CHAP 57
" Ưm~~Ngân~~cho chị "
Dục vọng lấp đầy tâm trí , cả người loã thể nóng rực , trên giường đơn Lan Ngọc vẫn ra sức vặn vẹo thân mình , sự khiêu khích từ hạ thân khiến nàng không thể chịu đựng hơn nữa , chỉ muốn mau chóng được lấp đầy .
" Ân~~aaa~~ưmmm "
" Hừ , chị thật phóng đãng "
" Ưm ... chỉ có em may mắn được thấy ... ưmmm "
Ngón tay cắm sâu trong hoa huyệt ra sức khuấy đảo , người dưới thân liên tục thở dốc , rên rĩ đứt quãng , âm thanh ái mị phát ra từ khoé môi bóng loáng nước bọt của cả hai càng tôn lên sức quyến rũ của Lan Ngọc , cơ thể nàng mềm nhũn mà đong đưa theo mỗi đợt ra vào của Thuý Ngân .
" Thoải mái chứ ? "
" Ừm .... ưmmm "
Cảm giác được bao phủ khiến Thuý Ngân sung sướng muốn phát điên mà dốc sức thúc mạnh vào điểm G , Lan Ngọc cong lưng hưởng ứng phần ngực theo đó mà nhô cao , khoả bầu căng tròn trắng mịn làm Thuý Ngân như bị mất hồn cuốn theo nhịp lên xuống của chúng .
Cứ thế này Thuý Ngân ngày càng mê luyến Lan Ngọc hơn thôi , cô ngậm lấy bầu ngực thoả sức mút lấy .
" Ưm "
Thuý Ngân như muốn cùng Lan Ngọc hoà thành một thể , tiếng nhớp nháp từ miệng nhỏ bên dưới ngày một lớn , Thuý Ngân càng hưng phấn mà cho thêm một ngón thứ ba vào chèn ép hoa huyệt , cơ thể Lan Ngọc lập tức phản ứng giật mạnh .
" Aaa ... ưm .... nơi đó .... rách mất .... aaa "
" Chị sẽ thích ngay thôi "
Thuý Ngân cười tà cắn mạnh lên khoả ngực , cô liên tục cười thoả mãn ngắm nhìn gương mặt động tình của Lan Ngọc .
Lực đạo bên dưới mỗi lúc một nhanh , Lan Ngọc không chịu được cả người ôm chặt lấy Thuý Ngân .
" Ân ..... nhanh quá .... ưmmm "
" Ư~~Ngân~~chị sắp .... aaaaa "
Lan Ngọc giật mạnh sau đó gục người thở hổn hển , thân thể như nước lỏng , đôi mắt mơ màng ... một trận xuân thuỷ vừa được giải phóng thấm ướt một mảng drap giường .
Thuý Ngân ôn nhu nhìn nàng , cô đưa lưỡi liếm lấy những giọt trong suốt lấm tấm trên gò má thanh tú , Lan Ngọc vẫn thế không ngừng thở dốc , cô rút tay từ trong hoa huyệt ẩm ướt ra chậm rãi đưa vào miệng nhỏ đang thiếu khí của nàng .
" Ưm "
Chẳng cần hiểu ý tứ của Thuý Ngân là gì , nàng ra sức mút lấy , chiếc lưỡi không xương uốn éo ngón tay thon dài của cô , trên đấy thấm đầy dịch vị của nàng , Lan Ngọc ngoan ngoãn ngậm mút như một chú mèo nhỏ đôi mắt nhắm hờ tận hưởng , cảm giác tê tái và ngứa ngáy nhưng rất thoải mái khiến Thuý Ngân bất giác rên rĩ .
" Ư ... ưm ... yêu nghiệt , chị cứ phải tra tấn em thì mới chịu nỗi sao ? "
Thuý Ngân chỉ cần nhìn Lan Ngọc cũng đủ để cơn dục vọng cao trào , cô rút tay ra khỏi miệng song cúi xuống hôn lên môi nàng cuốn lại mọi tư vị vừa rồi , đầu lưỡi cuốn lấy nhau ra sức mút liếm , Lan Ngọc cười khẩy đôi tay không an phận bắt đầu sờ soạn khắp người Thuý Ngân .
Chiếc cúc áo bị nàng giật phăng rơi lách cách xuống sàn nhà , đến khi lộ rõ đôi gò bồng phía sau lớp bra xanh đen .
" Ư~Ngọc "
" Thích chứ ? " Lan Ngọc thoa nắn , rãi nhẹ lên nhũ hoa , gương mặt lộ rõ vẻ đắc ý .
" Áo của em "
" ............ "
Thuý Ngân đau lòng nhìn chiếc cúc nằm lặng lẽ một mình dưới sàn ánh mắt không nén nỗi đau thương , Lan Ngọc hận đã không xé nát chiếc áo của cô đi , nàng bóp mạnh lên khoả bầu làm Thuý Ngân rít lên đau đớn .
" Aaaaa ... ưmmmm "
" Em có thôi đi không ? Nếu em tiếc rẻ chúng như vậy tốt nhất không nên mặc đồ lúc làm tình a "
" Ân , chị có thể cởi chúng ra mà ... hức .... "
" Chị không thích , em có muốn chị xé toạc luôn phần còn lại giúp em không ? "
" No , đừng ... chị đừng làm vậy mà .... "
Lan Ngọc liếc cô một cái sau đó ngồi bật dậy , Thuý Ngân đã nhanh giữ cánh tay nàng lại .
" Chị đi đâu ? "
" Chị mất hứng rồi , em đi mà đem nó về hoả tán đi "
" Ơ ... Nọc ... "
Nàng cúi người nhặt lấy quần áo trên sàn, thoải mái mặc lại chỉnh chu trước mặt Thuý Ngân .
" Hứ , em thật lắm chuyện "
Thuý Ngân cúi mặt phồng má , vừa buồn vừa xót nhìn liếc sang đồng hồ cũng đã gần 7h tối rồi .
" Không biết giám đốc Ninh có nhã hứng làm vài ly với em không ta ? "
" Hửm ? Em á ? Haha , tửu lượng của em đến đâu mà dám thách thức chị ? "
Thuý Ngân ôm mặt cười khổ , song vẫn không kiềm chế được mà bật cười , khoé miệng mở rộng hết cỡ để lộ hàm răng trắng tinh .
" Hahaha , em nào dám thách đấu với chị , chỉ là muốn mời chị đẹp đây đi ngắm phố đêm với em thôi thì chị đi không nè ? "
" Tuỳ thôi , vì thấy Lê tổng đây có lòng nên chị không nỡ từ chối vậy "
" Lại đây , đi thôi " Thuý Ngân sau khi chỉnh chu lại áo quần cho gọn gàng thì xoè tay ra trước mặt nàng , đôi mắt sáng rỡ mong chờ .
" Đây là công ty , không .... aaaa "
Thuý Ngân tự nắm lấy tay Lan Ngọc kéo đi , mười ngón đan chặt vào nhau , cô ung dung đi trước mở lối cho nàng .
" Không sao hết , chúng ta bây giờ không cần phải lén lút hay mập mờ nữa , em muốn cho cả thế giới này biết chị là của em "
" Hì " Mặt Lan Ngọc ửng hồng không giấu nỗi niềm vui sướng khó tả .
Họ bước ra trong ánh mắt trầm trồ có phần ngưỡng mộ của mọi người , tất cả đều biết rõ con người thật của chủ tịch họ , chỉ không nghĩ hai người tài sắc vẹn toàn như thế lại yêu nhau , không thể không tiếc ...
Bước chậm lại giữa thế gian vội vã để nghe được nhịp đập trái tim
mình , cuộc sống bộn bề khắc nghiệt đến không thở nổi , bạn sẽ cần một người để làm bến đỗ cuối ngày cho mình .
Thuý Ngân bước chậm bên cạnh Lan Ngọc trong lòng cười thầm , có phải cô đã quá bận rộn đến mức không quan tâm cuộc sống bên ngoài lại đẹp đến thế , càng đẹp hơn khi bên cạnh là một tuyệt sắc nhân gian .
" Em làm sao vậy ? "
" Hừm , không gì đâu , chị có lạnh không ? "
Hai má Lan Ngọc phiếm hồng , vành tai xinh xắn đỏ ửng , hơi thở tựa khói sương thở phào trong gió .
" Có chút .... chút "
Cô cười khẽ nắm lấy tay Lan Ngọc cho vào túi áo choàng dày cộm của mình , chẳng phải những đôi tình nhân đều làm như thế cả sao ? Nàng có chút bất ngờ nhìn Thuý Ngân , em ấy thật ra là một người tinh tế hơn nàng nghĩ .
" Nọc nhìn kìa kia chẳng phải là Phương Linh và Ngọc Hân sao ? "
" Đâu ? À .... đúng rồi , là họ đó ... Linh , Hân " Lan Ngọc nhìn bên vệ đường cũng là một cặp đôi đang âu yếm nhau liền vẫy tay gây sự chú ý .
" Hửm ? Chị Ngọc "
Trong một quán coffee ...
" Wao , không nghĩ sẽ gặp hai người ở đây nha " Phương Linh nói .
" Ừm , mà hai đứa dạo này coi bộ tu tâm dưỡng tính hay sao vậy ? " Lan Ngọc nhìn hai cô gái đối diện hỏi .
" Haha , chỉ là tụi em không muốn đến nơi náo nhiệt nữa thôi " Ngọc Hân cười bẽn lẽn .
" Hừm , hai đứa yêu nhau khi nào ? Tại sao cùng hội với nhau mà hai đứa lại yêu nhau ? Còn chị thì sao ? BỎ CHỊ CÔ ĐƠN À ? "
* PHỤTTTTTTT *
" Ân ... xin .... xin lỗi .... em bị sặc ... khụ khụ " Thuý Ngân nghe đến đó không nhịn được mà phun ngụm nước lọc đang uống trong miệng ra rồi ho sặc sụa , Lan Ngọc nói có biết ngượng miệng không vậy ? Trong khi chị ấy là người có chân ái đầu tiên luôn .
Lan Ngọc lúc này mới nhớ đến người bên cạnh , miệng có ý cười , tay rút một ít khăn giấy đưa cho cô .
" Sao nào ? Nói chị nghe đi chứ ? Mau lên nào "
" Dạ thì tụi em bên nhau ngày loạn lạc nên chị không rõ là đúng rồi "
Lan Ngọc cau mày khó hiểu , Thuý Ngân thấy vậy ghé sát tai nàng nói nhỏ :
" Là hôm chị mất tích , họ có đến tìm chị muốn báo tin vui "
Nàng sau khi nghe thì gật gù tỏ ra hiểu chuyện song vẫn là tiếp tục tra khảo .
" Chị không nhận thấy biểu hiện bất thường nào .... làm sao lại yêu nhau được chứ ? Là ai có tình cảm trước ? "
" Em/Em "
Cả hai đồng thanh lên tiếng , Lan Ngọc càng hoang mang liếc nhìn , Phương Linh thấy Ngọc Hân mặt đỏ ửng vội nói tiếp .
" Là em , em cũng là người tỏ tình em ấy trước "
Nàng Hân ngồi bên cạnh nghe tim mình run lên mãnh liệt , đôi mắt long lanh như sắp khóc .
" Còn hai người thì sao ? " Chuyện của họ cũng đã trả lời rồi nên Phương Linh liền hỏi sang chuyện của hai cô gái đối diện .
" Bọn em đang công khai " Thuý Ngân điềm đạm trả lời .
Câu nói khiến Thuý Ngân lập tức gây sự chú ý , cả ba khó hiểu nhìn chằm lấy cô .
" .............. "
" Ha , mọi người cũng biết các tay nhà báo rình rập khắp nơi mà , em từ lâu đã là chủ đề hot của bọn họ "
" Ohhhh "
Sau khi tạm biệt Ngọc Hân và Phương Linh thì Thuý Ngân lái xe đưa Lan Ngọc về nhà , đêm tối sương càng dày rơi xuống làm mọi thứ lại càng lạnh thêm , bánh xe lăn đều vượt qua đoạn đường lớn lao thẳng .
" Em không sợ dư luận sao ? "
" Hử ? Tại sao phải sợ ? Cứ để họ tuỳ ý nói đều họ muốn thôi , em không quan tâm chuyện đó nữa "
" Còn ba em ? "
" Em vẫn chưa thấy động tĩnh nào từ ông ấy nhưng em không sợ nữa "
" Cảm ơn em , Thuý Ngân "
" Chỉ cần bên cạnh có chị , em không sợ bất cứ thứ gì trên đời này "
Thuý Ngân cầm lấy tay Lan Ngọc xoa xoa giúp nàng giữ ấm , nàng áp lòng bàn tay đủ ấm của cô lên đôi má mà vùi chặt vào , hơi ấm này nàng thật sự rất thích , cả cái cách suy nghĩ của cô , Lan Ngọc hôn nhẹ lên bàn tay em nâng niu như một bảo vật .
-------------------------------------------
Không nằm ngoài dự đoán , hình ảnh tay trong tay của cả hai nhanh chóng đứng đầu các mặt báo .
" LÊ TỔNG LẦN ĐẦU CÔNG KHAI NGƯỜI TÌNH ĐỒNG GIỚI "
" LỘ BẰNG CHỨNG HẸN HÒ GIỮA LÊ TỔNG VÀ GIÁM ĐỐC ĐIỀU HÀNH LÊ GIA "
* BỘPPP *
Tờ báo bị vứt mạnh xuống bàn , ông Lê thở mạnh , ánh mắt hiện rõ tia lửa giận , ông trầm luân nhìn bà Lê giọng đặc khàn ra lệnh :
" Mau gọi nó về đây , đưa cả con bé đó theo cùng "
END CHAP 57
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro