Chương 23: Tin tức doạ người (H)
"Thân thể ai gia bây giờ có chút không khoẻ, tạm thời không trách phạt ngươi."
Lê Sân nỗ lực ổn định giọng nói, nhưng nếu lắng nghe kỹ, vẫn có thể nghe ra trong âm thanh có chút run rẩy nhè nhẹ. Bất quá Cẩm Bình cho dù hoài nghi, nhưng nàng bây giờ thân mình còn khó bảo toàn, cũng liền phân tâm, không có nhiều chú ý.
Phần hông Tuân Kỵ dính sát mông nàng, mông thịt no đủ mềm mại, dương vật cọ ra xuân thủy, chậm rãi ma sát trong hoa huyệt. Khuôn mặt vô song của Lê Sân báy giờ lại tràn ngập quyến rũ, nàng bị loại tra tấn ngọt ngào kích thích run rẩy toàn thân.
Dù sao cũng không giống nhau, trừ bỏ lúc đầu có chút đau đớn ra, thì không có chút không khoẻ nào. Chỉ là dương vật Tuân Kỵ quá mức to lớn, mỗi lần cắm vào, đều có thể đụng tới chỗ thịt mềm trong vách tường, quả thật là muốn mạng.
Cẩm Bình rụt rè sợ hãi vâng dạ, lúc này Lê Sân mới hít sâu một hơi, giọng nói thả chậm, "Ngươi lui ra đi, ai gia muốn nghỉ ngơi, trễ chút lại tới hầu hạ."
Cẩm Bình như được đại xá, vội vàng dập đầu tạ ơn, đứng dậy liền lui ra ngoài.
Nàng vừa đi, tảng đá trong lòng Lê Sân mới được thả xuống, tạm thời nàng còn an toàn. Đương nhiên Tuân Kỵ cũng không cho nàng nhiều thời gian nghiêm túc tự hỏi.
Nghe được tiếng cửa gỗ đóng lại, động tác vốn chậm rãi lập tức thay đổi. Y xoay người Lê Sân qua, đè trên người nàng, dương vật cắm vào rút ra thật mạnh, khiến Lê Sân không nhịn được khẽ ngâm.
"Mẫu hậu."
Tuân Kỵ thở phì phò kêu, gương mặt ửng đỏ càng tăng thêm sự tinh xảo tuấn mỹ của ngũ quan, "Hiện giờ, ngươi không bằng chuyên tâm một chút."
Nói xong y không nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Lê Sân, dương vật dưới người hung hăng khuấy đảo, thịt mềm trong đường đi bị động tác y kéo ra ngoài, xuân thủy cuồn cuộn không ngừng đem chỗ hai người dính liền tạo thành bọt trắng, Tuân Kỵ mỗi lần đẩy vào, hai bụi cỏ màu đen liền dây dưa bên nhau, bị xuân thủy làm ướt nhẹp.
Quần áo Lê Sân đã tán loạn, thân thể mang theo sự quyến rũ cực điểm hiện ra trước mắt Tuân Kỵ, một bàn tay không đủ bao trọn bộ ngực sữa, vòng eo thon gọn một bàn tay có thể ôm hết, càng miễn bàn đến một thân da thịt tinh tế trắng nõn như sữa bò.
Hoa huyệt chặt chẽ giống như có chứa nhiều cái miệng nhỏ hút liếm dương vật y, Tuân Kỵ cúi người xuống, bỗng nhiên sinh ra dục vọng muốn lưu lại dấu vết dục vọng trên cơ thể như bạch ngọc không tỳ vết này.
Y vừa nghĩ đến liền làm, không chút do dự nắm lấy một bên vú mềm mại, theo suy nghĩ xoa bóp, lúc y cúi đầu đi hôn đầu vú, Lê Sân nhịn không được ôm đầu y, ngón tay xen vào mái tóc đen.
"Trọng Uyên.... Trọng Uyên....."
Nàng không có ý thức lẩm bẩm tên y, tóc đẹp như mây xoã tung trên giường, càng tô điểm thêm cho làn da trắng nõn của nàng.
Tuân Kỵ nghĩ, cho dù chỉ một lần duy nhất, y chỉ sợ cuộc đời này cũng không có cách nào quên đi.
Có suy nghĩ này, động tác y càng thêm hung ác, âm thanh thân thể va chạm chậm rãi trở nên kịch liệt, tần suất dương vật ma sát trong hoa huyệt càng lúc càng nhanh, thân thể hai người giống như đang hấp thụ lẫn nhau, gắt gao dính sát.
Hoa hạch Lê Sân thường thường bị y kéo ra cọ xát, thật mau, cảm giác tê ngứa từ bụng nhỏ sinh ra, thịt mềm trong hoa huyệt không có ý thức xô đẩy xuân thủy ra ngoài, thấm ướt một mảnh khăn trải giường.
Rốt cuộc, nàng cũng cảm thấy khoái cảm dâng lên đỉnh điểm, hoa huyệt dưới người khống chế không có co rút lại, khiến Lê Sân đang ở trong trạng thái cao trào thật lâu cũng chưa bình tĩnh lại được.
Giai đoạn chạy nước rút cuối cùng, không biết là chỗ nào kích thích y, y lại hôn thật sâu lên bờ môi đỏ đang hé mở, đem toàn bộ tinh hoa bắn vào trong cơ thể Lê Sân.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro