Chap 7
💰Chap 7...
Yến và Hiển về phòng trọ
- A nói rỏ đi. Tại sao a bảo a lên cty ở đó giúp ông chủ rồi ngủ ở đấy mà bh e lại thấy a ở nhà cậu chủ
- A mới hỏi e thì đúng hơn. Cậu chủ của e là ông chủ cty a, nên việc a ở đó đối với e là kì lạ lắm sao?
- Em... E kb cậu chủ cũng là ông chủ của a
- Còn e? Sao tự dưng e lại có mặt ở ngôi nhà đó?
- E đến đó giúp việc
- Vậy nếu a muốn e thôi việc ở đó đc k?
- Tại sao chứ? Hqua e k gặp a thì ks cả. Hnay e gặp a thì a lại bảo e thôi việc. A giấu e nhiều quá đó, cả cái hình xăm đôi cánh chim ưng nữa. A có bh tl e đâu
- A xl vì lớn tiếng nhưng ông chủ của a phức tạp lắm. E ở đấy nếu làm phật lòng người ta thì ls?
- E ks hết. E chỉ đi làm rồi về. E ko quan tâm đến họ thì làm gì phật lòng? Thật sự tôi k hỉu nỗi tại s mình lại kiên quyết đến thế. Kiên quyết ở lại ngôi nhà đó nhưng kb vì điều gì.
- E còn cố cải hay sao?
- A là cái gì mà lại xen vào cs e nthe? E làm chứ đâu phải a làm tại sao a nv?
- Thôi dc rồi. E cứ làm như ý e muốn. A ko nói nữa. A có đt, e đợi a 1 tí
- Tôi nghe đây thưa cậu.
- Chuyện lúc chiều t nhờ m thế nào rồi?
- Vâng e điều tra đc rồi ạ. Cô ta tên Hải Yến đúng như cô ta nói nhưng cô ta quê ở sg và là con của một cửa hàng buôn bán nhỏ lẻ thưa cậu
- Ừ
Sau cuộc đt đó Hiển vui hẵn lên tôi cũng ko hiểu vì sao. Tôi hỏi nhưng a ấy chỉ nói kcg. Tôi về phòng suy nghĩ mông lung thì con Hoàng lay tôi
- Ê có việc gì đấy? S ủ rủ thế kia?
- Hoàng này. M trc h có yêu chưa?
- M nhìn t thế này thì có chó nó yêu cho à?
- M lại thế. Nhưng nghe t hỏi này. Ví dụ như m gặp lại một ng m từng gặp sơ qua chỉ 1 lần nhưng ko rỏ ng đó. M chỉ nhớ như kiểu suy đoán thì m có cảm giác quen thuộc ko?
- Theo t nghĩ. Nếu ng lạ hoàn toàn thì đâu có lí do gì mà tự dưng gặp ng lạ lại có cảm giác thân thuộc. Chỉ khi là ng quen than thiết hay từng gặp qua thì có cơ may có cảm giác đó m ạ. Sao thế? Sao tự dưng hỏi thế?
- Kcg đâu. Lâu lâu nói chuyện tâm lí thế mà. Thôi ngủ đi. Nốt ngày mai là nhập học r đó cô à
- Ok gơ. Vẫn k bỏ đc tính cụ non đó nhỉ
- Nó ngấm vào máu rồi thưa cô
- Thôi ngủ đi. Định tám đến sáng à?
Sáng hôm sau, như thường lệ tôi vẫn đến đó làm như thường. Hôm nay tôi được làm công việc tôi thích đó là chỉnh sửa lại căn phòng ngập hoa hồng đó
- Này, con làm cẩn thận đó. Có khó khăn gì cứ bảo dì phụ cho, nhớ đừng làm hư nha con. Cậu đuổi việc luôn là toi đấy
- Vâng dì. Tôi hí hửng cầm chổi, xô, nước, kéo đủ thứ vào dọn dẹp
Mở cửa ra tôi thật ko tin vào mắt mình. Toàn bộ căn phòng đều trải đầy hoa hồng. Từ những bức tranh, mảng tường vô số những hoa hồng. Tôi thích thú cứ đi tới đi lui ngắm hoa. Tôi tỉa nhẹ nhàng từng bông hoa
- Cô cũng thích hoa hồng à?
- Chào cậu chủ. Tôi xl tôi ko cố ý xem mấy bông hoa này đâu ạ
- Không sao. Nếu cô thích thì mỗi ngày cứ lên đây dọn, đừng làm hỏng dù chỉ 1 bông hoa. Cô giống ng tôi thật
- Giống ạ?
- Ừ. Cô ấy rất thích hoa hồng
A ấy nhẹ nhành cầm lấy những đoá hoa hồng đó. Đôi mắt a ta đượm buồn rồi thủ thỉ một câu
- Giá như 3 năm trc a nắm đc quyền lực sớm hơn thì có lẽ a đã ko mất em. A thật tệ khi đến bh mới nắm hết quyền lực nhưng ngoại trừ e là k có bên cạnh a
- Cậu. Cậu chủ. Cậu sao thế? Sao cậu ngây người ra thế kia?
- Tôi ks. Cô làm tiếp đi
- Ng gì khó hiểu vậy trời. Trc mặt mng nhìn đáng sợ nhưng bước vào đây yếu đuối như con gái
- Dì 5, con làm xong cả rồi. Ngày mai con nhập học r thưa dì
- À. Ks. Sáng con chịu khó đến đây sớm phụ dì một chút công việc r dì nhờ ng đưa con đến trường học. Học xong nếu k muộn con cứ quay lại đây. À mà con học ngành gì thế?
- Con học Y dì 5 ạ
- Chà. Giỏi thế hả con? Con làm thêm thế này bố mẹ con đâu?
- Bố mẹ con ở quê thưa dì. Nhà k có đk nên con đi làm thêm
- Ngày mai cậu chủ đến cty làm rồi nên con yên tâm nhà này chỉ còn con với bác thôi. Tối cậu mới về con ạ
- Phù. Đỡ thế kb. Con sợ cậu nhất dì ạ
- Con bé này
Hiển và Thảo hẹn gặp nhau
- Giờ cô tính sao?
- Nếu cứ để nó làm ở đó sớm muộn gì Đình Quân cũng biết thân phận nó
- Vậy h phải ls? Tôi thuyết phục cô ấy đừng làm nữa nhưng cô ấy ko đồng ý
- K thể để cô ta bên cạnh a Quân được. Bây h thế này. Cứ để cô ta làm việc nhưng phải đảm bảo cô ta ko tiếc lộ về chính mình
- Tôi xin cô. Ko đc hại cô ấy. Tôi chỉ muốn cô ấy về bên tôi chứ tôi ko muốn đi quá sâu vào việc này
- Ko muốn đi quá sâu à? Nếu ko muốn thì 3 năm trc m đã k nghe lời Đình Quân hẹn nó uống nước để a ta có cớ để chia tay nó rồi quay về Mỹ nắm hết mọi quyền lực. Cả quyển của bố a ta bh a ta cũng đã năm hết. A ta chờ khi đủ tất cả rồi mới quay về tìm Hải Yến mặc mng chống đối cả mẹ a ta. Nếu lúc đó m ko nghe lời a ta thì mẹ a ta đã ra tay với con đó. Tất cả là tại m, m tạo đk cho nó gặp lại nhau
- Cậu chủ là ân nhân của cả gđ t. 3 năm trc nếu t ko nge lời cậu thì mẹ cậu sẽ hại Yến mất. Thà là bọn họ gặp lại nhau chứ đừng đê Hải Yến phải chịu tổn thương vì yêu cậu chủ.
- Nếu lúc đó m nghe lời t thì kế hoạch đã k đi sai hướng như bh. T nói trc với m nhé. Nếu ko giữ đc mồm con Hải Yến, t cho ng mang nó đi ngay
- Hải Yến là ng của cậu chủ. Cô muốn mang đi là đc sao?
- Còn 1 ng của t mà Trọng Hiển. M muốn Hải Yến yêu quý biết m chính là ng đưng sau mọi chuyện ko? Thảo nói trong thoã mãn
- Cô...
Hôm sau, tôi xin nghĩ một hôm để làm thủ tục nhập học. Tôi và Hoàng đi xe buýt đến trường, trường tôi đến trc còn Hoàng đên sau. Tôi vào trường cảm giác thật vui mừng khi tương lai tôi sẽ trở thành bác sĩ để giúp mng. Thủ tục cũng xong ngày mai là tôi sẽ nhập học chính thức, tôi nt bảo con Hoàng về trc vì tôi còn phải sang nhà giúp dì 5
- Dì 5. Con tới rồi đây. Cần con phụ ko?
- Con lại đây bê giúp dì cái thùng này. Nặng thật
Tôi bỏ balo xuống rồi lại phụ dì. 2 dì cháu vật vã mấy giờ đồng hồ mới xong thì ng tôi bẩn hết. Dì bảo tôi vào tắm r hẵn về. Tôi đi tắm còn dì ở ngoài sắp xếp lại
- Con bé này. Sách vở rối rung cả lên. Cái gì đây? Học bạ cấp 3 à? Thẻ sinh viên rồi hồ sơ nhập học mà nó bất cẩn thế kia
Dì 5 định sửa lại balo giúp tôi thì thấy mấy quyền đó nên xem tôi học thế nào
- Nguyễn Huỳnh Hải Yến. Chà học giỏi quá nhỉ. Đây là địa chỉ nhà con bé à?
- Dì con xong rồi nè. Tôi bước ra
- Con. Con là Nguyễn Huỳnh Hải Yến? Quê con ở Vũng Tàu sao?
- Vâng thưa dì. Có gì sao ạ?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro