Chap 4
Tôi thi khối B. 2 môn sở trường của tôi là Hoá và Toán. Sinh của tôi chỉ ở mức khá nên sau 3 ngày thi xong tôi lo lắng điểm môn Sinh vô cùng. Tôi sợ không báo hiếu được cho bố mẹ và tôi sợ không còn cách để gặp lại người xưa
Thời điểm ở Sài Gòn
- Dạ cô Thảo
- Sao? Bọn m làm tới đâu rồi?
- Dạ thưa cô mọi chuyện đều tốt đẹp ạ
- Haha cái con nhà quê cuống rách áo ôm đó mà cũng đòi chen chân giành a Quân với tao à?
- Cô Thảo đúng là cao tay thật. Cô làm vậy khác nào làm cậu Quân hận nó đến thấu xương và quan trọng còn có cả mẹ cậu ấy tiếp tay haha
- A Quân đang ở đâu?
- Cậu Quân đang bay sang Mĩ chắc khoảng 1 tháng nữa về
- A ta sang đó làm gì?
- Dạ cậu ấy về trụ sỡ chính của băng nhóm và đi giao dịch với bên công ty B
- Vậy à? T không mong có con nào ve vãn được a ấy
5 hôm sau có kết quả thi
- Bố mẹ ơi xem này. Con được 29,5 điểm
- Trời ơi con gái của mẹ. Vậy đồng nghĩa với việc con đậu đại học Y thành phố đúng không con?
- Con xem điêm năm nay rồi mẹ ạ và con chắc chắn sẽ đậu vào trường Y
- Bố mẹ yêu con nhiều lắm. Gia đình mình rất nghèo. Bố mẹ đang rất lo làm sao lo cho con được tới nơi tới chốn
- Con không sao. Chỉ cần lên Sài Gòn con đi làm thêm và sẽ cố gắng giành được học bổng của trường mẹ ạ
- Bố mẹ thật may mắn khi có được cô con gái như con
- Con sang nhà Xuân Hoàng một tí nha
- Ừ con đi đi
- Hoàng mở cửa t Yến nè. Có điểm thi rồi đó m xem chưa
- T xem rồi nè
- Sao? Đủ điểm vào Học viện hàng không không?
- Đủ rồi m ạ. Ngu như t mà cũng được 20,5 điểm rồi nè
- Chúc mừng m nhé. Lên Sài Gòn có m t cũng đỡ ra
- Yến này. Dù có chuyện gì t với m vẫn sẽ mãi mãi là bạn thân nhé. T chỉ có mình m là bạn thôi
- T cũng vậy. Cũng chỉ có m là bạn
- M nói cho a Hiển biết chưa?
- T sang nhà m rồi tí nữa qua báo cho bố mẹ a Hiển với ảnh luôn nè
- Ừ m đi đi. Mẹ t lại đi công tác chắc t phải đi nhờ thư kí nhắn lại với mẹ t
- Vậy t đi trước nhé
- Ừ bye gơ
Tôi sang nhà a Hiển
- Con chào 2 bác. Con sang để nói với 2 bác chắc tuần sau con lên sg ạ
- Nhanh thế hả con? Bác nghe nói con mơ làm bác sĩ từ nhỏ. Con phải cố gắng nhé. Lên nơi xứ người khó khăn lắm con ạ. Không ai thân thiết như ở làng mình đâu
- Hiển bước vào. Không sao đâu bố mẹ còn có con mà
- A Hiển. Ý a là sao?
- À chắc nó chưa kịp nói với con. Nó sẽ lên sg làm luôn đó con
- Vậy hả bác? Vậy tốt quá. Có cả con, a Hiển rồi Hoàng nữa. 3 chúng ta cũng giúp đỡ nhau được trên đó
- Vậy tốt quá rồi. Hiển nói
Tôi biết nhưng tôi chưa bao giờ đề cập đến với a Hiển. Tôi biết vì thích t sợ t bị người ta lừa nên a ấy mới lấy cớ lên sg để bảo vệ cho tôi
- A Hiển này. E cám ơn a vì đã lo cho e tới như vậy. Còn chuyện hình xăm?
- À hình xăm à?...
- 2 đứa dô ăn cơm đi con trời tối rồi ăn xong còn về chuẩn bị lên sg
- Vâng con vào ngay đây ạ. Hiển vui mừng vì thoát được câu hỏi đó của tôi
1 tuần sau cả 3 đứa tôi đều chuẩn bị để lên sg mẹ tôi thì khóc cả buổi tối đến sáng
- Từ bé đến h đi đâu cũng xin phép bố mẹ. Có bh đi xa bố mẹ quá 1 ngày đâu mà bh lên tận sg mấy tháng mới về được 1 lần
- Mẹ à. Mẹ như vậy làm sao con nỡ đi hả mẹ?
- Bà này. Con nó lớn rồi. Nó đi ăn đi học chứ có phải đi luôn đâu bà
Bố tôi nói vậy thôi nhưng tôi biết ông rất buồn nhưng ông không muốn tôi lo
- Hiển à con chăm sóc cho Yến giúp bác nhé con. Nhà bác nghèo nên nó còn phải đi làm thêm chứ nếu không con bé đã không cực khổ như thế
- Vâng bác cứ yên tâm con sẽ coi Yến cẩn thận mà
- Bác đừng lo có con luôn bên cạnh Yên mà. Hoàng lên tiếng
- Bác cám ơn 2 cháu. Thôi mấy đứa đi đi để trễ xe
- Vâng con đi nha mẹ. Bố à con đi nha ( ông buồn nước mắt đang ứa trong mắt ông )
- Giữ gìn sức khoẻ nha con. Bố yêu con
3 đứa tôi đi bộ ra đường lớn. Con Hoàng là tiểu thư nên chuyện tiền bạc nó không hề lo mà còn vui mừng vì lên sg còn được đi chơi các kiểu. Còn tôi tôi chỉ sợ không gặp lại được Đình Quân
- Yến. Xe đến rồi, đưa balo đây a mang lên cho 2 đứa
Chúng tôi lên xe chiếc xe lăn bánh dần. Tôi và Hoàng thì gật lên gật xuống. Còn a Hiển, a ấy cứ mông lung suy nghĩ chuyện gì đó
- A Hiển. Lên sg a định làm gì?
- À. A có quen người bạn làm ở cty A nên lên đó chắc a xin vào công ty làm bảo vệ hay gì đó e à
- A không cần vì e mà phải làm như vậy đâu. A cũng biết...
- A biết. E còn yêu Đình Quân đúng không?
- Thôi e chóng mặt quá e chợp mắt một tí
Tôi tránh né câu hỏi của a vì tôi biết khi nhắc đến cái tên đó tôi lại không cầm được lòng mình. Gần tối, xe đến nơi. 3 chúng tôi được mẹ Hoàng chuẩn bị cho nhà trọ sẵn. Nhà Hoàng có đk nên mẹ nó định mua riêng 1 căn nhà nhưng vì đòi ở với tôi nên nó không chịu ở nhà riêng mà ở trọ cùng tôi với a Hiển.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro