Chương 4
Lan Ngọc đối với loại này côn thịt đều không biết gì cả, chỉ thấy trên AV, đều thấy rất thô rất dài, mỗi lần nhìn thấy, nàng đều cau mày, côn thịt to như vậy đưa vào hoa huyệt của mấy cô gái, chẳng lẽ không đau sao?
Nàng vừa mới nhìn lướt qua giữa hai chân của cô, đã bị côn thịt to lớn của Thúy Ngân dọa sợ ngây người.
Kích cỡ của côn thịt này vượt xa nhận thức của nàng!
Thúy Ngân không dùng chút sức lực nào đã có thể đem quy đầu cực đại đặt ở hoa huyệt nhỏ bé của nàng, nhiệt độ cơ thể cực nóng xuyên qua hoa huyệt của nàng.
Lan Ngọc bị dọa đến mức hoàn toàn không dám động đậy, ở trong đầu nàng tìm lấy một cái cớ để từ chối Thúy Ngân, nhưng cuối cùng lại ậm ừ nói một lý do: "Thúy Ngân, mẹ....chỉ mới tắm một nửa thôi...."
Bọt xà bông trên người nàng đúng là mới chỉ tắm được một nửa.
"Con giúp người." Thúy Ngân dồn nàng vào trong góc, nàng tiến lui cũng không được, giống như là một con nai nhỏ bị thợ săn bắt lại, thật sự đáng thương.
Lan Ngọc có tay có chân, tắm rửa đâu cần phải hỗ trợ.
Nhưng Thúy Ngân không hề để ý, cường thế ôm nàng đi đến dưới vòi hoa sen, chờ nàng quay đầu lại, thiếu nữ đã dùng vận tốc ánh sáng cởi hết quần áo trên người ra, lỏa thể đứng ở phía sau lưng nàng, biểu cảm dịu ngoan như vậy, giống như chỉ đơn thuần muốn giúp nàng, nhưng côn thịt giữa chân đang dâng trào đứng thẳng với dáng vẻ vận sức chờ phát động, cô muốn làm gì đối với nàng không cần nói cũng biết.
"Ngân.... Con nghe mẹ nói...."
Thúy Ngân không cho nàng cơ hội nói chuyện, lấy sữa tắm, trực tiếp xoa lên hai ngực mềm mại của Lan Ngọc, tay cô lướt qua hông nàng, ôm chặt, ngực nàng vừa lớn vừa mềm, xúc cảm trơn trượt, một bàn tay cô cũng không cầm hết, thịt mềm tràn ra bên ngoài, cô chỉ có thể điều chỉnh tư thế, đè ép bộ ngực đẫy đà vào nhau, biến thành một khe rãnh trắng nõn mê người.
"A a...."
Một tiếng kêu yêu kiều từ miệng Lan Ngọc bật ra.
Thiếu nữ đè thấp giọng nói, nhưng ý cười nhợt nhạt kia vẫn truyền tới lỗ tai Lan Ngọc, ngay sau đó, đôi môi ấm áp của Thúy Ngân dán lên vành tai của nàng.
Giọng nói cô ôn nhu thoải mái: "A ... Hình như mẹ nuôi rất thích bị xoa nắn ngực."
"Không có!"
"Nói dối cũng không phải là một thói quen tốt nha, mẹ nuôi đã từng dạy con, sao chính mình lại quên mất?" Hai tay Thúy Ngân đồng thời nắm lấy đầu ngực của nàng, khi thì khẽ nhéo, khi thì xoa nắn, tùy ý đè ép làm cho hai ngực mềm mại biến hình, càng quá đáng hơn là, phía dưới còn có một cây gậy thịt lớn chống thẳng vào mông nàng, làm nàng không có cách nào suy nghĩ.
Cả người Lan Ngọc đều mềm mại, giữa hai chân không ngừng chảy ra dâm thuỷ ấm áp, không cần nhìn cũng biết nó ướt đẫm, nàng khép hai chân lại, nỗ lực không cho Thúy Ngân phát hiện sự khác thường, nhưng da thịt trắng nõn lại hiện ra màu đỏ, muốn giấu cũng không giấu được.
"Mẹ nuôi ướt quá nha."
Thúy Ngân tách hai chân nàng đang khép ra, quy đầu nhắm thẳng trên hoa huyệt yêu kiều của nàng quét qua quét lại, chỉ chớp mắt một cái, khoái cảm khó có thể miêu tả làm hai người đều run rẩy.
Lan Ngọc cắn môi dưới, lấy lại lý trí: "Ngân, con còn nhỏ, mẹ biết rõ bây giờ con đối với tình dục có khát vọng, nhưng....nhưng không thể là mẹ.... Chúng ta là không thể..."
Thúy Ngân không vui, ngay cả giọng nói cũng trở nên trầm thấp hơn.
"Mẹ nuôi, người vẫn chỉ coi con là một đứa trẻ thôi đúng không?"
Cô hơi cử động, quy đầu cực lớn thuận thế đẩy hai cánh hoa ra, cắm vào hoa huyệt chưa bao giờ có người đụng vào của Lan Ngọc...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro