Chap 1
Trong căn biệt thự của gia đình họ Gia Bảo.Khi từng ánh nắng chiếu vào khuôn mặt đáng yêu của Nhi Nhi,một giọng nói vang lên ngây thơ:"Nhi Nhi dậy đi!Dậy đi chơi với Bảo Bảo nào!"Nhi Nhi đưa tay dụi mắt,có vẻ cô thấy khó chịu lắm nhưng vẫn cố nhoẻn môi cười:"Bảo Bảo đi ra cho Nhi Nhi thay quần áo rồi ra chơi nhé!" Thiếu gia của nhà Gia Bảo cười tươi chạy ra ngoài,hét lên:"Nhi Nhi nhanh nhé" Cô bé không hề trả lời khó chịu nằm phịch xuống ngẫm nghĩ...
'Bố...Mẹ mọi người ở đâu...'
Cô bé Lương Bình Nhi ngây thơ,cô từng là một tiểu thư được bảo vệ,được nuông chiều,yêu thương bởi bố mẹ nhưng nào ngờ số phận đưa đẩy..bố mẹ cô mất lúc đi công tác xa bỏ lại một khối tài sản lớn và đứa con thơ dại.Nhà Bảo Minh và Lương Bình hai gia đình vốn chơi thân với nhau...từ khi Lương Bình Nhi mất bố mẹ nhà Bảo Minh thương hại mang Nhi Nhi về coi như con gái.Từ đó Nhi Nhi sống chung dưới mái nhà của Bảo Minh gia tộc.Mặc dù được chiều chuộng hết mức nhưng cô vẫn thấy sâu trong lòng thiếu thứ gì đó rất quan trọng...
Từ nhỏ sống chung với thiếu gia nhà Bảo Minh,chí ít cô bé Nhi Nhi đã nảy sinh chút tình cảm.Mặc dù mới 7 tuổi nhưng cô vẫn thấy cảm giác an toàn khi ở cạnh Bảo thiếu gia.Bảo thiếu gia rất chu đáo với cô,Nhi Nhi rất vui nhưng ghét nhất ở chỗ sáng nào cô cũng bị gọi dậy sớm bởi thiếu gia.Kì lạ thay cô không giận được lâu...sau khi bị gọi dậy trấn tĩnh lại cô lại vui vẻ như thường.
Sau khi thay quần áo, cô chạy ra sảnh lớn tìm thiếu gia nhưng không thấy, cô chạy vào phòng ăn thấy phu nhân của nhà Gia Bảo và thiếu gia.Tiếng khóc nho nhỏ của Bảo thiếu gia cất lên:"Mẹ...Nhi..Nhi phải...đi du học...thật sao.Bây giờ còn sớm mà Nhi Nhi...có ...có thể đợi ...đến lớn rồi đi sau...đúng ...đúng không..mẹ?" Phu nhân lắc đầu nhẹ nhàng nói:"Nhi Nhi thứ hai tuần sau sẽ đi...con...con đừng khóc Nhi Nhi sẽ sớm trở về"Tiếng khóc của Bảo Bảo càng to hơn.Nhi Nhi thấy thế cũng thất thần, mắt mở to từng giọt nước mắt rơi...rồi mất thăng bằng ngồi xụp xuống.Phu nhân giật mình thấy Nhi Nhi ngồi khóc mắt nhòe lệ chạy ra ôm Nhi Nhi vào lòng xoa đầu an ủi:"Sang bên Anh con sẽ có một căn biệt thự riêng có riêng người giúp việc,con sẽ học ở một ngôi trường nữ sinh riêng con sẽ sớm thích nghi được thôi!"tiếng nấc liên tục tạo nên một bầu không khí ủ rũ đến lạ thường...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro