Part 4
1. Tôi sẽ hát tặng bạn một bài ca, bài ca về vùng biển bao la
2. Tiếng tiêu vang lên, người tựa sương khói còn mãi nơi đâu, khắp rừng trăng sáng gió nhẹ đưa
3. Tình yêu như làn khói, nước mắt là sóng tình
4. Những cô gái Chân Mây rất tình cảm, đừng vội yêu để rồi phải tương tư
5. Người Chân Mây luôn nhớ về quê nhà, nhớ ánh trăng soi ngoài khung cửa sổ
6. Mây mù bay lững lờ, khói bếp lan tỏa mờ ảo
7. Hoa đẹp trăng thanh, niềm vui chưa trọn, muốn đi nhưng lại bịn rịn
8. Hoa sen tỏa hương bên suối, rừng xanh thấp thoáng phía xa xa
9. Mây giăng mờ phía núi xa. Hoàng hôn tắt để trăng lên mát dịu
10. Oanh nhạn chia lìa, tiếng gió đêm giá rét
11. Trúc ngoài song cửa vẫn tươi tốt, rồi có một ngày ta sẽ trở về
12. Cất tiếng hát khe khẽ, gió thổi mây bay thật sảng khoái
13. Chỉ có ở quê nhà mới có cảm giác yên bình
14. Nắng chiều trải vàng, lá rơi xào xạc
15. Đầm dạ hội lấy ý tưởng từ màn đêm huyền diệu với những đóa hoa lấp lánh
16. Bạn muốn du ngoạn khắp đại lục. Mình không thể đi cùng nhưng sẽ luôn mong chờ ngày bạn trở về
17. Cô ấy giấu thư tình trong ngăn bàn của người ấy, lo lắng hồi hộp. Vài phút nữa thôi là người ấy đến lớp rồi
18. Có lẽ là căng thẳng, có lẽ là nhút nhát. Trước khi người ấy đến lớ, cô ấy đã lấy lại thư tình của mình
19. Rõ ràng là ngày nào soi gương cũng thấy mình như vậy, nhưng chớp mắt đã lớn rồi!
20. Đẹp mong manh tựa như ánh trăng dưới nước, thấy rất gần mà lại như hư ảo
21. Phảng phất một thời đáng nhớ, có hoa có bướm, thông thật tuyệt biết bao!
22. Mùa xuân cánh đồng xanh ngát. Thôn nữ lên núi hái chè, cất tiếng hát trầm bổng, e ấp thẹn thùng
23. Ấm áp dịu dàng phảng phất hương. Hoa đào cánh liễu cũng khiêm nhường
24. Truyền thuyết từ lễ tình nhân, không gian giữa ngân hà cũng không lấp được nỗi nhớ
25. Cô gái láng giềng dịu dàng, làm trái tim chàng trai thổn thức
26. Hoa tươi cỏ xanh thơ mộng, ký ức khó phai
27. Cầu nguyện cho mọi người có cuộc sống ấm no hạnh phúc
28. Tiên Bóng Tối luôn được coi là hóa thân của tà ác, thật ra họ chỉ nương nhờ bóng tối mà thôi
29. Toát lên sự huyền bí khó tả, nhân gian tin rằng địa ngục vẫn luôn tồn tại
30. Tình yêu khiến người ta mất hết lý trí
31. Nước mắt tình yêu là ngọc quý, đủ giàu sang để chuộc mọi tội lỗi
32. Đêm tối tĩnh lặng, ánh trăng thuần khiết, ánh sao lung linh, thật là thơ mộng
33. Hòa quyện với những giọt sương ban mai tạo nên một không khí trong lành
34. Chồi non nảy mầm, vô ưu vô lo
35. Người con gái xinh như búp bê ngồi khóc bên vệ đường khiến lòng chàng ngất ngây
36. Trang phục mang nét đượm buồn, như khúc nhạc tiễn đưa
37. Tựa khúc phù dung. Âm thanh réo rắt. Như nhớ thương ai. Mãi chưa chịu về
38. Con đường phía trước sẽ là ánh sang hay là bóng tối. Dù kết cục là gì tôi cũng sẽ không hối hận
39. Tựa cánh bướm thần tiên, mang ước mong của bạn đến nơi thần bí và biến nõ thành sự tật
40. Như bầu trời trong xanh, mang niềm vui đến cho mọi người
41. Khi băng tuyết tan chảy, mùa xuân thức tỉnh, mang lại sự sống cho vạn vật
42. Sắc hồng phai làm nhiều người lưu luyến
43. Mây trắng bay đi cùng với gió, tâm hồn trong sáng thuở nguyên sơ
44. Mênh mông hoa nở trắng sườn đồi, đem niềm hy vọng chốn xa xôi
45. Nghe nàng hát, ngắm nàng nhảy múa, muốn hiểu thêm về nàng
46. Cánh hoa sen bồng bềnh trên mặt nước, tinh khiết hồn nhiên làm người say đắm
47. Cùng nhau hẹn ước bên nhau bạc đầu, mãi không đổi thay
48. Cánh đồng cỏ bao la chan chứa kỷ niệm. Hoàng hôn khuất sau núi, tạo nên bức tranh tuyệt đẹp
49. Từng đó hoa hồng nở rộ trong đêm tĩnh lặng, tỏa ra hương thơm khiến người say mê
50. Khoác lên mình chiếc áo cưới trắng thuần khiết, thiếu nữ biến thành nàng công chúa xinh đẹp
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro