Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Dịu dàng

Lê Chiêu ôm Lê Sân vào phòng, động tác nhẹ nhàng đặt cô lên giường, lại kéo chăn giúp cô đắp lên, cẩn thận nhét gọn góc chăn.

Lê Sân thoải mái quay người, nhìn cũng không giống như muốn tỉnh lại, hai má cô hồng hào, mang theo nét ngây thơ mà ngày xưa không thấy.

Lê Chiêu cưng chiều cười cười, đứng dậy, hơi thở ra lui lại.

Tuy rằng A Sân nhiều lúc có hơi cố chấp, nhưng dù sao cũng là em gái anh thương nhất, mặc kệ cô muốn cái gì, anh đều sẽ cố gắng đáp ứng cô -----

Ngoại trừ người con trai kia.

Tưởng tượng đến đối tượng mà Lê Sân thích là Tiếu Kỳ, sắc mặt Lê Chiêu không khỏi đen xuống.

Tiếu Kỳ học cùng lớp với hắn, hoàn cảnh nghèo khó, bởi vậy rất nỗ lực học tập, hiển nhiên là mang theo khát vọng muốn nổi bật.

Từ trước đến giờ Lê Chiêu không xem thường những người chịu nỗ lực, nhưng nhà họ Lê hoàn cảnh khá giả, nếu Tiếu Kỳ muốn thông qua em gái mà không muốn nỗ lực, vậy thì anh tuyệt đối không cho phép.

Càng miễn bàn đến việc hắn cố tình nhử Lê Sân, còn ngày ngày mang theo bên người thanh mai trúc mã, không kiêng nể gì trước mặt người khác quan tâm lẫn nhau.

Lê Chiêu nắm chặt hai tay, trong mắt lướt qua sự tàn khốc, lại rất nhanh liền biến mất không thấy.

Lê Sân đương nhiên không biết bản thân đã vô tình làm tăng thêm ý muốn bảo vệ trong người anh trai, giờ phút này cô đang đứng sau cánh cửa, chờ nghe tiếng bước chân Lê Chiêu đã đi xa, lúc này mới thở dài nhẹ nhõm.

Ngày đầu tiên thật sự không nên gặp mặt nhau, phương pháp như vậy càng nhu hoà mối quan hệ giữa hai người, hơn nữa cô như có như không quyến rũ anh trai một phen, cũng coi như để lại dấu vết trong lòng anh.

Lê Sân đắc ý nhếch môi cười, cô đứng tại chỗ xoay người mấy cái, nhào vào trên giường mềm mại.

Theo cô nhìn thấy, kích cỡ vật kia của Lê Chiêu vô cùng khả quan, cái này khiến cô càng hứng thú công lược.

Cô rất chờ mong một ngày kia.

Sáng sớm hôm sau.

Lê Sân bị ánh nắng mặt trời đánh thức, cô nhìn đồng hồ báo thức, phát hiện thời gian còn sớm, nhưng ngoài cửa đã truyền đến mùi cháo.

Lê Sân giật mình ngồi dậy, nhanh chóng rửa mặt thay quần áo.

Đương nhiên cô cũng chẳng sửa soạn gì nhiều, cô kéo cổ áo xuống dưới một chút, vừa vặn lộ ra một nửa vú mềm mại, nửa kín nửa hở.

Sau đó cô kéo vài sợi tóc hơi hơi để nó xoã tung ngang vai, có một vài sợi rũ xuống bên tai, khiến khuôn mặt thiếu nữ vốn dĩ có chút ngây thơ non nớt thêm phần quyến rũ lười biếng.

Còn tốt cô xuyên qua là lúc nguyên chủ tuổi tác vừa đủ, vừa không mất đi nét tươi đẹp của thiếu nữ, vừa có được sự quyến rũ của phụ nữ.

Đem dây áo kéo xuống đầu vai, Lê Sân liếm môi, kéo cửa đi ra ngoài.

Lê Chiêu không hổ là anh trai tốt, không chỉ thương yêu em gái, còn rất có biết cách quan tâm đến người khác. Lê Sân nhìn một vòng quanh nhà đã được dọn dẹp sạch sẽ ngăn nắp cùng với bữa sáng ngon miệng trên bàn, xứng đáng được või tay khen ngợi.

Cô không khỏi nghĩ đến quần áo bị ném đầy đất cùng với khuôn mặt đẹp trai dịu dàng, dáng người mảnh mẽ tối hôm qua...

"A Sân?"

Không đợi nước miếng Lê Sân chảy ra, Lê Chiêu liền từ trong phòng bếp đi ra, trên mặt mang theo ý cười nhợt nhạt.

"Mau qua đây ăn sáng."

Lúc này anh đã thay đồ học sinh, tay áo sắn lên tận khuỷu tay, cổ áo sơ mi mở rộng, nhiều thêm vài phần nhẹ nhàng thoải mái.

Đồng phục quyến rũ?

Trong đầu Lê Sân lập tức nhảy ra mấy chữ này.

Lê Chiêu không dấu vết âm thầm đánh giá nhìn cô một cái, sâu thẳm trong con ngươi có cái gì lướt qua, lại rất nhanh liền không thấy.

"Tuy là mùa hè, nhưng em cũng không nên mặc ít như vậy."

Lê Chiêu trách móc nói, cũng không để ý Lê Sân trả lời, tiến lên cầm áo khoác đặt lên người cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro