Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12: Phòng vẽ tranh (H)

Phòng vẽ tranh chỉ co vài cái bàn đặt cạnh nhau, trong góc có một ít bức tranh bỏ đi, nhưng giồng như vừa được dọn dẹp qua, cũng coi như khá sạch sẽ. Lúc Lê Chiêu đóng cửa lại, Lê Sân tiện tay khoá trái.

Lê Chiêu không có phát hiện, giờ phút này anh đang nóng vội giải thích với Lê Sân, "A Sân, Phạm Liên tới tìm anh nói về chuyện của Tiếu Kỳ, anh chỉ là, chỉ là lo lắng hắn sẽ làm hại em, mới cùng cô ta ra ngoài."

Lê Chiêu vừa nói vừa nhăn mày, lo lắng trong mắt bộc lộ ra ngoài.

Lê Sân nghiêng đầu, không trả lời anh, cũng không chịu nhìn anh, ngược lại vòng qua người anh đi tới chỗ mấy cái bàn.

Sắc mặt của cô bây giờ rất giống lúc trước, quen thuộc đến mức khiến Lê Chiêu hoảng sợ, anh đau khổ phát hiện chính mình thế nhưng hy vọng đoạn tình cảm cấm kỵ này có thể tiếp tục phát triển, như vậy, A Sân của anh, mãi mãi cũng chỉ là A Sân của một mình anh mà thôi.

Lúc anh suy nghĩ miên man, Lê Sân đã tới trước bàn, dùng ngón tay quẹt một vết trên bàn.

Rất sạch sẽ.

Lê Sân vừa lòng cười, giây tiếp theo, cô liền xoay người nhảy lên bàn, váy dài theo động tác của cô chảy xuống dưới háng, lộ ra đôi chân dài tinh tế duyên dáng.

"Anh trai."

Cô ngoắc tay với anh, cười dịu dàng vô hại, "Không khí nơi này thật tốt."

Lê Chiêu giật mình, nhất thời có chút không hiểu ý cô muốn gì, nhưng hai chân anh vẫn theo bản năng đi qua, đi đến trước người Lê Sân.

Lê Sân từ trên cao nhìn xuống ôm cổ anh, lưỡi hơi hơi đỏ ra, khiêu khích liếm môi anh, sau đó cô dựa sát vào vành tai mềm mại, quyến rũ nói nhỏ, "Anh, chúng ta ở chỗ này làm đi."

Không chờ Lê Chiêu bị lời nói lớn mật của cô doạ đến kịp phản ứng lại, hai chân cô liền duỗi ra, kẹp lấy ẹo anh. Một tay quen thuộc cởi bỏ nút áo, khẽ vuốt ve ngực anh.

"A Sân, từ từ, chờ...."

Lê Chiêu chân tay luống cuống muốn tránh ra, Lê Sân lại không cho anh có cơ hội này, cô hơi cúi người, đầu lưỡi cuốn lấy cằm anh, ở trên hầu kết hút một ngụm thật mạnh.

Cơ thể Lê Chiêu run lên, anh nắm tay cô theo bản năng thả lỏng.

Khoé miệng Lê Sân cong lên, thừa thắng xông lên, cô gặm cắn xương quai xanh, trên khớp xương mượt mà lưu lại dấu đỏ ái muội, từ xương quai xanh đi xuống, liếm hôn đến ngực anh, một ngụm ngậm hạt đậu nhỏ vào miệng,

Sau đó, cô đem dưới thân cọ xát lều trại giữa hai chân Lê Chiêu, cho đến khi dương vật bị quần bao bọc nhanh chóng phồng lên, vận sức chờ phát động.

Vài lần Lê Chiêu muốn đẩy cô ra đều không thành công, cuối cùng, anh bị khiêu khích toàn thân bốc cháy, liền không tiếp tục kháng cự, đem việc đi học quăng ra sau đầu.

Anh nâng khuôn mặt Lê Sân lên, đem cái lưỡi nhỏ làm loạn của cô ngậm vào trong miệng, đồng thời tay anh đẩy ra áo sơ mi, lung tung sờ lên lớp áo lót mỏng manh.

Một bên vú lớn bị anh nắm trong tay, dưới sự xoa nắn bị ép thành đủ loại hình dạng, từ khe hở ngón tay chui ra đầu vú hồng hào không chịu khống chế khẽ nhô cao, hiện rõ trên áo sơ mi.

Lê Sân yêu kiều rên rỉ một tiếng, cơ thể hơi ngửa ra sau phối hợp với động tác của anh, nhưng một bàn tay lặng lẽ sờ lên dây lưng Lê Chiêu, nhanh chóng cởi ra, thuận lợi xâm nhập mảnh đất riêng tư.

Cô dựa vào cảm giác vuốt ve xuống dưới, đem hai viên cầu giấu trong bụi cỏ nắm vào trong tay, lâu lâu an ủi dương vật hưng phấn bừng bừng, cho đến khi nó cứng rắn nóng lên.

Lê Chiêu thở dốc càng ngày càng nặng nề, anh rốt cuộc khống chế bản thân không được, nhanh chóng kéo quần lót Lê Sân xuống, đem dương vật trướng đau để trên lối đi giữa hai mảnh thịt trai, khẽ cọ xát.

Hoa huyệt Lê Sân bị động tác của anh kích thích bắt đầu ẩm ướt, xuân thủy dính nhớp xô đẩy nhau chảy ra, thấm ướt lỗ chuông trên đầu nấm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro