Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 22: Tình cảm mãnh liệt sau rèm mỏng (H)

"Ngươi rốt cuộc muốn....."

Tuân Kỵ từ giữa tình dục hơi tỉnh táo lại, nhìn thấy nàng như vậy, tất cả mọi lời chất vấn đều tắt nghẽn trong miệng. Trong đầu y hiện tại đang giao chiến, một bên dục vọng kêu gào đem yêu cơ đè dưới thân, một bên lý trí lại đau khổ giãy giụa.

Nàng vốn dĩ chính là kẻ địch của y, không phải sao?

Không đợi Tuân Kỵ làm ra lựa chọn, cửa gỗ vốn dĩ đang đóng lại đột nhiên truyền đến tiếng khép mở. Hai người đều sợ hãi cả kinh, nhưng thật ra Lê Sân phản ứng rất nhanh, nàng kéo rèm mỏng phủ trên giường, nghiêng người nằm phía trước Tuân Kỵ, che giấu cơ thể y.

Rèm mỏng vừa lúc che giấu nửa người dưới, nếu không phải đứng bên cạnh xem, thì không nhìn ra được manh mối.

Lê Sân xuyên thấu qua bình phong, thấy thân hình người nọ có chút quen mắt, xấp xỉ cung nữ kia, trong lòng không lhoir nghi ngờ. Cung nữ kia đi cực chậm, bước chân nhẹ nhàng, càng có vẻ lén lút.

Lúc cung nữ kia sắp vòng qua bình phong, Lê Sân mới chậm rãi lên tiếng.

"Người nào?"

Cung nữ kia bị hù nhảy dựng, vội vàng quỳ xuống trước tấm bình phong, hoảng loạn giải thích, "Nô tỳ, nô tỳ Cẩm Bình."

Cẩm Bình? Vậy không phải là nội gián của Quý Thu Từ sao?

Lê Sân cười nhạo một tiếng, đang muốn mở miệng trách cứ nàng, không đề phòng dưới người chợt lạnh, có một bàn tay theo cẳng chân mượt mà hướng lên trên.

Lời nói của nàng cứng lại, có chút không rõ Tuân Kỵ lại muốn làm trò gì, chẳng lẽ vì giải vây cho cung nữ kia? Nhưng hiện tại có lẽ y còn chưa biết thân phận thật sự của Cẩm Bình mới đúng.

"Ai gia chưa truyền triệu ngươi, hành vi bây giờ của ngươi, là rắp tâm muốn làm gì?"

Nàng đè thấp giọng nói, bất giác lộ ra một tia ý tứ uy hiếp, Cẩm Bình vốn đã lo sợ, lúc này càng là bị doạ không ngừng dập đầu.

Mà bên này, Lê Sân thừa dịp khe hở, hơi hơi nhích người ra phía trước, muốn tránh tay Tuân Kỵ, Tuân Kỵ lại tìm đúng cơ hội, thuận lợi xâm nhập vào bên trong đùi nàng, ngón tay khẽ nhúc nhích, lại đẩy ra hai cánh trai thịt, thâm dò vào trong hoa huyệt nàng.

Trải qua vừa rồi, nàng đã có chút động tình, Tuân Kỵ chỉ cần chọc hai lần xuân thủy trơn trượt sền sệt liền lập tức kích động chảy ra, thấm ướt ngón tay Tuân Kỵ.

Lê Sân cắn răng nhịn xuống dục vọng muốn rên rỉ, quay đầu hung hăng trừng Tuân Kỵ, nhưng mà nàng giờ phút này mị lực tràn lan, nhìn như thế nào cũng mang theo ý làm nũng với người yêu.

Nếu nói Tuân Kỵ là vì bảo vệ Cẩm Bình, thật sự không có khả năng. Y chỉ là lòng mang trả thù, muốn nàng cũng nếm thử cảm giác sỉ nhục bị đè dưới thân, lại không nghĩ tới cách làm này cũng khiến bản thân y lún sâu trong đó.

Vách tường chặt chẽ không ngừng liếm mút ngón tay y, bắt chước vận động pít - tông thọc vào rút ra khuấy động trong hoa huyệt nàng, bởi vậy kích thích dương vật dưới thân càng thêm bành trướng lợi hại.

Cung nữ kia còn cách một tầng bình phong khóc lóc nỉ non, luôn miệng giải thích, sau bình phong hai người đều đã đắm chìm trong dục vọng, Lê Sân còn nỗ lực duy trì chút lý trí, không dám sa vào quá mức, nhưng Tuân Kỵ lại không thể tiếp tục nhẫn nại.

Y xưa này không phải là kiểu người sẽ ủy khuất bản thân.

Vì thế, lúc thời khắc mấu chốt Lê Sân chuẩn bị mở miệng đuổi Cẩm Bình, Tuân Kỵ thế nhưng để dương vật trước cửa hoa huyệt ướt đẫm, một hơi đâm thẳng vào.

Trong nháy mắt tiến vào đường đi chật hẹp, hai người mới ý thức được xảy ra chuyện gì.

Tuân Kỵ tuy rằng ảo não, nhưng cũng không hối hận, nghĩ đến mặc kệ đổi thành ai, cũng đều chịu không nổi cảnh đẹp trước mắt.

Lê Sân lại bị côn thịt thật lớn xâm chiếm mà hô nhỏ một tiếng, chọc đến cung nữ kia hơi ngẩng đầu nhìn nàng.

Lúc này Lê Sân mới nhớ tới, tất cả mọi người đều cho rằng Quý Thu Từ đã cùng Tuân Kỵ rời đi, nhưng Quý Thu Từ lại biết y còn ở lại chỗ nàng, chẳng lẽ....?

Nàng cố gắng ngăn khoái cảm dương vật thọc vào rút ra trong hoa huyệt, muốn làm cung nữ kia rời đi trước. Cho nên nàng đã xem nhẹ cảm giác đau đớn một chút dưới người, chỉ cho rằng nàng lâu lắm không làm chuyện này nên đường đi có chút khô khốc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro