Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Tiếu Kỳ

Lê Sân còn không chịu ngồi yên mà vặn vẹo, rõ ràng đồ vật chỉ cách lớp quần áo liền lọt vào kẽ mông, cô vẫn còn vui sướng nhúc nhích.

Lê Chiêu dở khóc dở cười.

Chịu dày vò khắp đoạn đường, lúc xuống xe bus, đôi tai ửng đỏ đã lan tới trên mặt, may mắn lúc này đang giữa hè, cho dù có chút bất thường cũng không hoàn toàn rõ ràng.

Lê Sân lại một chút bất thường cũng không có, cô kéo cánh tay Lê Chiêu, khuôn mặt luôn lãnh đạm lại mang theo ý cười không dễ phát hiện.

Lê Chiêu rất xấu hổ, anh chột dạ liếc mắt nhìn cô một cái, đúng lúc thấy Lê Sân cúi đầu khẽ cười, lông mi hơi run, trong mắt lập loè giống như sao trời, mang theo nét dịu dàng ngọt ngào nói không nên lời.

Lê Chiêu cảm thấy trái tim như chịu kích thích, ánh mắt dừng trên người cô thật lâu, không có cách nào di chuyển.

Giống như cảm giác được anh nhìn chăm chú, Lê Sân hơi ngửa đầu, nghi hoặc nói, "Anh, trên mặt em dính gì sao?"

Nhìn lén bị phát hiện, Lê Chiêu ngại ngùng quay đầu đi, "Không có gì."

Lê Sân kéo sát tay anh, không biết là cố ý hay vô tình, hai luồng mềm mại trước ngực trực tiếp dán lên tay anh, "Hôm nay anh tại sao luôn cúi đầu?"

Lê Sân nói liền muốn cúi đầu nhìn anh, Lê Chiêu nhất thời không chú ý, xém chút nữa đụng vào môi cô, anh vội vàng lùi ra phía sau hai bước, bất đắc dĩ nói, "Đừng quậy."

Lê Sân thấy anh nghiêm túc, le lưỡi không dám tiếp tục trêu chọc anh.

Nhưng khi bọn họ sóng vai đi được vài bước, trước mặt liền xuất hiện hai vị khách không mời mà đến, vô cùng không có ánh mắt tiến lên chào hỏi.

"Chào buổi sáng."

Tiếu Kỳ vẫn luôn mỉm cười, không hề quan tâm Lê Chiêu tỏ ra không vui, bên cạnh hắn còn đi theo một người con gái nhỏ xinh, sợ hãi đi theo phía sau hắn, một bộ dáng sợ người lạ.

Lê Chiêu cảm nhận được rõ ràng Lê Chiêu thay đổi, cô trấn an vỗ vỗ khuỷu tay anh, quay mặt qua một bên, không cảm xúc đánhư giá Tiếu Kỳ.

Vị nam chính trong nguyên tác này thật sự cũng có chút tạm được, phải biết rằng, cô chính là rất có hứng thú đối với hắn. Nhưng hiện tại người này đứng trước mặt, tuy rằng cơ thể cao lớn, khuôn mặt miễn cưỡng coi như đẹp trai, nhưng so với Lê Chiêu bên cạnh cô thật sự là kém quá xa.

Nguyên chủ rốt cuộc là như thế nào dưới sự đối lập rõ ràng như vậy còn có thể không chút suy nghĩ yêu Tiếu Kỳ?

Quả nhiên là vầng sáng của vai chính khiến người khác không thể chống cự.

Lê Sân tràn ngập ác ý suy đoán, không cẩn thận giống như đã đi vào cõi thần tiên, đợi cô hoàn hồn, mới phát hiện sắc mặt Tiếu Kỳ đã xanh mét.

Cô không hiểu ra sao, nhịn không được dùng ánh mắt dò hỏi Lê Chiêu.

Lê Sân: Em đã bỏ lỡ chuyện gì?

Lê Chiêu: .......

Lê Chiêu không khỏi cảm thán, hôm nay em gái ngoại trừ bộc lộ mị lực ra ngoài, giống như thêm cái thuộc tính thoát tuyến.

"A Sân." Lê Chiêu ho một tiếng, trên mặt tràn đầy nghiêm túc, trong mắt lại tràn đầy ý cười, "Bạn học này đang cùng em chào hỏi đó."

Lê Sân vừa nghe, âm thầm trợn trắng mắt.

Không lớn tiếng chào hỏi, chỉ có chút xíu lễ phép, không được người khác đáp lại liền tỏ thái độ, đây là muốn quậy kiểu gì?

Vì thế cô vô cùng có lệ vẫy tay, "Xin lỗi, giọng nói cậu nhỏ quá tôi không nghe thấy."

Nói xong, cô cũng không thèm nhìn sắc mặt thay đổi thất thường của Tiếu Kỳ, lôi kéo Lê Chiêu vào cổng trường.

Ừm, vẫn nên cùng anh trai bồi dưỡng tình cảm tương đối quan trọng, không phải sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro