Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6 : Giọt nước mắt của ai ?

Tôi mang bát cháo vào cho cô ấy ăn . Đứng bên ngoài cửa tôi thấy cô ấy ngồi trên giường , hướng mặt ra cửa sổ , hai tay nắm chặt vào nhau và dòng lệ của cô ấy cứ chảy xuống bên má . Tôi không tài nào hiểu nổi cô ấy nghĩ gì nữa ? Tôi gõ cửa vài cái thì Lunna giật . mình liền lấy tay lau nước mắt đi .
               - Vào đi , cửa không khoá đâu
Giọng của cô ấy vẫn tươi cười không chút đau buồn nào cả . Tôi chỉ nghĩ lại câu nói vừa rồi của cô ấy " Anh có ghét em không ? " . Tôi chỉ đi vào như không có chuyện gì diễn ra cả
               - Cháo của cô được rồi đấy ăn đi
              - Hả ? Em không ăn đâu ! Anh tự ăn hết đi
Cô ấy vẫn hồn nhiên như bình thường , dường như chuyện vừa rồi chỉ là ảo ảnh tôi nghĩ ra mà thôi
            - Người cô còn đang ốm ăn đi cho khỏi !
            - Đừng mà ~ em không thích ăn cháo đâu huhu ~ đừng bắt em ăn mà
           - Tin là tôi trói cô lại , bắt cô ăn hết cái bát này không hả ?
Chúng tôi vẫn cãi nhau như bình thường , cô ấy vẫn nhõng nhẽo làm nụng như thế . Tôi cảm thấy vui khi không có chuyện gì xẩy ra . Như thế tôi đã vui lắm rồi .
                  - Nè . Em hỏi thật nhé ?
                  - Hỏi đi . Miễn sao cô có thể ăn hết chỗ này được rồi
                 - khi...nào anh hết thương em ?
                 - Cô hôm nay bị gì thế ?
                 - Haha em nói nhầm
                 - Làm tôi tưởng cô ốm lại ăn nói hồ đồ
                 - Anh có ghét em hay không ?
                 - Tôi không ghét cô đâu . Cô nghĩ lung tung gì vậy ?
                 - Tại ....em thấy anh với Nick đều yêu Mary vậy mà ...em lại làm cản khiến c....ưm ?
Cô ấy chưa kịp nói hết câu đã bị tôi chiếm chọn đôi môi đỏ mọng ấy lại rồi . Cô ấy thì ra sức muốn đẩy tôi ra nhưng mà càng đẩy tôi càng ôm chặt lấy cô ấy hơn
- Ưm .... Bỏ em ra đi
- không bao giờ . Tôi không bao giờ buông em ra đâu
- T...ư....tại sao ?
- Không phải em tự nhận mình là vợ tôi sao
Bây giờ tôi quấn lấy cô ấy như là một con rắn mới vớt lấy con mồi vậy .
- Không nhận . Em không nhận gì cả . Bỏ ra đi mà
- Ha ha ha .
Nghe thấy vậy tôi cười rất to và khoái chí . Khuôn mặt của cô ấy bây giờ rất đáng yêu , tôi không thể nào nhịn được mà hôn lên má cô ấy . Hai má của cô ấy bắt đầu ửng hồng lên . Còn hai dòng im cứ khép chặt lại . Tôi sờ lên chán thì thấy cô ấy càng ngày càng sốt cao hơn .
               - Nè .... Cô không sao đấy chứ ?
Tôi hỏi và nhìn cô ấy nhưng Luna không đáp lại còn thờ rất gấp nữa chứ
                - Này Luna ! Cô không sao chứ ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #ngon-hy1997