biết có chuyện ko hay
- Tụi bây có muốn mỗi thằng ăn 1 viên ko? Cậu ta rút trong túi quần ra 1 khẩu súng chỉa vào đầu tên vệ sĩ đứng đó
- Dạ cậu chủ. Tụi... tụi e xl cậu. Tụi e đã ko trông chừng cẩn thận để mọi thứ thành ra thế này. E xin cậu đừng giết bọn e
Tôi đứng đó mà ko dám cất tiếng. Cậu ta chỉa súng lên trần nhà và bắn đùng 1 phát làm mng đều giật mình. Tim tôi như muốn nhảy ra ngoài, còn mấy tên vệ sĩ ko tên nào bình tĩnh nỗi
- cậu để tụi e xem lại camera đc ko? E sẽ tìm ra ng làm việc này
Cậu ta chưa tl thì cô Thảo lại đến
- Cần gì xem lại? Căn phòng này ngoài cậu chủ yêu quý ra thì chỉ có con đó vào mà thôi. Phải ko a?
Cậu chủ quay sang lườm tôi 1 cái
- Cậu chủ. Tôi ko có làm thưa cậu, cậu cũng biết tôi thích căn phòng này nhiều như thế nào mà. Tôi ko dám làm ra việc như thế này đâu. Xin cậu tin tôi. Tôi nói trong nước mắt
- Các người cút hết đi. Còn cô? Ai cho cô đến đây? Ý nói Thảo
- E tiện thể ghé ngang thôi. Giờ e về nhé. Chồng sắp cưới
A ta thở dài 1 cái rồi cất khẩu súng vào
- Vậy giờ có cần tụi e xem lại camera ko thưa cậu?
- Tụi bây ngu như một lũ bò. Tụi m thật sự nghĩ camera quay lại đc sao? Nếu có ng làm thì camera bị cắt nát hết rồi lũ vô dụng. Mau cho ng dọn dẹp lại hết tất cả cho t
- Để t dọn dẹp lại thưa cậu. Tôi đáp lời
- Cô ko cần đâu. Cô theo tôi lên phòng
- Vâng thưa cậu
Tôi đi theo sau lưng cậu lên phòng
- Cô ngồi đi
- Cậu chủ muốn hỏi tôi việc lúc nảy đúng ko ạ? Tôi xin cậu, thật sự tôi ko làm những việc đó
Cậu ta nhìn ra cửa sổ lại với đôi mắt và khuôn mặt đầy ấp nỗi buồn đó rồi quay sang tôi
- Cô phải trả giá thế nào về việc đã phá hỏng hết những gì mà ng tôi yêu rất thích?
- Tôi quỳ xuống. Tôi xl tôi ko có làm thưa cậu
- Tôi biết chứ. Tôi biết ko phải cô gây ra. Nhưng lí do sâu bên trong tôi nghĩ có liên quan đến cô đấy
- Tôi sao?
- Đúng lí do bên trong là do tôi
- Vậy bây h tôi phải làm gì để cậu tha lỗi cho tôi đây?
- Cô nói nhé. Tôi cần cô giúp tôi 1 việc
- Cậu cứ nói đi ạ
- Làm người yêu tôi
- Cậu nói sao???
Tôi thật sự ko tin vào những gì mình nghe thấy. Có phải sự thật ko? Nghèo nàn quê mùa nthe sao tnhien cậu chủ lại bảo làm ng yêu cậu???
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro