Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 48: Tiết độc dược

Ngày khai giảng, cô đưa Samael đến sân ga và để thằng bé lên khoang quý tộc ngồi cùng Draco. Tuy cô không thích Tử thần thực tử nhưng thằng bé lại thích Draco, hai đứa nhóc cũng chơi khá hợp nhau nên cô cũng không quản. Samael và Severino tuy còn nhỏ nhưng biết cô không thích Tử thần thực tử càng không thích chiến tranh, hai đứa nhóc này nhà cô ngoài việc thích làm nũng và bám mẹ ra thì cái gì cũng tốt!

Ngày mùng 1 tháng 9 năm 1991, cô vẫn ăn mặc khác nhất so với cả các giáo sư khác. Chiếc váy đen dài ôm sát cùng với áo khoác da dài màu xanh ngọc lục bảo trùng màu mắt cô. Cô ngồi cạnh Severus kế đó là Quirrell, giáo sư môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám. Các phù thuỷ sinh lần lượt bước vào, cô đã thấy Samael đang hí hửng nói chuyện với Draco còn Harry thì đi cùng cậu bé tóc đỏ nhà Weasley. Bỗng chiếc nón phân loại bắt đầu cất tiếng hát theo truyền thống hàng năm...

Ờ này ta dẫu không xinh

Nhưng mà chớ xét ngoại hình

Xét về thông minh, sắc xảo

Đố nón nào qua mặt ta

Các người cứ đội nón hoa

Mũ cối, mũ nồi tuỳ thích

Không sao, ta đây chấp hết

Nón ta: phân loại Hogwarts

Những điều giấu chẳng nói ra

Ta đọc được từ trong suy nghĩ

Hãy chải đầu và vuốc tóc

Đặt lên, ta nói cho nghe

Người nào vô Gryffindor

Cái lò luyện trang dũng cảm

Người nào vô Hufflepuff

Nơi đào tạo kẻ kiêng trung

Khó khăn chẳng khiến ngại ngùng

Đáng tin, đúng người chín trực

Ai vào được Ravenclaw

Nơi đào luyện trí tinh nhanh?

Vừa ham học lại chân thành

Hoặc Slytherin cũng thế

Dạy cho ta đa mưu túc trí

Làm sai miễn đạt mục tiêu

Hãy đội lên! Hãy đội nào!

Đừng sợ sệt, nghe ta nói

Nghe ta nói, ta phân loại

Ngươi là ai, ở nhà nào

Hãy bình tĩnh, đội lên nào

Trong vành nón như tay ấm.

Kết thúc bài hát của chiếc nón, cả sảnh đường nổ tung trong tiếng vỗ tay. Cái nón nghiêng mình chào bốn phương tám hướng rồi đứng yên. Chuyện này đã thành thói quen của các giáo sư như cô nhưng đối với các phù thuỷ sinh mới thì chắc cần thời gian để quen với nó.

"Khi ta gọi tên người nào thì người đó chỉ việc đội nón và ngồi lên ghế." Minerva bước tới trước với một cuộn giấy da dày trong tay "Hannah Abbott!" một cô bé có đôi má hồng hồng và đôi bím tóc vàng hoe bước ra khỏi hàng, đội nón vào và ngồi xuống ghế là con gái của Samatha. Chiếc nón che sụp cả mắt cô bé. Yên lặng trong giây lát.

"Hufflepuff!" cái nón hô lên. Những người ngồi ở dãy bàn bên phải hoang hô và vỗ tay chào mừng. Hannah đi đến ngồi ở dãy bàn của nhà Hufflepuff.

"Susan Bones!"

"Hufflepuff!" cái nón lại hô lên lần nữa, và Susan nhanh nhẩu tới ngồi bên cạnh Hannah.

"Terry Boot!"

"Ravenclaw." dãy bàn thứ hai bên trái vỗ tay; nhiều thành viên nhà Ravenclaw đứng dậy bắt tay Terry; cậu bé đến nhập vào bàn của họ.

"Mandy Brocklehurst!" cũng vô nhà Ravenclaw.

"Lavender Brown!"

"Gryffindor." người đầu tiên được nhận vô Gryffindor. Dãy bàn cuối bên trái bùng nổ tiếng reo hò và vỗ tay.

"Millicent Bulstrode!"

"Slytherin."

"Justin Finch-Fletchley!"

"Hufflepuff!"

"Seamus Finnigan!" thằng bé tóc vàng đứng sát hàng cạnh Harry. Nó phải ngồi chờ trên ghế gần cả phút trước khi cái nón tuyên bố nó được về nhà Gryffindor. Nhưng vẫn không lâu bằng đợt cô với Ella ngồi tranh cãi với cãi nón. Cô thì vào được hai trong bốn nhà trừ Ravenclaw và Slytherin nhưng do cô quá cố chấp mà trở thành rắn con năm đó, còn Ella có thể vào cả bốn nhà nên chắc đã có cuộc đấu khẩu không dễ dàng gì với chiếc nón phân loại kia.

"Hermione Granger!" cô bé chạy như bay lại cái ghế và chụp ngay cái nón lên đầu.

"Gryffindor!"

"Neville Longbottom." thằng bé đi lập cập, đến nỗi có một đoạng ngắn tới cái ghế mà cũng vấp ngã mấy lần. Cái nón phải mất khá lâu mới quyết định được số phận Neville.

"Gryffindor!" Neville nhảy cẫng lên, quên cả giở nón ra. Nó phải chạy trở lại trong tiếng cười ầm ĩ của mọi người để đưa nón cho giáo sư McGonagall, mà nó lắp bắp gọi nhầm là MacDougal... Morag.

"Draco Malfoy."

"Slytherin!" cái nón chưa kịp chạm vô đầu nó đã tuyên bố. Draco nhập bọn với Crabbe và Goyle, trông thằng bé cực kỳ thoả mãn. Đó cũng là điều cô lo lắng cho Samael vì cô biết cha mẹ của Crabbe với Goyle cũng là một trong những tay chân thân tín của Voldemort

"Samael Macmillan." mái tóc đen ánh xanh dài loà xoà che đi bên mắt phải màu vàng ròng có con ngươi hình bầu dục nhọn giống như mắt rắn, chỉ để lộ ra ánh mắt bạc bên trái trông chững trạc hơn so với đồng trang lứa mà đi lên trên. Cho dù cô luôn nói đó là điểm đặc biệt của thằng bé nhưng thằng bé lại luôn tự ti mà giấu bên mắt phải đi.

"Slytherin." chiếc nón hô lên sau gần một phút yên lặng, nghe vậy cô cũng không biết nên vui hay buồn nữa. Samael nhanh đi lại ngồi cạnh Draco và nói chuyện với Crabbe và Goyle.

"Anh nghĩ Sam có thể chơi thân với Draco không?" cô ghé sát sang Severus mà hỏi

"Để anh quan sát xem."

"Vậy anh nghĩ Sam với Harry có thể trở thành bạn không?"

"Nếu thằng bé đó vào Slytherin thì có thể...." anh chưa nói xong thì Minerva đã gọi đến tên Harry

"Harry Potter." thằng bé bước lên trong tiếng xì xào của mọi người

"Gryffindor!" chiếc mũ hô lớn sau mấy phút phân vân. Thấy vậy nụ cười trên môi cô đúng muốn cứng đờ lại! Nhưng trách sao được, cha mẹ thằng bé đều ở bên Gryffindor mà! Sau đó cô cũng không để ý đến những học sinh khác nữa mà nhìn xuống bốn dãy bàn nói đúng là chỉ có dãy bàn nhà Gryffindor và Slytherin. Chợt cô thấy Harry đang nhìn cô mỉm cười, thấy vậy cô cũng cười nhẹ đáp lại. Minerva gõ nhẹ vào chiếc cốc thu hút sự chú ý của mọi người rồi nói.

"Hãy chú ý nào" Minerva nói xong thì cụ Dumbledore đứng dậy. Cụ tươi cười với tất cả học sinh, hai cánh tay cụ dang rộng, tưởng như không có gì có thể làm cho cụ vui hơn là được nhìn thấy tất cả những học sinh của mình tại đây và nói

"Giờ, chúng ta bắt đầu bữa tiệc thôi chứ nhỉ!" cụ Dumbledore nói xong, các dãy bàn trống lập tức đầy đồ ăn trông rất ngon miệng. Nhưng với cô thì không, năm nay có quá nhiều chuyện để nghĩ!

Samael vào nhà Slytherin, Harry thì vào Gryffindor, chỉ mong chúng không thành kẻ thù. Severino thì có được đũa phép trước tuổi còn cả vị hôn thê của cô, Severus trong hai năm nay đã mấy lần liền muốn xin vào dạy môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám khiến cô có chút khó hiểu. Mỗi lúc cô hỏi anh chỉ nói là anh muốn dạy môn ấy vậy thôi. Cho dù cô khuyên giải rằng các giáo sư môn đó không ai trụ được quá một năm thì anh vẫn khăng khăng muốn dạy nhưng cụ Dumbledore không cho phép vì không ai có thể dạy môn Độc dược giỏi hơn anh.

"E hèm! Chỉ vài lời thôi, bây giờ chúng ta đã ăn uống no nê. Ta có vài lưu ý đầu niên khoá gửi đến các con. Học sinh năm thứ nhất nên biết là khu rừng trên mặt đất cạnh trường là Rừng Cấm. Một số học sinh lớp lớn cũng nên nhớ kỹ điều ấy. Ta cũng được ông Flich, giám thị, yêu cầu nhắc nhở tất cả học sinh là không được dùng phép thuật ngoài lớp học, trong hành lang. Các trận bóng Quidditch sẽ được tổ chức vào thứ hai của học kỳ. Bất cứ ai muốn chơi cho đội nhà mình thì liên hệ với bà Hooch. Và cuối cùng, ta phải nói trước cho các con biết là năm nay, hành lang tầng thứ ba phía bên tay phải là khu vực cấm. Ai muốn chết một cách cực kỳ đau đớn thì cứ mò đến đó." cụ nói câu này khiến cô có chút khó hiểu, tại sao chuyện này lại không ai cho cô biết lí do? Cô có phải học sinh đâu chứ!

"Và bây giờ, trước khi đi ngủ, chúng ta cùng hát một bài ca của trường." cụ Dumbledore lại nói, nghe đến đây cô vội chuồn đi từ cửa sau vì cô không muốn nghe đám học sinh này hát đâu!

"Quinny, em có muốn đi cùng anh không?" một lúc sau anh đi ra hành lang tìm cô. Trên tay cô vẫn đang cầm tẩu thuốc dài đáp lại

"Đưa đám học sinh năm nhất về nhà Slytherin sao?" cô hỏi thêm thì thấy anh gật đầu. Lúc này cô mới gỡ điếu thuốc ra và dập nó đi rồi cùng anh đưa đám học sinh về nhà Slytherin. Nhưng cô không vào trong mà đợi bên ngoài, đột nhiên Draco còn Samael chạy ra.

"Mẹ, có thật là mẹ với giáo sư Snape đang hẹn hò không?"

"Không chỉ vậy, họ còn sắp kết hôn rồi. Cha mình nói họ đã đính hôn với nhau." Draco nhanh nhảu nói thêm

"Hai cái đứa nhóc này!" cô hơi nhíu mày mà nói

"Vậy là thật hả mẹ?"

"Sao vậy Sam?"

".......Nếu như ở bên giáo sư khiến mẹ vui thì được.... nhưng con không thích thầy ấy!"

"Đó là cha đỡ đầu của mình đó. Mẹ cậu mà lấy cha đỡ đầu của mình, chẳng phải chúng ta sẽ thân hơn sao!"

"Mình không cần biết. Như vậy là cướp mẹ mình!" Samael nói xong giận dỗi đi vào khiến cho Draco phải chạy theo dỗ. Chắc có mỗi thằng bé ấy là trị được cái nết của Draco thôi!

"Sao vậy em yêu?"

"Không sao."

"Nay em ở lại đây với ta đi."

"....Ừm." cứ như vậy đêm đó cô ở lại hầm của anh.

Hôm sau khi cô tỉnh lại thì anh đã rời đi, có lẽ là có tiết. Cô chỉnh lại quần áo, đầu tóc rồi biến thành con mèo lẻn vào trong lớp độc dược xem.

"Chúng bây tới đây để học một bộ môn khoa học tinh tế và một nghệ thuật chính xác là chế tạo độc dược. Vì trong lĩnh vực này không cần phải vung vẩy đũa phép nhiều cho lắm, nên thường chúng bây không tin rằng đây cũng là một loại hình pháp thuật. Ta không trông mong gì chúng bây thực sự hiểu được cái đẹp của những cái vạc sủi tăm nhè nhẹ, toả làng hương thoang thoảng. Cũng chẳng mong gì chúng bây hiểu được cái sức mạnh tinh vi của những chất lỏng lan trong mạch máu người, làm mê hoặc đầu óc người ta, làm các giác quan bị mắc bẫy... Nhưng ta có thể dạy cho chúng bây cách đóng chai danh vọng, chế biến vinh quang, thậm chí cầm chân thần chết, nếu chúng bây không phải là một lũ đầu bò mà lâu nay ta vẫn phải dạy." nghe anh nói vậy với lũ học sinh năm nhất khiến cô đứng trong góc cũng phải thầm thở dài

"Potter! Nếu ta thêm rễ bột của lan nhật quang vào dung dịch ngải tây, thì ta sẽ được gì?" anh hỏi Harry nhưng có vẻ thằng bé không biết, con bé ngồi bên cạnh Granger thì cố giơ tay nhưng không được gọi.

"Thưa thầy em không biết." Harry nhỏ giọng đáp

"Chà, chà, có tiếng tăm đúng là vẫn chưa tới đâu!" anh tiếp tục phun độc về phía thằng bé. Sev ơi là Sev, thằng bé mới có 11 tuổi thôi mà! "Một câu khác vậy, Potter! Nếu ta bảo mi tìm cho ta một be-zoar thì mi sẽ tìm ở đâu?"

"Em không biết thưa thầy..." Harry càng nói giọng càng bé hơn

"Potter, mi tưởng là mi có thể đi học mà không cần mở sách ra chuẩn bị trước sao? Vậy Potter, cây mũ thầy tu với cây bả chó sói khác nhau ở chỗ nào?"

"Em không biết. Em nghĩ chắc là Hermione biết, sao thầy không thử gọi bạn ấy?" vài tiếng cười nổi lên. Anh có vẻ bực mình mà nạt Hermione

"Bỏ tay xuống, con nhỏ ngớ ngẩn." anh quay sang Harry nói tiếp "Potter, đây là chút kiến thức dành cho mi. Lan nhật quang với ngải tây tạo thành một thứ thuốc ngủ cực mạnh được biết đến dưới tên 'Cơn đau của cái chết đang sống'. Còn be-zoar là sỏi nghiền lấy từ bao tử con dê, có thể giải hầu hết các chất độc. Mũ thầy tu và bả chó sói là một, còn có tên là cây phụ tử. Chúng bây còn đợi gì mà không ghi chép vào tập đi!" tiếng sột soạt của viết lông chim chạy trên giấy da đồng loạt nổi lên nhưng có vẻ anh vẫn không muốn tha cho Harry "Nhà Gryffindor mất mười điểm vì sự hỗn xược của mi đấy, Potter."

Từ đó cho đến cuối buổi học về độc dược tình hình không khá lên chút nào cho nhà Gryffindor. Anh chia bọn trẻ thành từng đôi, giao cho chúng thực hành trộn một chất độc đơn giản để chữa mụn nhọt. Anh đi qua đi lại, áo trùm đen quét lết phết, coi bọn trẻ cân những cây tầm ma khô và nghiền nanh rắn, anh cũng chê, ngoại trừ Draco và Samael. Anh đang bảo cả lớp hãy xem cái cách Draco hầm nhừ ốc sên có sừng mới tuyệt làm sao, thì khói axit xanh bốc lên như một đám mây, rồi một tiếng xì lớn vang lên trong căn hầm. Neville chẳng biết bằng cách nào mà đã nấu chảy cái vạc của Seamus thành một thứ méo mó không biết gọi tên là gì. Độc dược chảy tung toé xuống sàn đá, đụng phải đế giày ai lá khoét thành một lỗ. Cả lớp vội vàng trèo lên ghế đứng khi Neville rên rỉ vì đau đớn. Nó bị chất độc văng trúng khi cái vạc rớt xuống sàn, những mụn nhọt đỏ lan khắp ta chân.

"Thằng ngu. Ta chắc là mi đã thêm lông nhím vào trước khi nhắc vạc ra khỏi lửa chứ gì?" anh quát rồi vung cây đũa phép để dọn sạch chất độc vương vãi đó đây. Neville mếu máo vì một cái mụn đỏ bắt đầu bể ngay trên chóp mũi nó. Anh tiếp tục nạt Seamus "Đem nó xuống bệnh thất." rồi anh đi vòng lại chỗ Ron và Harry. Hai đứa lúc nãy làm thí nghiệm bên cạnh Neville. "Mi, Potter, tại sao mi không nhắc nó đừng bỏ lông nhím vô? Mi tưởng là để nó làm sai thì mi có vẻ không hơn à? Mi lại làm mất thêm mười điểm cho nhà Gryffindor." anh nói rồi tức giận đi đến ghế ngồi ghi chép gì đó. Lúc này cô chạy đến và nhảy lên đùi anh nằm nhưng cô lại bị anh nhấc lên suýt bị mắng rồi quăng đi thì có lẽ anh nhận ra ánh mắt của cô nên lại nhẹ nhàng đặt lên bàn làm việc của anh. Cứ vậy cho đến cuối giờ anh chỉ ngồi ở đó quan sát đám học sinh và vuốt ve cục bông nhỏ bằng hai bàn tay anh là cô!

Sau khi các học sinh đã rời đi hết cô mới trở lại hình dáng ban đầu.

"Sao em không ngủ thêm một chút?"

"...Lan nhật quang là một loài hoa cùng họ với Lily và nó có ý nghĩa là 'lòng thương tiếc của ta cho nàng sẽ theo xuống tận dưới mồ', ngải tây nói về sự trống vắng và là biểu tượng của sự đau khổ.... Sự vắng mặt của Lily trên cõi đời này là nỗi đau lớn nhất của đời ta.... Severus? Anh có gì giải thích không?" cô nhìn anh với ánh mắt đượm buồn rồi tính bỏ đi nhưng nhanh bị anh giữ tay lại

"Quinny, em nói gì vậy?" cô nghe vậy thì không đáp mà chỉ gạt tay anh ra rồi rời đi

Yêu một người trong lòng lại có hình bóng của người khác... làm sao cô có thể chấp nhận cơ chứ! Anh không biết nói lời đường mật nhưng ngay cả khi anh nói lời thật lòng hay thể hiện ra cho cô, cô vẫn không dám tin hoàn toàn. Không phải cô không yêu anh hay không muốn tin anh chỉ là nó quá khó... Lily từ lâu đã như một cái gai trong mối quan hệ này và cả trong lòng cô. Cô là kiểu người yêu thì được, can tâm tình nguyện cho đi tất cả nhưng cô không thể tin người đó hoàn toàn. Cô có thể kì vọng cũng có thể khóc nhưng chỉ vì hiện thực không như cô nghĩ chứ không phải vì bản thân quá tin tưởng đến mức ngu ngốc.

Ngoài chuyện Lily thì Severus không làm gì khiến cô buồn, cho dù anh luôn nói Lily chỉ là bạn anh nhưng làm gì có tình bạn khác giới mà thuần khiết cơ chứ! Tình bạn giữa nam và nữ chỉ thật sự tồn tại khi một người coi mình là bạn còn mình lại thích người ta nên không dám mạo hiểm để mất đi họ. Cô đã trải qua hai mối quan hệ phát triển từ tình bạn mà tiến đến tình yêu thì nói cô an tâm sao được chứ!

'TIN MỚI NHẤT VỀ VỤ CƯỚP NHÀ BĂNG GRINGOTTS

Những cuộc điều tra tiếp theo về vụ đột nhập nhà băng Gringotts vào ngày 31 tháng 7 cho thấy có chứng cớ đáng tin cậy là bọn phù thủy phe hắc ám đã nhúng tay vào. Các yêu tinh ở Gringotts khẳng định rằng không bị mất gì hết. Căn hầm bị lục lọi thực ra đã được dọn trống trước đó, cùng ngày. Một phát ngôn viên yêu tinh đã nói vào trưa nay. Nhưng chúng tôi sẽ không nói gì, xin quý vị đừng chõ mũi vào công việc ở đây....'

Cô ngồi trong văn phòng mà nghe bản tin mới nhất, không hiểu lão Fudge lại bảo một cố vấn như cô đi tìm hiểu và để ý vụ này nữa! Cụ Dumbledore không lên làm Bộ trưởng thì đẩy qua cho cái lão già ngu ngốc này hay sao chứ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro