Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

Nam Thần ngồi trên ghế, Kiều Mộ Thâm đứng bên cạnh cô, thỉnh thoảng nói chuyện gì đó, hai người trên mặt đều mang theo ý cười thoải mái.

Người trên xe hoặc là tê dại, hoặc là uể oải, cũng có người nhàn nhã nhìn đôi tình nhân này, hai người không có chỗ nào đặc biệt nhưng lại khiến mọi người trên xe có cảm giác vô cùng thỏa mãn. Trong ánh mắt của hai người rất ôn hòa, ấm áp, dường như không hề bị áp lực cuộc sống chèn ép lo lắng.

Nam Thần không để ý đến ánh mắt của mọi người, cô vẫn chăm chú cùng Kiều Mộ Thâm thảo luận xem chút nữa nên ăn gì.

Mãi cho đến khi xuống xe, cô kéo tay Kiều Mộ Thâm, nhìn ra cửa xe thấy người lên người xuống mà vẫn không quyết định được.

Hai người cùng hòa vào dòng người, Kiều Mộ Thâm ôm lấy cô, sợ cô bị ai đụng ngã. Đi tới một quán bán đậu phụ thối, không hỏi ý kiến Nam Thần, Kiều Mộ Thâm liền đứng xếp hàng.

Nam Thần cười híp mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn đều lộ ra vẻ vui sướng, tuy hai người mới kết hôn không lâu nhưng Kiều Mộ Thâm trước giờ đều nhớ rõ tất cả mọi thứ mà cô thích.

Nhìn cô như con mèo nhỏ được thưởng quà cười rất vui vẻ, Kiều Mộ Thâm cưng chiều xoa đầu cô.

"Đừng cười ngốc nữa, em xem muốn ăn gì?"

Nam Thần cười híp mắt gật đầu, thật ra trong đầu vẫn rất mông lung, hưởng thụ sự cưng chiều của Kiều Mộ Thâm.

Đến tận lúc cầm trong tay hộp đậu phụ thối nóng hổi được Kiều Mộ Thâm đỡ ở trên tay, vừa ăn vừa cười, vẫn không nói ra muốn ăn gì.

Bất đắc dĩ, Kiều Mộ Thâm đành đưa cô đến một quán ăn nhỏ.

"Hai bát miến chua cay, thêm một phần bánh nướng."

Nam Thần ngồi trong quán ngửi mùi vị béo ngậy của miến chua cay, nếu không phải đang ở đây, cô đã bay sang ôm hôn người đàn ông chu đáo trước mặt này rồi.

Đối với cô, dù là bữa tiệc lớn cũng không bằng ăn miến chua cay và đậu phụ thối thoải mái như này.

Nhìn đôi mắt sáng lấp lánh mang ý cười của cô, Kiều Mộ Thâm hiểu rõ ý tứ trong mắt cô.

Người phụ nữ này rất dễ thỏa mãn, rất dễ làm cao hứng. Một bát miến chua cay vậy là đủ rồi.

"Chồng à, anh thật tốt."

Nam Thần tuy không thể chẳng kiêng nể gì mà hôn anh, nhưng cô vẫn có thể biểu lộ tình yêu của mình dành cho anh.

Kiều Mộ Thâm cúi đầu, tiến đến trước mặt cô, cố gắng không để ý đến mùi đậu phụ thối ở miệng cô, thấp giọng nói.

"Buổi tối cảm ơn anh thật tốt đi."

Sau đó, đàng hoàng mà ngồi lại ghế, mà Nam Thần, mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, suýt chút nữa nuốt thẳng miếng đậu phụ.

Kiều Mộ Thâm khẽ cong môi, trong mắt tràn ngập ý cười.

Ngoài cửa mọi người đông đúc náo nhiệt, khiến tiếng nói và nụ cười của hai người bị chìm xuống, nhưng không khí hạnh phúc giữa họ vẫn luôn ở đó.

Nam Thần nhìn Kiều Mộ Thâm vừa ăn miến chua cay, trên tay cầm bánh nướng, là một hình ảnh rất bình thường nhưng rơi vào mắt cô lại cảm thấy có chút tao nhã.

Mỗi lần nhìn anh ăn cơm, Nam Thần đều cảm thấy vui tai vui mắt.

"Nhìn cái gì?"

Kiều Mộ Thâm đưa ánh mắt "háo sắc" nhìn cô, cười hỏi.

Nam Thần cười cười, không trả lời, nhanh chóng cúi đầu ăn cơm.

Cô cười trộm trong lòng, chồng tôi sao lại đẹp trai thế này!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro