Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 30

" Có một số chuyện cô nên vờ như không còn nhớ đến chúng , xem như chúng chưa từng xảy ra , có như vậy mới có thể giúp cô an toàn đến lúc kết thúc mọi chuyện "

" Cậu đang muốn nói gì ? "

" Là giám đốc Ninh , cô ấy là điểm yếu của cô , cũng vì cô ấy mà cô mới sa vào bẫy của Nam Phong , nếu cô giả vờ mất trí và không nhớ cô ấy , có thể hai người tạm thời sẽ an toàn , Nam Phong sẽ không còn gì để uy hiếp được cô "

" Haha , cậu nghĩ hắn sẽ ngốc đến mức đó sao ? Nhớ mọi chuyện lại không nhớ Lan Ngọc ? Nếu vậy tôi sẽ không nhớ mình đã huỷ hôn với hắn ? "

" Đó là giải pháp duy nhất "

" Không phải chứ ? Tôi sẽ không giả ngốc như vậy đâu "

" Lê tổng , việc mất một phần ký ức tạm thời vẫn còn có thể xảy ra "

Thuý Ngân khó xử không biết nên làm thế nào , mỗi ngày trôi qua đều không ngừng nghĩ về Lan Ngọc , cô rất lo lắng cho nàng sẽ gặp nguy hiểm .

" Cô không muốn giám đốc Ninh an toàn sao ? Cô đã may mắn thoát chết một lần , chưa chắc Nam Phong sẽ để yên "

------------------------------------------

" Graaaaaa .... lũ ngu xuẩn , tại sao con nhỏ đó vẫn còn sống chứ ? "

" ......... "

" Chết tiệt , đi chết đi lũ vô dụng , đồ ăn hại ..... aaaaaa "

Nam Phong không ngừng đập phá đồ đạc , cả đám vệ sĩ cúi người không dám ngẩn cao đầu .

" Xin lỗi giám đốc , là do sơ suất của chúng tôi "

" Mẹ kiếp , chẳng phải bọn mày bảo nó đã mất ý thức rồi sao ? Superman đã xuất hiện và cứu nó à ? Hả .... lũ ăn hại , có một đứa con gái giải quyết cũng không xong , cút hết đi , cút khỏi mắt tao "

Công ty Lê Gia - phòng Lê tổng

* Cốc cốc *

" Vào đi "

Người trước mặt không khỏi khiến Thuý Ngân ngạc nhiên , cô nghĩ rằng Lan Ngọc sẽ làm ầm ĩ lên nhưng không , nàng rất điềm tĩnh .

" Lê tổng , doanh thu công ty trong tháng trước hao hụt hơn 15% , tốc độ tổn thất vẫn không ngừng giảm "

" Được rồi , cô cứ để tài liệu trên bàn là được "

" Em nghĩ Lan Ngọc chị là ai mà diễn trò mất trí nhớ ? Trẻ con cũng chẳng tin nổi chuyện này , nếu muốn diễn chị sẽ diễn với em tới cùng , đừng trách chị không báo trước nhé " Lan Ngọc nghĩ thầm trong bụng .

* Bụp *

Xấp tài liệu thẳng thừng bị ném mạnh lên bàn khiến Thuý Ngân đơ người , tức giận nhìn người trước mặt .

" Cô đang thất lễ với cấp trên của mình đấy , giám đốc Ninh "

" Ơ , thất lễ rồi , nhưng tôi sẽ không xin lỗi Lê tổng đâu .... bởi vì tôi cố tình làm như vậy mà "

" Cô "

" Chẳng phải Lê tổng vừa hồi phục sao ? Chấn thương đầu dẫn đến mất trí nhớ tạm thời à ? Có cần tôi giúp một tay không ? "

Lan Ngọc tiến tới định đưa tay chạm vào Thuý Ngân nhưng bị cô gạt mạnh , né sang một bên .

" Đừng động vào người tôi , nếu cô còn làm càng thì tôi sẽ gọi bảo vệ "

" Ơ Lê tổng , tôi chỉ muốn giúp cô xoa thái dương thôi mà , việc đó tốt cho não bộ có thể giúp cô nhanh chóng nhớ lại mọi chuyện "

" Không cần , cô mau tránh xa tôi ra "

" Đã vậy tôi sẽ không làm phiền cô nghỉ ngơi , tạm biệt Lê tổng "

Thuý Ngân ngực phập phồng tức giận , cô mãi không hiểu được tính ngang ngược của Lan Ngọc .

-------------------------------------------

" Lê tổng , văn kiện này cần cô xem qua "

" Cứ để trên bàn "

--------------------

" Lê tổng , phòng kế hoạch vừa gửi bản thảo , họ cần cô duyệt để triển khai kế hoạch cho bộ phận điều hành "

" Tôi biết rồi , cô có thể tiếp tục công việc của mình "

-------------------

" Lê tổng .... " n lần :)))

Lan Ngọc tức đến sắp phát điên , cái con người trơ trẽn đó nhẫn tâm làm lơ nàng suốt nhiều ngày qua , Lan Ngọc đã cố tình lợi dụng công việc để tiếp cận cô nhưng vẫn nhận lại ánh mắt vô tình đấy , cảm giác không khác gì những ngày đầu tiếp cận cô .

" Được lắm , đã vậy thì em đừng trách "

-------------------------------------------

Chiều tà , ánh nắng yếu ớt chói rọi vào căn phòng nhỏ , Lan Ngọc tựa người trên ghế ngã không ngừng suy nghĩ xa xăm , cuối cùng vẫn là nhấc điện thoại bấm một dãy số không mấy quen thuộc .

" Tiểu thư Ninh , có chuyện gì sao ? "

" Tôi cần anh giúp một việc "

" Tất nhiên rồi , chỉ cần ra giá hợp lý thì tôi sẽ làm thật tốt "

" Ha , anh nghĩ tôi là ai , giúp tôi đưa người ấy đến đây tối nay , thông tin tôi sẽ gửi , nhớ , phải thật nhẹ nhàng và không được làm đau cô ấy "

" Chuyện nhỏ , tôi sẽ không làm cô thất vọng đâu tiểu thư "

Một chuyên gia làng chơi như Lan Ngọc thì tìm một người bỏ một ít tiền ra thì kêu gì họ cũng làm .

Như thường lệ , trợ lý Phạm vẫn đưa Thuý Ngân về đến nhà , đứng trước cửa lớn tay chỉ vừa cầm chốt cửa bỗng cảm giác lạnh sóng lưng , Thuý Ngân nhìn lên cánh cửa thấy một bóng đen lớn đang vây lấy mình , cô không ngừng hoảng loạn chỉ vừa định xoay người lại đã bị bịt miệng bằng khăn có tẩm thuốc mê , cô lập tức ngất đi sau đó .

" Ưm "

Thuý Ngân khó khăn mở mắt , đầu đau như búa bổ , chân tay bủn rủn không nhấc nổi , ánh mắt mơ màng quan sát xung quanh , cảnh vật hoàn toàn xa lạ không khỏi khiến cô hoang mang .

Thuý Ngân đang nằm trên giường trắng lớn , có thể đoán được đây là một căn phòng cao cấp của khách sạn hạng san nào đó .

" Em ngủ lâu quá đó "

Giọng nói quen thuộc vang lên khiến cô bừng tỉnh ngồi dậy , Lan Ngọc từ đâu bước đến , trên người chỉ mặc mỗi chiếc đầm ngủ mỏng manh lại còn thả rong vòng một nữa chứ , tay thì cầm ly rượu sóng sánh ánh vàng nhâm nhi từng ngụm .

" Giám đốc Ninh ? Chuyện quái gì đang xảy ra vậy ? "

" Hửm ? Em đoán xem ? "

" .......... "

" Chị đang muốn khơi lại một chút ký ức nào đó giúp em "

" Nhảm nhí , tôi không có thời gian cho mấy chuyện điên khùng của cô "

Thuý Ngân từng bước xuống giường , chân chưa chạm đất đã bị Lan Ngọc chặn lại , nàng ngồi hẳn lên đùi cô .

" Này , chị tốn tiền lắm mới đưa được em đến đây , sao lại đi vội như vậy được ? "

" Đây được xem là hành động bắt cóc , cưỡng chế , cô nên dừng ngay trước khi tôi truy cứu chuyện này "

" MẠNH MIỆNG LẮM , em thật không muốn trải nghiệm trò vui này cùng chị sao ? "

Nói rồi Lan Ngọc đưa ly rượu ngửa cổ uống sạch , chiếc cổ trắng ngần có thể thấy được gân xanh không ngừng mời gọi trước môi đỏ của Thuý Ngân .

Thuý Ngân cổ họng khô khốc cố nuốt khan nước bọt , cả người bừng bừng nóng như lửa đỏ , ánh mắt chết người của Lan Ngọc liên tục công kích cô .

" Cô ~~ ưm "

Lan Ngọc đỡ sau gáy Thuý Ngân nâng cao đầu cô , nàng cúi người chạm lấy môi cô , chất lỏng trong suốt được truyền thẳng qua đầu lưỡi chạy tọt xuống cuống hỏng .

" Ực "

" Chị muốn mời em một ly nhưng ngại em không thích dùng chung đồ với người khác "

" .......... "

" Bây giờ còn muốn về nữa không ? "

Thuý Ngân hơi thở phập phồng , lửa tình đang rực cháy , dục vọng vây kín khắp tâm trí cô , tình huống này thì Thuý Ngân chẳng còn chút nghị lực nào để từ chối được , chính bản thân cô cũng đã nhớ Lan Ngọc đến phát điên .

" Được , nếu có thể giúp ích cho việc hồi phục thì xin nhờ giám đốc Ninh giúp đỡ vậy "

Lan Ngọc cười khẩy , mạnh mẽ ngậm lấy cánh môi đỏ , nàng bắt đầu ngấu nghiến như một món mồi ngon , Lan Ngọc càng tấn công tàn sát đôi môi nhỏ đến sắp bật ra máu , hai tay không ngừng đan vào mái tóc bạch kim mềm mượt của Thuý Ngân siết chặt .

" Ưm "

Đầu lưỡi nhanh chóng chui vào trong khoang miệng , vị thơm của rượu vẫn còn động lại càng kích thích tâm trí Lan Ngọc , phải thừa nhận một điều là Lan Ngọc từ lâu đã nghiện loại tình này cùng Thuý Ngân , có trời mới biết nàng đã muốn cắn lấy đôi môi này nhiều lần đối diện với Thuý Ngân , nhưng vì chưa phải lúc nên đành đè nén dục vọng .

" Ưmm~~Ưmmm "

* Phịch *

Thuý Ngân bị đẩy ngã yên vị dưới thân Lan Ngọc mặc cho nàng làm loạn trên người cô , có thể thấy được Lan Ngọc đang rất khẩn trương , hô hấp gấp rút ngày càng mất kiểm soát .

Đầu lưỡi cuốn lấy nhau tạo nên âm thanh ái muội , Lan Ngọc mút sạch dịch tình ngọt ngào từ Thuý Ngân nhưng có bao nhiêu vẫn cảm thấy không đủ .

" Chị nhớ em , ưm .... rất nhớ em , Thuý Ngân à "










END CHAP 30

- Chắc từ nãy giờ mọi người thắc mắc tại sao hôm nay mình up nhiều chap đúng không ạ ? Vì ngày mai mình sẽ off một ngày nha nên hôm nay up bù cho ngày mai luôn nhé .

- Đây cũng chap cuối của ngày nha nên tối nay mọi người đừng thức chờ chap nữa , ngủ sớm đi . ☺️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro