Chương 8: Dục vọng
Lê Chiêu nghe vậy, mắt phượng trừng lớn, trong mắt là không thể tin tưởng.
Tuy rằng có trong nháy mắt dao động, nhưng anh rất nhanh tỉnh táo lại, anh nắm tay Lê Sân, kinh sợ nói, "A Sân, A Sân, em nghe anh nói, đây chỉ là...."
Lê Sân giống như biết anh muốn nói gì, cười xinh đẹp tiếp lời nói, "Ngoài ý muốn? Em biết."
Sau đó, cô đem đồ đạc trong tay quăng quá một bên, nhẹ nhàng tránh thoát tay Lê Chiêu, một tay nhẹ nhàng bò lên trên đùi anh.
"Anh trai, nếu anh cảm thấy đây chỉ là ngoài ý muốn, vậy liền đẩy em ra."
Cô vừa nói, một bên cách quần dài vỗ về chơi đùa dương vật chưa mềm nhũn của anh, có vài sợi tóc rũ xuống sườn mặt anh, mang theo mùi hương anh quen thuộc nhất.
Lê Chiêu cảm thấy bản thân đã bị mùi hương kia mê hoặc, tay chân đều mất đi sức lực, anh rất muốn chìm đắm vào trong đó, nhưng một tia lý trí lại không cho phép anh làm như vậy.
"A Sân, chúng ta là.... chúng ta là...."
Lê Chiêu giãy giụa muốn tránh thoát tay cô, Lê Sân tất nhiên là không để anh thực hiện được, cô không chút dè dặt ngồi khoá trên đùi anh, chóp mũi để sát vào, nhẹ nhàng cọ xát mũi anh.
"Anh trai, đừng suy nghĩ nhiều, rõ ràng anh rất muốn em mà."
Lời nói của cô giống như có tác dụng mê hoặc lòng người, Lê Chiêu hơi hơi mở miệng, lời nói trong miệng thay đổi thành tiếng thở dài.
Ngón tay Lê Sân rất đẹp, tinh tế thon dài, móng tay cắt tỉa gọn gàng màu hồng nhạt khoẻ mạnh, một đôi tay ưu nhã như vậy, lúc này đang dùng để cởi quần anh, đem dục vọng dâng trào một lần nữa nắm vào trong tay.
Trong trí nhớ Lê Sân, Lê Chiêu cũng không có bạn gái, tình trường trống rỗng, hiển nhiên chuyện giường chiếu cũng là như vậy, dương vật của anh chưa trải qua sử dụng có màu hồng nhạt, bởi vì có dịch nhờn tiết ra từ lỗ chuông bôi trơn, sờ lên cảm giác tinh tế giống tơ lụa.
Anh thở phì phò, ánh mắt bị tình dục thấm hồng nửa đóng nửa mở, giống như giếng cổ đen trầm bị hòn đá đánh vỡ tạo nên từng vòng gợn sóng.
Ngón tay cái Lê Sân đè lên lỗ chuông, kích thích cơ thể Lê Chiêu run rẩy, anh hung hăng nhíu mày, nâgng khuỷu tay lên, dùng sức ôm chặt Lê Sân vào lòng.
"Ngoan ngoãn, đừng nhúc nhích."
Lê Chiêu ách giọng nói, đem Lê Sân xoay ngược lại, đưa lưng về phía chính mình.
Lê Sân không muốn từ bỏ cơ hội khó có được này, vặn vẹo hai cái, nhưng Lê Chiêu giống như đã hạ quyết tâm, giam cầm vô cùng dùng sức, lại không đến mức khiến cô bị thương.
"Anh trai."
Lê Sân bất mãn nâng cao giọng.
Lê Chiêu ôm eo cô, trán tựa lên lưng cô, muộn thanh nói, "Nghe anh, đừng nhúc nhích."
Lê Sân thấy thái độ anh kiên quyết, trong lòng biết hôm nay không có hy vọng bắt lấy anh, không khỏi buồn nực quay đầu đi.
Lê Chiêu chưa từng vì cô giận dỗi mà thay đổi quyết định, anh cắn chặt răng, bỗng nhiên duỗi tay che kín mắt cô.
"Đừng nhìn anh, nhất định không được quay đầu lại."
Trong giọng nói mang theo cảm giác thẹn thùng không nói nên lời, khiến Lê Sân đã chuẩn bị trước hết hy vọng.
Lê Sân vừa nghe anh nói, đột nhiên cảm thấy phía dưới hơi lạnh, làn váy bị Lê Chiêu xốc lên.
"Anh?"
Lê Sân ngắn ngủi gọi một tiếng, nhưng không được Lê Chiêu đáp lại.
Cô có thể cảm nhận được quần lót vải bị kéo qua một bên, đường đi sớm đã chảy ra xuân thủy dính nhớp bị Lê Chiêu duỗi tay quẹt lấy bôi lên hai cánh thịt trai non mềm.
Lê Sân môi lưỡi khẽ nhếch, cảm giác tê dại phía dưới cuồn cuộn không ngừng xông lên, hoá thành ửng đỏ lan tràn đến tận gò má trắng nõn của cô.
Sau đó cô phát hiện dương vật nóng hổi của Lê Chiêu đặt trên khe hở trơn trượt giữa cánh hoa, được xuân thủy bôi trơn, cọ xát thật mạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro