Để tôi chở em qua những cánh đồng hoa em nhé
Tôi chìm trong nỗi nhớ em, trái tim tôi vật vờ trong nỗi nhớ ấy, ngàn bài ca tôi hát cho em nghe, để tôi chở em qua những cánh đồng hoa em nhé!
Đã bao lâu từ ngày em quay bước khỏi trốn hối hả này em nhỉ? Trong những ngày thiếu em, dẫu có bao niềm vui ghé đến, tôi vẫn chờ ngày em quay về, nói lời chào với tôi. Em ơi, nơi này cảnh vật vẫn vậy. Chỉ là từ khi em đi, thành phố này chẳng buồn lấy một chút vì em. Em ơi, em có nghe những lời tôi hát, những bài hát tôi từng đàn cho em nghe, những lời ca em từng ngân nga mãi, để rồi giờ đây chẳng còn lại gì ngoài tôi bơ vơ nơi này. Dẫu cho mai này không còn nhìn thấy em nữa, dù cho không thể vui đùa bên em, xin em hãy nhớ những kí ức đẹp đẽ ấy, để một lần thôi, tôi thấy đời mình không uổng phí.
Đã bao lâu rồi, em vẫn dắt tôi qua từng mùa lá rụng, tôi đèo em qua khắp nẻo cánh đồng hoa. Những mùi thơm ngào ngạt mãi đến bây giờ, chỉ có em là không còn nữa. Tôi đứng đây nơi tôi gặp em lần đầu, em khẽ cười, tóc em bay trong gió. Làn gió ấy đưa em đi xa mãi, tôi ngậm ngùi, nhìn bóng em nhạt nhòa. Em ơi trong những ngày mưa tầm tã, tôi lại nhớ đến dáng vẻ em thơ ngây. Em ngồi đó bên thềm cửa sổ, lại ngân nga những giai điệu thân quen. Tôi chỉ lặng ngồi nghe em hát, giọng hát còn vang mãi trong trái tim tôi.
Hôm nay tôi đến đây để gặp em lần cuối. Người con gái với nụ cười như ngàn bông hoa hướng dương. "Em ơi, anh lại đến rồi, em có muốn anh đàn cho em hát không?" Tôi lại lặng nhìn vào khoảng trời mênh mông ấy, nơi em ở chắc là lạnh lẽo lắm. Tôi sẽ lại đến bên em, em nhé, sẽ lại chở em trên chiếc xe đạp cũ, ta cùng nhau hát trên lối đường mòn.
Em ơi, em còn đó không? Anh sắp phải rời xa nơi này rồi. Xin lỗi em vì những điều còn dang dở, ta chưa thể cùng nhau bước qua, xin lỗi em vì những ngày tháng ấy, tôi ngông cuồng để em phải buồn phiền. Xin lỗi em vì chẳng thể bảo vệ em hơn nữa, để giờ đây em không còn ở bên tôi. Mong em hãy tha thứ cho kẻ ngu ngốc này, tôi sẽ lại đến đây vào một ngày nào đó. Tôi sẽ mang cho em một đóa hoa hướng dương, mang cho em những kỉ niệm đẹp em nhé. Cho phép tôi được rũ bỏ nơi này, những ký ức đau buồn năm tháng ấy, xin hãy để tôi được trút bỏ gánh nặng về em, người con gái năm nào tôi đánh mất...
Em ơi, nếu sau này còn cơ hội, để tôi chở em qua những cánh đồng hoa, em nhé!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro